Chương 1909 Đường nhỏ huyết chiến(4)
Một đạo Linh quang màu đen mảnh dài, như nước chảy mây trôi mà bắn ra từ con mắt đứng thẳng, nhắm thẳng vào đầu Lưu Ngọc.
Sức mạnh của đòn tấn công này không hiện rõ, nhìn qua thì có cảm giác không chân thật, hiển nhiên đây là đòn tấn công ở cấp độ thần thức, nhưng nó lại đem đến một cảm giác nguy cơ, không hề thua kém Đại Kích màu đen.
Nháy mắt tiếp theo, Đại Kích màu đen đã ầm ầm chém vào Tử U liên.
“Rầm!”
Tiếng nổ khổng lồ đinh tai nhức óc, sức mạnh mạnh mẽ trải rộng trong mỗi tấc không gian, từng đợt bão táp quanh hai người nhanh chóng xuất hiện.
Sức mạnh vô cùng lớn khi thật sự chém vào bản thể của Tử U liên, nó đã khiến Linh quang của bảo vật này lập tức mờ đi.
Nhưng không hổ danh là Pháp Bảo bản mệnh của Đạo Nhất Thánh Tử, dùng vô số vật liệu thượng hạng mà luyện chế nên, vậy nên lúc này dưới sự khống chế toàn lực của Lưu Ngọc, nó vẫn vững vàng tiếp được một đòn này.
Pháp lực tiếp tục được rót vào trong, Linh quang Tử U liên lại nhanh chóng trở nên sáng ngời.
“Bịch bịch.”
Chỉ có điều dưới uy năng mạnh mẽ của một đòn kia, Lưu Ngọc vẫn không chịu được mà lùi lại hai bước, tạm thời rơi vào thế hạ phong.
Gần như cùng lúc đó, tia sáng đen kia cũng đã tiếp cận đến hắn trong gang tấc, oanh kích vào màn sáng của Tử U liên.
“Răng rắc!”
Thực tế là không có bất kỳ âm thanh nào, nhưng ở cấp độ thần thức, Tử U liên rõ ràng đã truyền đến một âm thanh như tiếng thủy tinh nứt vỡ.
Nhận lấy một chiêu của Đại Kích màu đen, sức mạnh của Tử U liên đã tạm thời giảm xuống rất nhiều.
Tuy là nó có công năng phòng ngự đòn tấn công thần thức, nhưng bí thuật tấn công thần thức của Đậu Vô Ưu cũng không đơn giản, hắn ta nắm lấy thời gian suy yếu của bảo vật này, điều động sức mạnh vượt qua giới hạn chịu đựng của nó, đạt được hiệu quả một kích công phá.
Hiển nhiên, hắn ta rất hiểu Tử U liên, đã từng nếm đủ sức mạnh của nó.
Dù sao hắn ta cũng là Thánh Tử thánh địa, mà Thánh Tử bọn hắn không hề để chín mươi chín tu sĩ đồng giai khác vào trong mắt, đối thủ của bọn hắn thường là lẫn nhau.
Trên bức màn ánh sáng màu tím, xuyên qua một lỗ hổng nhỏ, tia sáng đen tiếp tục công kích về phía đầu Lưu Ngọc, cố gắng giành lấy ưu thế áp đảo chỉ bằng một đòn.
Tuy nhiên, đối với loại tình huống này, Lưu Ngọc đã có dự liệu trước.
Hắn đồng thời khống chế Tử U liên phòng ngự và Lạc Nhật Kim Hồng thương tấn công, sức mạnh thần thức vô hình vô chất cũng khẽ động, dùng phương pháp nén đặc biệt, tạo nên một “bức tường thần thức” vô hình.
Với trình độ hiện tại của hắn trên phương diện Nguyên Thần, tuy hắn tạm thời chưa thể đạt đến mức có thể sử dụng bí thuật phòng ngự thần thức, nhưng khả năng sử dụng thần thức của hắn đã đạt đến mức xuất thần nhập hóa, không thua gì một vài bí thuật.
“Bức tường thần thức” này vô cùng cô đặc, căn cứ vào tính toán của Lưu Ngọc, khả năng chịu đựng những đòn tấn công thần thức của nó còn cao hơn cả Tử U liên.
Nói thì chậm, nhưng xảy ra vô cùng nhanh.
Chưa đến một phần mười hơi thở, tia sáng được kích phát từ “mắt Chân Ma” của Đậu Vô Ưu đã tiếp xúc với bức tường thần thức.
“Rầm!”
Ở cấp độ thần thức, lúc này một tiếng nổ chấn động Nguyên Thần vang lên.
Sức mạnh từ đòn tấn công đã được mưu đồ từ lâu của Đậu Vô Ưu cực kỳ kinh người, dù việc đánh thủng lớp phòng ngự của Tử U liên đã tiêu hao một phần năng lượng, nhưng sức mạnh còn lại của nó vẫn vô cùng lớn.
Trong tầm nhìn thần thức,“bức tường đồng vách sắt” mà Lưu Ngọc cẩn thận dựng lên đã rung chuyển dữ dội dưới một kích này.
Nhưng may mắn là, cuối cùng nó vẫn kiên trì chống lại được.
Đến mà không đáp lại là phi lễ, trước khi đòn tấn công từ tia sáng đen hoàn toàn bị tiêu trừ, trong mắt Lưu Ngọc lập tức bộc phát một luồng ánh sáng thần thánh đại thịnh.
Lực lượng thần thức tiếp tục bị tiêu hao một phần lớn, ngưng luyện thành ba mũi kim mỏng như lông trâu, lập tức bắn về phía đối phương.
Kinh Thần Thích!
Đối mặt với một kẻ thù duy nhất, bí thuật “Kinh Thần Thích” phát huy hiệu quả tốt hơn, mà bí thuật “Đại Mộng Xuân Thu” thì thích hợp cho quần chiến.
Lần tấn công này Kinh Thần Thích chỉ có ba cây, nhưng lại tiêu hao khoảng một phần tám lực lượng thần thức của Lưu Ngọc.
Mỗi một phần sức mạnh thần thức đều được nén ngày càng nhỏ hơn, sức mạnh của nó cũng lớn hơn nhiều so với trước đây.
Đây cũng là một thủ đoạn mà hắn đã đạt được sau khi Nguyên Thần của hắn có thêm một bước tiến mới.
“Vù vù!”
Tốc độ của thần thức vượt xa vật chất, Kinh Thần Thích rất nhanh đã đuổi kịp, cùng Lạc Nhật Kim Hồng thương gần như đồng thời tấn công Đậu Vô Ưu.
Mũi thương màu đỏ vàng vô cùng sắc bén, Linh Giác của Đậu Vô Ưu đang điên cuồng cảnh cáo, khiến hắn ta ý thức được sự nguy hiểm từ đòn tấn công này.
Nhẫn trữ vật của hắn ta sáng lên, một tấm lá chắn tròn màu đen cổ kính lập tức xuất hiện, sau khi được truyền pháp lực và kích phát hoàn toàn, nó lập tức biến hóa lớn đến khoảng ba trượng, ngăn chặn ở trước người hắn ta.
“Rầm!”
Ngay sau đó, Lạc Nhật Kim Hồng thương ẩn chứa toàn bộ sức mạnh của Lưu Ngọc đã xuyên thủng hư ảnh Kim Chung đang bảo vệ quanh người hắn ta.
Tuy rằng đây là pháp thuật được kích hoạt từ phù chú tứ giai, nhưng hơn nửa sức mạnh của phù chú này đã bị tiêu hao do phải chống đỡ một trận tấn công trước đó của yêu thực, vậy nên lúc này nó đã như nỏ mạnh hết đà.
Như kim châm đâm thủng quả bóng, Lạc Nhật Kim Hồng thương vừa tiếp xúc với hư ảnh Kim Chung, nó đã lập tức như quả bóng nổ tung.
Sức mạnh tàn dư tiêu tán trong không trung, khuấy động nên một trận cuồng phong, khiến áo bào của cả hai người đều phiêu phiêu bay lượn trong gió.
Trong vòng chưa đầy một hơi thở, Lạc Nhật Kim Hồng thương đã tiến lên một khoảng cách lớn, mũi thương màu đỏ vàng lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, xuyên thủng tấm khiên tròn màu đen.
“Keng!”
Tia lửa bắn ra, sức mạnh cuồng bạo nghiên về phía tấm khiên, Linh quang ẩn chứa bên trong đó lập tức mờ đi, khiến nó rung chuyển.
Nhưng Đậu Vô Ưu liên tục bấm pháp quyết, trong thời gian ngắn không ngừng rót pháp lực vào, thế nên hắn ta vẫn thành công ổn đỉnh lại thân thể.
Tấm khiên tròn màu đen đã thành công ngăn chặn một đòn này, khiến đòn tấn công của Lạc Nhật Kim Hồng thương trở nên vô ích.
Có điều đòn công kích thần thức lại không bị vật chất giới hạn, ba cây châm Kinh Thần Thích trực tiếp xuyên qua tấm khiên màu đen, bắn thẳng về phía đầu của Đậu Vô Ưu.
Không biết hắn ta đang suy nghĩ gì, vậy mà lại không có một chút ý định ngăn cản đòn tấn công này.
“Vù vù!”