Chương 1890 Băng Tuyết dị tộc(2)
Một khắc sau nó lại nhảy lên vài chục trượng, tiếp tục vọt về phía Lưu Ngọc.
Gió tuyết đầy trời cũng khẽ động theo, liên tiếp ngưng tụ thành băng giao chừng hai mươi trượng, từ từng phương hướng khác nhau lao xuống.
“Ồ?”
Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt Lưu Ngọc khẽ biến, hơi ngạc nhiên.
Dựa theo ghi chép từ cổ tịch, chúng giống với Yêu đan,“Bản nguyên băng tinh” Kim Đan ở vị trí chính giữa lồng ngực, một khi xuyên thấu tạo thành tổn thương hẳn là một kích trí mạng mới đúng chứ.
Mà cự nhân băng tinh sinh long hoạt hổ như vậy thì nào có dáng vẻ bị trúng điểm yếu chứ?
“Hẳn là… Sau khi được tu luyện cải tạo rồi nên “Băng Tuyết tộc” này đã không còn điểm yếu, chỉ có thể hủy diệt thân thể mới được sao?”
“Cứ như vậy, Kim Đan bình thường sẽ khó mà làm được rồi.”
Trong lòng hiện ra đủ loại suy nghĩ nhưng động tác trong tay không hề chậm, đánh liên tiếp ra ba đạo quyền cương màu đỏ, đập vào phía chính diện với ba đầu giao long.
“Ầm”,“Ầm”,“Ầm”
Ba tiếng nổ thật to gần như cùng vang lên lúc đó.
Cánh cửa quyền cương màu đỏ chênh lệch quá lớn với hình thể gần hai mươi trượng của băng giao, nhưng uy năng ẩn chứa của cả hai lại không thể so sánh được.
Một khi tiếp xúc ba đầu băng giao lập tức tan rã từng khúc.
Trên không trung, vụn băng nhất thời bay tán tứ phía, ba đầu băng giao thật lớn lập tức biến mất không còn bóng dáng.
Mà cự nhân băng tinh vẫn còn tiếp tục tới gần.
Sau vài vòng đánh nhau, Lưu Ngọc đã cơ bản thăm dò được nội tình tam giai của “Băng Tuyết tộc” này, lúc này hắn cũng không lãng phí thời gian nữa.
Không có ý nghĩ sẽ tế ra Pháp Bảo bản mệnh, hắn lập tức vận dụng quyền phong “pháp lực Liệt Dương”, chỉ một hơi đã nhanh chóng đánh ra tận chín quyền.
“Vù vù.”
Chính đạo quyền cương màu xích hồng gần như hiện ra cùng lúc, tựa như thiểm điện bắn về phía cự nhân băng tuyết.
Mặc dù thanh thế có chút nhỏ hơn nhưng ẩn chứa uy năng gần như sơ kỳ tam giai nào cũng khó mà chống cự nổi.
“Ầm ầm ầm…”
Một khắc sau, quyền cương xích hồng liên tiếp trúng đích.
Mặc dù cự nhân băng tuyết kịp thời dùng hai tay ngăn trước người, nhưng uy năng của liên tiếp chín đạo quyền cương màu đỏ đã vượt qua sức chống cự của nó.
Cách quyền cương chưa đủ mười trượng nên liên tiếp bị quyền cương đánh trúng đích, thân thể khổng lồ của nó đã chia năm xẻ bảy, hài cốt cũng hòa tan vào trong nhiệt độ cực cao.
Hình thể cũng đã biến thành dạng này thì dĩ nhiên không thể đứng dậy tái chiến.
Ngay lập tức hài cốt của nó đã hóa thành Linh khí, tiêu tán giữa trời đất.
Trong gió tuyết mênh mông liệt hỏa dấy lên từ quyền cương xích hồng cũng bị dập tắt ngay sau đó.
“Dựa vào ghi chép của cổ tịch, phía trên Thiên Đình là “tam thập tam thiên”,“Tử Vi bí cảnh” có thể bị chia làm nhiều tầng rồi tương ứng với tam thập tam thiên không?”
“Có lẽ đến tầng cuối cùng mới có thể đạt được bảo vật cuối cùng.”
“Nếu như đoán không sai thì điều kiện thông qua tầng này hẳn là…”
Ngóng nhìn bầu trời màu đỏ nhạt trên không trung, Lưu Ngọc như có điều suy tư.
Theo hắn suy đoán, có lẽ phải thông qua khảo nghiệm mới có thể đến tầng tiếp theo.
Mà điều kiện khảo nghiệm nếu không phải thời gian sống sót nhất định, thì là số lượng cự nhân băng tuyết bị giết khác nhau.
Chính vì nghĩ như vậy, Lưu Ngọc định rời khỏi đây, bất chợt xung quanh truyền đến tiếng động.
“Ầm” “Ầm”.
Bên trong băng tuyết ngập trời, hai bên trái phải truyền đến tiếng nổ đùng đùng, bên trong gió tuyết mênh mông, hai con cự nhân băng tuyết lần lượt xuất hiện.
Hình thể không kém con phía trước, đều khoảng sáu trượng.
“Grừ!”
Một thoáng tiếp theo, bọn chúng nhanh chóng khóa chặt Lưu Ngọc, trong miệng liên tiếp truyền đến tiếng gầm thét.
Miệng lớn mở ra, Linh quang màu lam lấp lánh, hai mảnh băng tinh mỏng như cánh ve tạo thành mưa băng rơi xuống, vô cùng dày đặc.
So với con cự nhân băng tuyết trước đó, hai con này có thể điều khiển được cả băng tuyết, ngưng tụ thành các loại băng giao, băng hổ, băng xà, từ hai mặt giáp công với Lưu Ngọc.
Từ xa đồng loạt công kích đến, thân thể bọn chúng khoảng sáu trượng cũng khẽ động.
Nhảy lên là khoảng vài chục trượng, lưu lại trên mặt tuyết từng dấu chân to lớn, khí thế hùng hổ áp sát.
“Xem ra không cần tìm ra lời giải cho cửa ải này làm gì, chỉ cần đợi tại đây, khảo nghiệm sẽ tự động đến.”
“Như thế này cũng tốt, để mình tiết kiệm sức lực tìm kiếm.”
Bị giáp công từ hai mặt, trên mặt Lưu Ngọc lại không hề có vẻ bối rối, từng đạo uy thế công kích không hề kém cạnh tựa như không hề khó khăn gì.
Chỉ là thăm dò bí cảnh vẫn càng nhanh càng tốt hơn, để tránh Nguyên Anh chân quân nửa đường đuổi tới.
Cho nên sau khi thăm dò rõ ràng nội tình của cự nhân băng tuyết, hắn không có ý định trì hoãn nữa, lúc này hai tay khẽ động.
Hoa văn hình tròn trên lồng ngực lóe lên, ngay lập tức hóa thành màu đỏ hồng, pháp lực Liệt Dương vận chuyển đến hai tay, xuôi theo quỹ tích huyền ảo thuận thế vung ra.
“Lưu Tinh quyền.”
Chỉ một thoáng qua đi, Lưu Ngọc đã đánh ra mười hai quyền, hai bên trái phải là sáu quyền.
Bởi vì tốc độ thực sự quá nhanh, bên tai thậm chí còn vang lên tiếng dội lại.
“Ầm ầm ầm.”
Quyền cương màu xích hồng tràn ngập từ cơ thể hắn có sức nặng như vạn quân, cùng với tính công kích mạnh nhất của pháp lực Liệt Dương, uy năng cực kỳ bất phàm.
Mặc kệ băng tinh màu lam tạo thành mưa băng tinh thế nào, hoặc là phong tuyết ngưng tụ thành băng giao, băng hổ gì cũng đều không thể ngăn cản nổi.
“Rầm rầm rầm…”
Dọc hai bên đường, công kích của hai con cự nhân băng tuyết phát ra đều vỡ nát thành từng mảng băng tinh lớn hoặc nhỏ, giống như một hồ giấy.
Cuối cùng, uy năng kinh người của mười hai đạo quyền cương, dưới sự khống chế chuẩn xác của Lưu Ngọc gần như trúng ngay hai con cự nhân băng tinh cùng một lúc.
“Bùm bùm…”
Hai tiếng nổ mạnh đột nhiên vang lên giữa băng tuyết ngập trời.
Hai con cự nhân băng tuyết tiếp xúc trực tiếp với công kích của quyền cương xích hồng, trực tiếp chia năm xẻ bảy hóa thành từng mảnh vỡ.
Dưới sự công kích của pháp lực Liệt Dương mang theo một phần đặc tính của “Thái Dương lực” nên thân thể chúng nhanh chóng tan rã như băng tuyết.
Mặc dù lần này một cự nhân băng tuyết gặp ít quyền cương hơn nhưng uy năng lại lớn hơn vừa rồi cho nên thời gian sống sót trái lại không bằng con mới vừa rồi.
Thật ra Kim Đan đỉnh phong bình thường cũng chưa chắc có thể đánh chúng như chém dưa thái rau, giải quyết hai con Băng Tuyết tộc nhanh như vậy.
Chỉ là thủ đoạn của Lưu Ngọc rất nhiều, tu luyện Tinh Thần chân thân ra được “pháp lực Liệt Dương” vừa vặn có thể khắc chế loại Dị tộc này.
Nếu không thì sao phải cần nhiều đến mấy chiêu như vậy.
Đương nhiên nếu đối thủ có thuộc tính khác, hắn vẫn có thủ đoạn khắc chế, đây chính là chỗ tốt của việc tu luyện cả ba đạo.