← Quay lại trang sách

Chương 1994 Nguyên Anh đại đạo (Phần tiếp) (2)

Chân tướng tàn khốc như vậy đấy, thực sự không hề đẹp đẽ chút nào!

Còn đối với Nguyên Anh còn chưa thành hình, Kim Đan bổn nguyên, pháp lực, khí huyết thậm chí mọi thứ trong cơ thể đều là dưỡng chất để Nguyên Anh lớn lên, nó sẽ tuân theo bản năng cướp đoạt hết thảy dưỡng chất.

“Tinh Thần chân thân chính là công pháp luyện thể cấp cao nhất, hơn nữa còn đã tu luyện tới tam giai đỉnh phong, khí huyết mạnh hơn tu sĩ Kim Đan bình thường không biết bao nhiêu lần.”

“Cho dù vì nền tảng lớn mạnh nên Nguyên Anh cần nhiều dưỡng chất để thành hình hơn thì hẳn là vẫn có thể cầm cự được.”

“Với tốc độ hiện tại thì hoàn toàn đủ.”

Tâm thần tập trung cao độ quan sát toàn bộ hình huống cả bên trong lẫn bên ngoài cơ thể, Lưu Ngọc thầm nghĩ.

Sự tồn tại của Nguyên Anh hoàn toàn không chỉ đơn thuần là một thể tụ hợp pháp lực, mà là được dung hợp từ tinh, khí, thần, là một đẳng cấp cao hơn so với Kim Đan.

Tinh, khí, thần, ba thứ, thiếu một thứ cũng không được, không thể tồn tại thiếu khuyết rõ ràng.

“Tinh” có thể hiểu đơn giản là khí huyết, là một trong những nhân tố mấu chốt quyết định xem Nguyên Anh có thể thành hình hay không.

Nếu khí huyết không đủ thì Nguyên Anh sẽ không thể thành hình được.

Đây cũng là một nhân tố khiến tu sĩ Kim Đan lên tới năm trăm, sáu trăm tuổi thì xác suất đột phá lên Nguyên Anh thành lại giảm mạnh.

Cho dù khí huyết hoàn toàn đầy đủ, nhưng nếu như tiêu hao quá nhiều khi ngưng kết Nguyên Anh thì nhục thân cũng sẽ suy yếu suốt một thời gian dài.

Rất có khả năng sẽ xuất hiện hiện tượng già yếu. Đây cũng có thể là một trong những nguyên nhân mà nhiều tu sĩ Nguyên Anh lại là ông lão.

Nhục thân suy yếu sẽ dẫn đến thực lực tổng hợp suy giảm, Lưu Ngọc đã chuẩn bị đầy đủ, đương nhiên sẽ không cho phép tình huống như vậy xảy ra.

Hắn lập tức đánh ra một đạo pháp lực, lấy “Bồi Anh đan” một trong tam bảo Kết Anh cho vào miệng.

“Ực!”

Bồi Anh đan vừa vào bụng, Lưu Ngọc lập tức vận công luyện hóa ngay.

Đan dược màu trắng sữa từ từ tan ra, hóa thành vô số khí tức màu trắng sữa tinh khiết, nhanh chóng di chuyển tới đan điền, biến mất vào trong Kim Đan.

Khí tức màu trắng sữa này hết sức kỳ lạ, chứa đựng rất nhiều Linh lực thuần khiết lại có một phần đặc tính của khí huyết, có thể coi nó là vật thay thế cho pháp lực và khí huyết.

Hơn nữa, nó còn được các đời tu sĩ đã khuất từ lâu kiểm nghiệm, chứng minh không có tác dụng phụ, có thể đẩy nhanh đáng kể tốc độ hình thành Nguyên Anh.

Một khi bắt đầu ngưng tụ Nguyên Anh, Kim Đan bổn nguyên tựa như nước vỡ đê, cứ thế trôi đi.

Nếu tốc độ ngưng tụ Nguyên Anh quá chậm, Nguyên Anh sẽ không thể hấp thụ đủ Kim Đan bổn nguyên.

Cuối cùng dù có miễn cưỡng ngưng tụ thành công thì tư chất cũng thiếu hụt, dẫn tới khó có thể tiến thêm bước nữa.

Bồi Anh đan có thể đẩy nhanh quá trình này, giúp tốc độ Nguyên Anh thành hình nhanh hơn, không hổ là tam bảo Kết Anh.

Màu đỏ sậm, màu xanh đậm, màu ngà sữa…

Hồ pháp lực sôi trào mãnh liệt, tốc độ xoay tròn của viên Kim Đan màu xanh càng ngày càng chậm, tinh chất khí huyết, pháp lực trạng thái rắn, khí tức màu trắng sữa không ngừng dung nhập vào trong nó.

“Hữu hiệu!”

Cảm giác được tình huống hiện tại, Lưu Ngọc lập tức vui mừng.

Kể từ lúc Bồi Anh đan bắt đầu có hiệu lực, tốc độ hình thành Nguyên Anh quả nhiên tăng tốc.

Chỉ mới khoảng một khắc đồng hồ mà Nguyên Anh đã bắt đầu ngưng tụ bên trong viên Kim Đan to chừng trái bóng rổ.

Tuy nhiên, xét một cách nghiêm túc thì Bồi Anh đan cũng được coi là một dạng ngoại lực.

Tuy trước mắt không có di chứng gì nhưng Lưu Ngọc vẫn lo lắng sẽ sản sinh ảnh hưởng không tốt về sau nên hắn không chọn phương thức đỡ tốn thời gian công sức nhất này.

Bồi Anh đan chỉ được hắn dùng làm phụ trợ, ngưng tụ Nguyên Anh chủ yếu vẫn dựa vào tinh, khí, thần của bản thân.

Thần thức lên tới hai trăm dặm giúp Lưu Ngọc có thể quan sát kĩ càng mọi thứ, mọi biến hóa nhỏ bé trong suốt quá trình Kết Anh đều không thoát khỏi tầm mắt của hắn.

Dựa vào những biến hóa nhỏ nhặt, hắn luôn có thể kịp thời điều chỉnh.

Vào thời khắc mấu chốt, Lưu Ngọc hết sức bình tâm, bình tĩnh kiểm soát toàn bộ tình hình, cho dù quá trình Kết Anh hết sức nguy hiểm nhưng đến giờ vẫn đang tiến hành vô cùng thuận lợi. …

Bởi vì tinh thần tập trung cao độ vào chuyện Kết Anh nên Lưu Ngọc hoàn toàn không quan tâm tới thời gian.

Không biết bao lâu sau, bước “thai nghén Nguyên Anh” cuối cùng đã kết thúc.

Thể tích Kim Đan nở to bằng trái bóng rổ, không thể dễ dàng quan sát được, Nguyên Anh đã hình thành sơ bộ.

Chỉ còn lại hai chân là vẫn chưa thành hình.

Hồ pháp lực vốn rộng bằng con sông giờ đã thu nhỏ lại chỉ còn bằng hồ nước, hơn nữa mực nước cũng nông hơn nhiều, nhìn một cái là có thể trông thấy đáy.

Trong quá trình Nguyên Anh thành hình, Lưu Ngọc vẫn liên tục vận chuyển công pháp, mỗi phút mỗi giây đều đang hấp thụ Linh lực luyện hóa thành pháp lực nhưng vẫn vào không đủ ra.

Dù có Tụ Linh trận cao giai phụ trợ, lại đang ở động phủ trên Thông Thiên phong, một trong những động phủ có vị trí đẹp nhất, nồng độ Linh khí trong phòng đạt tới tứ giai trung phẩm nhưng vẫn chỉ như muối bỏ biển.

Đương nhiên căn cơ của Kim Đan cửu phẩm rất lớn mạnh, có thể kết thành “đạo quả” hoàn hảo hơn nhưng độ khó cũng lớn hơn so với tu sĩ bình thường.

Tinh chất khí huyết toàn thân bắt đầu giảm đi, không còn dồi dào được như ban đầu nữa.

Kim Đan bị hao hết bản nguyên, u ám, không còn ánh sáng ở mặt ngoài.

Mặc dù nhìn qua không đổi khác quá nhiều nhưng hơi thở và khí thế đều đã suy yếu tới mức nhỏ nhất, chỉ còn lại mỗi cái vỏ mà thôi.

Nếu không có chín đường hoa văn gia cố thì e là nó đã đổ sụp ngay tại chỗ.

Nhục thân cũng không khác gì, tinh chất khí huyết bị mất đi trong thời gian ngắn, tiếng sóng lớn vỗ bờ biến mất, khí huyết vốn mênh mông là vậy giờ chỉ còn như người bình thường.

May mà có “Bồi Anh đan” hỗ trợ nên nhục thân mới không thiếu hụt quá nhiều khí huyết, chẳng qua là nhất thời tiêu hao quá lớn mà thôi, không đến mức trở nên già nua vì chuyện này.

“Không tồi.”

“Pháp lực, khí huyết vẫn còn có thể cung cấp được nhiều, dược lực của Bồi Anh đan cũng còn dư không ít.”

Lưu Ngọc quan sát trạng thái hiện tại, tính toán tốc độ hình thành Nguyên Anh, trong lòng không buồn không vui.

Hai tay của hắn lập tức khẽ chuyển động, đánh ra mấy pháp quyết liên tiếp tới các điểm khác nhau trong Tụ Linh trận.

“Ù ù!”

Lập tức, vô số Linh khí trong trời đất ở Thông Thiên phong và xung quanh càng ùa về đây mãnh liệt hơn.

Lấy Thông Thiên phong làm trung tâm, Linh khí thiên địa trong vòng bán kính trăm dặm đều chịu ảnh hưởng, chậm rãi hội tụ về động phủ mà Lưu Ngọc bế quan.