← Quay lại trang sách

Chương 1992 Nguyên Anh đại đạo (phần hai) (2)

Linh Thạch nổ tung, một lượng rất lớn Linh khí bỗng chốc được giải phóng.

Bởi vì Linh khí quá đậm đặc nên chỉ sau hai hơi thở, trong phòng đã xuất hiện sương mù màu đỏ và màu xanh lá có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Cùng lúc đó, được Linh Thạch thượng phẩm kích hoạt, Tụ Linh trận cao cấp cũng được mở ra, chậm rãi hội tụ Linh khí ở Thông Thiên phong và xung quanh.

Nhờ Tụ Linh trận cấp cao cực kỳ tài tình, Linh khí ở Thông Thiên phong cũng đủ dùng nên quá trình vận chuyển trận pháp không gây ra động tĩnh nào lớn, không có mấy tu sĩ phát hiện ra.

Hiệu quả của Tụ Linh trận cấp cao kết hợp với bản thân phẩm cấp của Thông Thiên phong, Linh khí trong động phủ mà Lưu Ngọc đã chạm tới mốc tứ giai trung phẩm, giúp sức rất nhiều cho việc đột phá bình cảnh.

Nếu như ở động phủ của hắn thì dù có Tụ Linh trận cấp cao hỗ trợ, Linh khí cũng rất khó có thể đạt tới cấp bốn.

Đương nhiên, tất cả những chuyện này không thể thiếu được sự ngầm đồng ý của Thiên Phong lão tổ.

“Ầm!”

Trong cơ thể của Lưu Ngọc vang lên tiếng động như sóng gầm gió dữ.

Pháp lực cực kỳ tinh khiết của Kim Đan cửu phẩm vận chuyển, khí huyết của Tinh Thần chân thân mạnh mẽ sôi trào.

Khi Tụ Linh trận khởi động, hắn lập tức tiến vào trạng thái đột phá.

Pháp lực ở trạng thái rắn tinh khiết tột cùng nháy mắt vận chuyển nhanh chóng dọc theo kinh mạch của Thanh Dương công pháp tầng thứ chín.

Thần thức nội thị,“Hồ pháp lực” ở đan điền hiện tại so với thuở mới Luyện Khí Trúc Cơ đã rộng lớn như sông ngòi.

Thế nhưng lúc này, khi Lưu Ngọc bắt đầu đột phá bình cảnh, trên “mặt hồ” vốn yên ả nháy mắt lại dấy lên những cơn sóng lớn dữ dội, dâng lên như lũ lụt.

Trên mặt hồ rộng lớn của Hồ pháp lực, viên Kim Đan màu xanh to bằng nắm tay chầm chậm xoay tròn, mượt mà đầy đặn không chút thiếu hụt.

Chín đường vân gồm một vàng và tám bạc khắc sâu ở mặt ngoài của Kim Đan như thể sinh ra đã có, không hề có cảm giác thiếu hài hòa một chút nào.

Những đường vân này không thể nhìn thấy bằng mắt thường hay thần thức mà phải dùng Linh Giác mới có thể cảm ứng quan sát được.

Cho dù Kim Đan hạ phẩm có tu luyện tới Kim Đan đỉnh phong thì cùng lắm Kim Đan cũng chỉ có thể to bằng quả trứng gà, không thể thai nghén nên Nguyên Anh.

Dù có là Linh vật nghịch thiên cũng hầu như không thể thay đổi điều này.

Nếu như cưỡng ép thử phá đan thành anh thì kết cục sẽ là thân tử đạo tiêu.

Kim Đan trung phẩm thì tốt hơn nhiều, tối đa có thể to bằng quả trứng ngỗng, có khả năng phá đan thành anh, vẫn còn hy vọng tấn thăng lên Nguyên Anh.

Thế nhưng, Kim Đan trung phẩm vẫn có rất nhiều chỗ thiếu hụt nên Nguyên Anh mà nó thai nghén nên thường không đủ tố chất, thực lực chỉ ở mức bình thường so với các tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh.

Cũng bởi vậy mà gần như không hề có hy vọng tấn thăng lên Hóa Thần.

Thế nhưng, khác với hạ phẩm, Kim Đan trung phẩm vẫn tốt hơn nhiều, những chỗ thiếu hụt ấy có thể bù đắp bằng Linh vật tứ giai, ngũ giai nếu như có cơ duyên.

Chỉ có Kim Đan thượng phẩm là thai nghén được Nguyên Anh “khỏe mạnh”, thường có thực lực mạnh hơn những tu sĩ cùng cảnh giới.

Về mặt lý thuyết, cơ hội tấn thăng lên Hóa Thần của nó cũng lớn hơn các Nguyên Anh bình thường nhiều.

“Vù!”

Theo công pháp vận chuyển, Kim Đan đã to bằng nắm tay một người trưởng thành, tốc độ chọn lọc cũng càng lúc càng nhanh, làm bùng lên một “cơn lốc” trong đan điền.

Không biết có phải ảo giác hay không, Lưu Ngọc cảm thấy chín đường vân trên đó sáng hơn trước đây.

Thông thường, tu sĩ Kim Đan đột phá bình cảnh Nguyên Anh thường phải đứng trước bốn cửa ải khó khăn.

Cửa ải khó khăn đầu tiên là dung nhập Nguyên Thần vào Kim Đan, sau đó “thai nghén Nguyên Anh”.

Rủi ro của cửa ải này là thấp nhất, nguy cơ thất bại trực tiếp vẫn lạc khá thấp, tuy nhiên, phần lớn tu sĩ Kim Đan lại đều mắc kẹt ở cửa ải này.

Một khi Kim Đan tiêu hao quá nhiều bản nguyên mà Nguyên Anh vẫn không thể thành hình thì có nghĩ chuyến đột phá bình cảnh này thất bại.

Vì bản nguyên đã hao tổn quá nhiều nên một khi thất bại, Kim Đan có nguy cơ sẽ trực tiếp sụp đổ, cho nên dù rủi ro nhỏ nhưng tỷ lệ tử vong vẫn rất cao.

Trường Phong chân nhân bị mắc kẹt ở chính cửa ải đầu tiên này, may mà thấy không thể thành công lập tức kịp thời từ bỏ, chuyển dời Nguyên Thần ra.

Kim Đan bổn nguyên không bị hao tổn quá nhiều nên mới giữ được mạng.

Thế nhưng, cũng bởi vậy mà Kim Đan bị tổn hại khó lòng chữa trị, thực lực giảm mạnh thua xa trước đây.

Tuy nhiên, đối với Kim Đan thượng phẩm, vì Kim Đan bổn nguyên mạnh hơn trung hạ phẩm rất nhiều nên cửa ải này tương đối đơn giản, tỷ lệ vượt qua thành công tương đối cao.

Trong đó, Kim Đan cửu phẩm “hoàn hảo không thiếu hụt” có bản nguyên mạnh mẽ phi phàm có tỷ lệ thành công lớn nhất, bẩm sinh đã có ưu thế rất lớn.

Cửa ải khó khăn thứ hai chính là “phá đan thành anh”.

Lúc này, Kim Đan Nguyên Anh đã hình thành về cơ bản, Nguyên Thần đã nhập vào hình thức sơ khai của Nguyên Anh, khó có thể chuyển dời ra nữa.

Bắt buộc phải phá Kim Đan, thoát ra khỏi “trói buộc”thì Nguyên Anh mới có thể chân chính “ra đời”.

Lúc này, kết cấu của Kim Đan đã phát sinh biến đổi không thể nghịch chuyển, khó có thể quay trở lại trạng thái trước đó.

Nếu như không thể phá đan thành công trong khoảng thời gian nhất định thì ngay cả hình thức sơ khai của Nguyên Anh cũng sẽ tiêu vong.

Đã đi tới bước này thì không còn đường lui nữa.

Nhìn chung ở Tu Tiên Giới, theo những gì được ghi chép lại trong lịch sử hàng triệu năm, chưa từng có tu sĩ nào phá đan thất bại mà còn có thể sống sót.

Không thành công thì chỉ còn đường chết!

Còn cửa ải thứ ba và thứ tư thì là “tâm ma kiếp” và “lôi kiếp”.

Hai cửa ải này tương tự như lúc đột phá lên Kim Đan nhưng độ sai khác về uy lực thực sự bất phàm, không tiện kể ra quá nhiều ở đây.

Sóng trên mặt Hồ pháp lực rất dữ dội, khí huyết toàn thân nở rộng, Kim Đan màu xanh xoay rất nhanh…

“Là lúc này.”

Sau nửa khắc đồng hồ, Lưu Ngọc đạt tới trạng thái đột phá bình cảnh tốt nhất, hắn bày các Linh vật Kết Anh trước mặt, trong đầu lóe lên suy nghĩ này.

Bỗng chốc, Nguyên Thần cô đọng màu đỏ lửa chợt chuyển động, rời khỏi Nễ Hoàn cung, di chuyển tới đan điền.

Sau một hơi thở, chùm sáng màu đỏ to gần bằng mặt thớt xuất hiện trên mặt Hồ pháp lực cuồn cuộn sóng, tiếp cận Kim Đan đang xoay tròn với tốc độ cao.

“Một khi bắt đầu thì không còn đường lui nữa!”

Nháy mắt, vô số suy nghĩ xuất hiện, Lưu Ngọc kiên định niềm tin trong lòng.

Khẳng khái điều khiển Nguyên Thần, chậm rãi tới gần Kim Đan như thiêu thân lao đầu vào lửa!

Con đường tu tiên chỉ có thể tiến lên, không có đường lùi lại!