← Quay lại trang sách

Chương 1855 Bí pháp Kết Anh(2)

Cho nên, bốc thuốc đúng bệnh, lấy “Bí pháp Kết Anh” làm điều kiện, muốn khiến Lưu Ngọc tiến về một nhóm Đông bộ Trung Vực.

“Bí pháp Kết Anh?”

Lưu Ngọc đặt chén trà xuống, nhìn Ngọc Giản ở trên bàn, trong mắt lóe lên một tia nghi ngờ.

Theo nhận thức trước đây của hắn, việc ngưng kết Nguyên Anh chỉ đơn giản là dung hợp thần hồn với Kim Đan lại với nhau, rồi từ đó sinh ra “Nguyên Anh”.

Dùng bốn chữ để hình dung đó là “Toái Đan thành Anh”.

Trước đây, bất luận là đã chứng kiến hết thảy trong tông môn, hay là hiểu rõ ở Trung Vực đều là như thế, cũng chưa từng nghe nói đến cái gì là “Bí pháp Kết Anh”.

“Trừ phi… ở trong này có bí ẩn khác?”

“Có đường tắt để đi?”

“Hay là… có cái gì kiêng kị?!”

Ánh mắt Lưu Ngọc lóe lên, nhìn viên Ngọc Giản ở trên bàn kia, trong lòng hiện lên vô số suy nghĩ, cả trăm vấn đề vẫn không có lời giải.

Với thực lực của hắn bây giờ, các con đường mà hắn nắm giữ đơn giản là không thể so sánh được với những con đường trong quá khứ.

Nhưng cho dù như vậy, trước giờ hắn cũng chưa từng nghe nói đến Kết Anh có cái gì bí ẩn, nên hắn vẫn nửa tin nửa ngờ với lời nói của Hứa Hạo Nhiên.

“Trong viên Ngọc Giản này, có phần giới thiệu liên quan đến “Bí pháp Kết Anh”, chi bằng Cổ Thành đạo hữu hãy xem xét thử.”

Biết rằng đã thu hút được sự hứng thú của đối phương, Hứa Hạo Nhiên mỉm cười, hào phóng chỉ vào Ngọc Giản đạo.

Thấy phản ứng của đối phương, hắn liền biết đối phương không hiểu rõ bí ẩn của Kết Anh, lòng tin vào khả năng thuyết phục của hắn cũng nắm chắc thêm vài phần.

Lưu Ngọc nhẹ gật đầu, nghe vậy cũng không có ý chối từ, lúc này hắn cầm Ngọc Giản lên, dùng thần thức dò vào trong đó để xem xét.

Thần thức vừa quét qua, trong nháy mắt hắn liền đọc được thông tin trong Ngọc Giản.

Trong Ngọc Giản, giới thiệu một môn bí pháp tên là “Ngũ Sắc Nguyên Anh”.

Nói một cách đơn giản, chính là khi các tu sĩ xung kích cảnh giới Nguyên Anh, thì gia nhập thêm năm loại thuộc tính ngũ hành tinh túy linh khí để ngưng tụ thành “Ngũ Hành Nguyên Anh”.

Lấy một loại hoặc nhiều loại thuộc tính trong đó làm chủ, để cho phép Nguyên Anh mới sinh đạt được sự cân bằng trong “Ngũ hành”.

Căn cứ miêu tả của “Ngũ Sắc Nguyên Anh”, sau khi ngũ hành đạt tới cân bằng, Nguyên Anh sẽ trở nên cực kỳ ổn định, về cơ bản sẽ không còn có nguy cơ Nguyên Anh sụp đổ, rơi xuống cảnh giới.

Hơn nữa, vì ngũ hành cân bằng nên nó cũng có vô số lợi ích cho việc tu luyện Nguyên Anh và thậm chí cho các cảnh giới sau này.

“Ngũ Sắc Nguyên Anh?”

“Theo miêu tả, sử dụng bí pháp ngưng kết Nguyên Anh này, chẳng qua là để Nguyên Anh mới sinh càng thêm ổn định mà thôi.”

“Điểm này,“Ngưng Anh đan” cũng có thể làm được, hình như không cần thiết hao tốn nhiều công sức như vậy?”

Buông Ngọc Giản xuống, Lưu Ngọc cau mày và nói.

Nếu như chỉ là vì ổn định Nguyên Anh, thì Ngưng Anh đan cũng có thể đạt được hiệu quả như vậy, nhìn thế nào thì sử dụng bí pháp “Ngũ Sắc Nguyên Anh” này giống như vẽ vời thêm chuyện.

Về phần miêu tả trong bí pháp, có lợi cho việc tu luyện Nguyên Anh, thậm chí cả các cảnh giới sau này, hắn đã lựa chọn tự động loại bỏ.

Vì để thu hút nhiều tu sĩ lựa chọn, nên hầu hết các miêu tả về bí thuật pháp thuật đều sẽ có thói quen nói phóng đại lên.

Loại tình huống này, Lưu Ngọc sớm đã quen thuộc, đương nhiên sẽ không tin là sự thật.

Lúc này, hắn giữ thái độ hoài nghi nghiêm trọng.

Có vẻ như Hứa Hạo Nhiên đã sớm đoán trước rằng Lưu Ngọc sẽ chất vấn tính thực dụng của bí pháp, cho nên lúc này hắn không hề tức giận mà ngược lại bắt đầu kiên nhẫn giải thích:

“Cổ Thành đạo hữu có điều không biết, bí pháp “Ngũ Sắc Nguyên Anh” này, quả thật không có nói ngoa.”

“Tác dụng của Ngưng Anh đan chỉ là để Nguyên Anh mới sinh tạm thời ổn định hình thể.”

“Còn bí pháp này, lại ảnh hưởng đến căn cơ Nguyên Anh, làm cho Nguyên Anh mới sinh trên căn bản trở nên càng thêm ổn định.”

“Mọi người đều biết, Ngũ Hành cân bằng là cơ sở ổn định thế giới.”

“Lớn thì có vạn vật thế gian, nhỏ thì có ngũ tạng nhân thể, đều tồn tại quy luật Ngũ Hành tương sinh tương khắc.”

“Ngũ Sắc Nguyên Anh” chính là căn cứ vào quy luật sáng tạo của “Ngũ Hành cân bằng”, lúc ngưng kết Nguyên Anh lấy một loại hoặc nhiều loại thuộc tính làm chủ, một lần nữa tạo dựng cân bằng mới.”

“Cân bằng cũ bị đánh vỡ, cân bằng mới một lần nữa được tạo dựng, cũng có thể tăng lên rất nhiều tiềm lực Nguyên Anh.”

“So Nguyên Anh phổ thông thì nó càng thêm ổn định, đối với sức chống cự các mặt trái của trạng thái cũng càng mạnh.”

“Căn cơ Nguyên Anh càng thêm ổn định, sau này khi chuyển hóa thành Nguyên Thần, xác suất thành công so với Nguyên Anh phổ thông tự nhiên sẽ có cơ hội càng lớn, bởi vậy Nguyên Thần chuyển hóa cũng càng cứng cỏi.”

“Tằng tổ Hạo Nhiên từng nói, mấu chốt của “Luyện Thần Phản Hư”, chính là lấy thân thể Nguyên Thần gánh chịu “quy tắc”.”

“Nguyên Thần yếu ớt, làm sao có thể gánh chịu quy tắc khó lường được?”

“Nếu Nguyên Anh tương lai căn cơ không vững chắc, thân thể không đủ cứng rắn, con đường sẽ chỉ càng ngày càng thu hẹp, rồi sẽ có một ngày không còn đường đi nữa.”

Có lẽ bởi vì là hậu duệ của một đại tu sĩ, nên Hứa Hạo Nhiên biết rất nhiều bí mật chưa biết, từ đầu đến cuối đều kể lại rất êm tai, khiến người ta bất giác bị thuyết phục.

Đang nói giữa chừng, hắn dừng lại uống một hớp lớn Linh trà, rồi tiếp tục nói:

“Ở một trình độ nào đó, đạo tu tiên chính là quá trình không ngừng cải thiện bản chất sinh mệnh.”

“Từ “phàm tục” dần dần thành “phi phàm”, rồi đến “siêu phàm thoát tục”, rồi lại đến “bán tiên bán nhân”,“bán thần bán nhân”.”

“Ở trong quá trình này, cân bằng thể nội cũ không ngừng bị đánh vỡ, cân bằng mới không ngừng kiến lập.”

“Dù cho có một vài yêu thú khó có thể lý giải, trông có vẻ giống như là sinh mệnh thuộc tính đơn nhất, thì ở mức độ nào đó cũng nhất định có sự cân bằng nào đó.”

“Cho nên bí pháp “Ngũ Sắc Nguyên Anh” tuyệt đối có thể thực hiện được, điểm này Cổ Thành đạo hữu không cần phải hoài nghi.”

“Đương nhiên nói nhiều như vậy, không sử dụng bí pháp ngưng kết Nguyên Anh cũng không phải không thể, thật ra đại đa số Nguyên Anh chân quân đều chưa từng sử dụng bí pháp ngưng kết Nguyên Anh.”

“Nhưng chỉ cần tiếp tục tu luyện và một ngày nào đó đạt được thành công lớn về Nguyên Thần, thì sớm muộn gì “cân bằng” cũng được thiết lập, nếu không sẽ không còn đường tiến về phía trước.”

“Chỉ là, ngay khi phát hiện rằng không còn con đường nào nữa thì việc cố gắng bù đắp đã không xứng đáng với công sức bỏ ra rồi.”

“Mà ngưng kết “Ngũ Sắc Nguyên Anh” sớm tạo dựng được cân bằng mới, sẽ có được kết quả nhiều hơn công sức bỏ ra.”

“Cổ Thành đạo hữu trải qua gian khổ đi đến Trung Vực, thực lực đủ để đứng đầu trong “Chân Nhân bảng”, Hạo Nhiên tin rằng đạo hữu là một người có trí tuệ và lòng dũng cảm lớn, tầm nhìn sẽ không chỉ dừng lại ở cảnh giới Nguyên Anh.”

“Tin rằng đạo hữu sẽ đưa ra sự lựa chọn chính xác.”

Nói xong những lời này, Hứa Hạo Nhiên vẫn không hề thúc giục, mà chỉ chậm rãi thưởng thức Linh trà.