← Quay lại trang sách

Chương 1856 Bí pháp Kết Anh(3)

Dựa trên sự hiểu rõ về nhiều phương diện, hắn tin tưởng ánh mắt của Lưu Ngọc, tuyệt đối sẽ không chỉ dừng lại ở cảnh giới Nguyên Anh, mà nhất định còn muốn ngắm nhìn phong cảnh càng cao hơn nữa.

Cho nên, dùng bí pháp “Ngũ Sắc Nguyên Anh”, cách thức bốc thuốc đúng bệnh này, chắc chắn có thể thuyết phục được đối phương.

Trong lúc nhất thời, bên trong tiểu đình chìm vào yên lặng, chỉ còn lại tiếng chim thỉnh thoảng cất tiếng hót trên cây ở trong tiểu đình.

Vẻ mặt Lưu Ngọc bất động. nhưng trong lòng đã dâng lên kinh đào hải lãng, trăm ngàn suy nghĩ không ngừng chuyển động.

Dựa trên tri thức tu tiên đã biết, hắn không ngừng xung đột với từng suy nghĩ của mình để đánh giá xem lời nói của Hứa Hạo Nhiên là thật hay giả.

Cuối cùng, căn cứ vào quy luật “Ngũ Hành cân bằng”, cùng với một số kinh văn đã đọc được ở kiếp trước và kiếp này, Lưu Ngọc phán đoán đại khái xác suất bí pháp “Ngũ Sắc Nguyên Anh” có thể thực hiện được.

Lập tức, tim hắn liền đập thình thịch.

Nếu như những lời Hứa Hạo Nhiên nói không phải là giả, thì bí pháp này quả thật rất hữu ích đối với tu luyện Nguyên Anh cũng như cảnh giới sau này, có thể giảm xuống một chút độ khó của “Hóa Thần”.

Thậm chí,“Ngũ Hành cân bằng” còn liên quan đến tu luyện Hóa Thần Luyện Hư, vậy nhất định phải đoạt về tay.

“Xem ra lần này, nói không chừng phải đi đến Đông bộ Trung Vực một chuyến rồi.”

Ngón tay gõ nhẹ lên bàn, nghĩ như vậy thì trong lòng Lưu Ngọc đã có quyết định rồi.

Về phần trước đó, vì sao chưa từng nghe qua bất cứ lời nào liên quan tới “bí pháp Kết Anh”, hắn suy nghĩ một chút liền không cảm thấy kỳ quái nữa.

Mặc dù, Nguyên Dương Tông là một trong ngũ đại tu tiên ở Sở quốc, nhưng bọn họ so với thế lực cấp Hóa Thần có sự tồn tại của Hóa Thần thì hoàn toàn không đáng để nhắc tới.

Dựa theo phân chia của Trung Vực, chỉ có thể coi là thế lực mạt lưu.

Huống hồ, trong tông môn cũng chưa từng sinh ra đại tu sĩ hậu kỳ Nguyên Anh, ngay cả yêu cầu tu vi cơ bản nhất của xung kích Hóa Thần cũng không đạt được, nên không biết những bí ẩn này cũng là điều bình thường.

Huống hồ, kiến thức ở phương diện này có liên quan trực tiếp đến việc tấn thăng Nguyên Anh Hóa Thần, không cần nghĩ cũng biết đây là bí ẩn truyền miệng, chính là tri thức tu tiên mà các thế lực Hóa Thần ngầm muốn độc chiếm.

Đa số các tu sĩ, nếu như thuộc thế lực không có nội tình cùng truyền thừa thâm hậu, thì căn bản không có con đường để biết được điều đó.

Mà không thể biết được từ tông môn, Lưu Ngọc mới đến Trung Vực không bao lâu, trước đây hắn chưa từng chính thức dung nhập vào hạch tâm của Bố Y Minh hay là Tử Cân quân, đương nhiên sẽ không có người nói tri thức ở phương diện này cho hắn biết.

“Đa tạ Hạo Nhiên đạo hữu đã nói ra bí ẩn, nếu không Cổ mỗ cứ mãi bị mơ hồ, nói không chừng còn phải ôm tiếc nuối suốt đời.”

“Cổ mỗ lấy trà thay rượu, kính Hạo Nhiên đạo hữu một chén!”

Lưu Ngọc nở nụ cười vui vẻ, tự tay rót đầy Linh trà vào ly, sảng khoái nói.

“Ha ha ha, được!”

Hứa Hạo nhiên sảng khoái nâng chén, bầu không khí ở đây trở nên sôi động hơn.

Trong lúc trò chuyện, hai người đã uống cạn Linh trà, bước đầu đã đạt thành nhận thức chung, tất cả đều không cần nói ra.

“Cổ Thành đạo hữu cứ việc yên tâm, tổ chức chưa từng để bất cứ đồng đạo nào phải thất vọng.”

“Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, đến lúc đó, bí pháp “Ngũ Sắc Nguyên Anh” nhất định sẽ được đưa đến đúng lúc!”

Sau khi đặt ly trà xuống, thấy cuối cùng cũng đã thuyết phục được mục tiêu, Hứa Hạo Nhiên tâm trạng tốt hẳn lên.

Nguyên Anh chân quân không thể hành động, nếu như Lưu Ngọc không đồng ý, hắn thật sự cũng không biết phải làm thế nào cho tốt.

Cuộc chiến nhân yêu không biết có bộc phát hay không, cũng không biết sẽ kéo dài bao lâu.

Bỏ lỡ cơ hội phát triển ngàn năm khó gặp này, lỡ như sau này thánh địa Càn Đình lại bị lôi đình quét sạch mấy lần, vậy chẳng phải thành viên sẽ càng ngày càng ít?

Lúc này, trong mắt thánh địa Càn Đình, ngay cả tổ chức tán tu phái bảo thủ, cũng trở thành mục tiêu bị đả kích.

“Việc này, Cổ mỗ đáp ứng.”

“Khi nào xuất phát?”

Lưu Ngọc nhẹ nhàng gật đầu, hỏi.

“Càng nhanh càng tốt!”

Hứa Hạo Nhiên trả lời không chút do dự.

Bên ngoài “Đại Hoang Thành” liên tục có cao giai yêu tu hiện thân, thế cục Đông bộ đang hết sức căng thẳng.”

“Nếu bộc phát đại chiến, thánh địa Càn Đình nhất định sẽ cưỡng chế chiêu mộ rất nhiều tán tu làm pháo hôi.”

“Đến lúc đó, đại đa số tu sĩ sẽ sinh lòng bất mãn, đó chính là thời khắc chúng ta sẽ tấn công mạnh mẽ, chắc chắn sẽ có nhiều đồng đạo tiềm tàng gia nhập với chúng ta!”

Hắn giải thích.

Nhân lúc hỗn loạn, thừa dịp thánh địa Càn Đình áp bức ngày càng gia tăng, đây chính là cơ hội để chiêu mộ thành viên.

“Ừm.”

“Tất cả đều theo sự an bài của Hạo Nhiên đạo hữu, Cổ mỗ sẽ mau chóng xuất phát.”

Nhìn viên Ngọc Giản ở trên bàn, Lưu Ngọc gật đầu đáp ứng.

Mặc dù còn có hơi không tình nguyện, nhưng vì bí pháp “Ngũ Sắc Nguyên Anh”, vì con đường sau này càng thêm thuận lợi, vẫn phải dằn lòng đi tới Đông bộ Trung Vực một chuyến.

Nếu Tử Cân quân đã đưa bí pháp ra làm thù lao, lần này hắn không hoàn thành nhiệm vụ, sợ là không có khả năng đoạt nó về tay mình.

Lập tức, hai người lại bàn bạc chi tiết và yêu cầu của nhiệm vụ, rồi chính thức kết thúc cuộc gặp mặt lần này.

“Cáo từ!”

“Hạo Nhiên lập tức phải khởi hành đi hoàn thành nhiệm vụ mà tổ chức bố trí, cho nên không thể tiễn Cổ Thành đạo hữu lên đường được.”

“Chỉ mong nhiều năm sau, chúng ta đều bình an vô sự, vẫn còn có thể uống rượu trò chuyện tại nơi này!”

Hứa Hạo Nhiên đứng dậy, chắp tay nói.

“Hạo Nhiên đi đường cẩn thận, chúng ta hẹn ngày sau lại uống rượu trò chuyện!”

“Hẹn năm nào đó gặp lại!”

Lưu Ngọc đứng dậy tiễn biệt.

Hứa Hạo Nhiên không thu lại Ngọc Giản, hắn đi dọc theo con đường trải cỏ, rất nhanh biến mất không thấy gì nữa.

Trong Ngọc Giản chỉ có giới thiệu cơ bản liên quan đến bí pháp “Ngũ Sắc Nguyên Anh”, nội dung chính không có ở trong đó, cho nên hắn cũng không có ý muốn thu hồi, mà để lại cho Lưu Ngọc từ từ xem.

Dù sao lực hấp dẫn càng lớn thì động lực hoàn thành nhiệm vụ cũng càng cao, việc này đối với Tử Cân quân là một chuyện tốt.

Lúc này, Trác Mộng Chân đang ở Ngọc Đan Đường chủ trì đại cục, sau khi Hứa Hạo Nhiên rời khỏi, đình viện liền rơi vào yên lặng triệt để, chỉ có một mình Lưu Ngọc nhìn Ngọc Giản, trầm ngâm suy tư.

Hắn cầm Ngọc Giản suy đi nghĩ lại nhiều lần, dựa trên tri thức tu tiên của bản thân, cùng với quy luật khách quan của “Ngũ Hành cân bằng”, hắn liền đưa ra kết luận rằng phương pháp này có thể thực hiện được.

“Ngũ Sắc Nguyên Anh?”

Hồi lâu sau, Lưu Ngọc khẽ lắc đầu, thu lại Ngọc Giản và đi vào trong lầu các.

Nếu đã sắp tiến về Đông bộ, thì tất nhiên phải chuẩn bị tốt một chút.

Có điều một vài phù lục cấp thấp, cùng với các thủ đoạn khôi lỗi, đã không còn tác dụng lớn đối với hắn của hôm nay nữa.

Cho dù là tam giai cực phẩm thì sự trợ giúp cũng cực kỳ có hạn, trừ phi là phẩm giai đạt tới tứ giai.