Chương 2005 Tiên Phủ thay đổi
Giúp người bình thường cũng có hy vọng trường sinh, trở thành những vị thánh sống sánh vai với thần linh.
Lưu Ngọc điều khiển thân thể Nguyên Anh không hề gặp chút khó khăn nào, thậm chí còn cảm thấy thoải mái hơn điều khiển nhục thân, như thể thân thể Nguyên Anh là được đo ni đóng giày riêng cho hắn.
So với nhục thân, Nguyên Anh thực sự là một hình thức sự sống ưu việt hơn.
“Sự yếu ớt của Nguyên Anh chỉ mang tính tương đối.”
“Nếu như đối mặt với tu sĩ cảnh giới thấp hơn thì cho dù có phải chịu mấy đòn tấn công bằng pháp bảo e là cũng không thành vấn đề.”
“Tiếc là… Suy cho cùng cũng chỉ là Nguyên Anh, vẫn chưa trở thành Nguyên Thần, không thể trường tồn giữa đất trời, vẫn cần được nhục thân bảo vệ.”
Sau một lúc làm quen với thân thể Nguyên Anh, Lưu Ngọc chợt lóe lên suy nghĩ này.
Nguyên Anh đã rời khỏi cơ thể nửa canh giờ, hắn có thể cảm nhận rất rõ thân thể Nguyên Anh đã yếu đi một chút.
Mặc dù sự sụt giảm này chỉ rất nhỏ nhưng thực sự rõ ràng.
Cho dù có thể trực tiếp hấp thụ Linh khí thiên địa nhưng nếu như không có nhục thân bảo vệ và nuôi dưỡng thì Nguyên Anh sẽ vẫn suy yếu dần.
Có lẽ sau vài tháng, nó sẽ sụp đổ, tiêu vong.
Nhục thân là thuyền, Nguyên Anh là khách đi thuyền, bắt buộc phải phụ thuộc vào thuyền mới sang được tới “bờ bên kia”!
Bờ bên kia ở đây chính là cảnh giới Hóa Thần.
Một khi Nguyên Anh trở thành Nguyên Thần, dù cho không còn nhục thân bảo vệ, nó vẫn có thể hoạt động giữa đất trời suốt một thời gian dài, mức độ phụ thuộc vào nhục thân giảm xuống tới mức tối thiểu.
Nghĩ đến đây, trong lòng Lưu Ngọc lóe lên một suy nghĩ nào đó, hai tay không cần học cũng tự biết cách bấm một pháp quyết.
Khoảnh khắc tiếp theo, không gian gợn sóng lăn tăn.
Nguyên Anh màu xanh lớn chừng sáu tấc lóe lên, nháy mắt di chuyển từ góc này sang góc kia của Luyện Công phòng mà không cần bay.
Quả là dịch chuyển tức thời theo nghĩa đen!
Sau khi ngưng kết nên Nguyên Anh, Lưu Ngọc không cần luyện tập vẫn có thể tự nhiên nắm giữ kỹ xảo này.
Dịch chuyển tức thời tựa như bản năng với Nguyên Anh.
Chỉ cần ngưng kết nên Nguyên Anh thì không cần phải luyện tập cũng vẫn có thể thuần thục vận dụng kỹ xảo này.
Đương nhiên, mỗi một lần dịch chuyển tức thời đều tiêu hao Nguyên Anh bản nguyên hết sức quý giá, không thể sử dụng nó vô độ được.
Dẫu vậy, thiên phú này vẫn thực sự mạnh, giúp chân quân và Yêu Vương tứ giai gia tăng khả năng giữ mạng.
Chính bởi vậy mà cho dù thực lực của một tu sĩ Nguyên Anh mạnh hơn hẳn đối phương cũng khó lòng giết chết đối phương.
Trừ phi có mấy người cùng nhau bao vây chặn đánh hoặc là đã bố trí sẵn trận pháp niêm phong không gian.
Sau khi tấn thăng lên Nguyên Anh, độ hòa hợp với Linh khí tăng mạnh, lại có khả năng dịch chuyển tức thời, khả năng giữ mạng tăng lên nhiều, tuổi thọ tối đa cũng lên tới một ngàn sáu trăm năm!
Sau một hồi làm quen, nắm rõ thực lực hiện tại của mình, tâm trạng Lưu Ngọc rất vui vẻ.
Tuy vậy, đúng lúc này, hắn chợt thấy mình yếu đi.
Sau khi thi triển dịch chuyển tức thời, Linh quang màu xanh đậm của Nguyên Anh tối xuống một chút, Linh áp cũng yếu bớt do bản nguyên bị hao tổn.
Cho dù cảnh giới đã hết sức vững chắc nhưng dù sao hắn cũng chỉ vừa mới tấn thăng, Nguyên Anh bản nguyên không dồi dào.
Lưu Ngọc biết chừng mực dừng lại, dù sao sau này vẫn còn nhiều thời gian.
Ngay lập tức, Nguyên Anh lớn chừng sáu tấc dịch chuyển trở về đan điền thông qua đỉnh đầu.
Nháy mắt, cảm giác suy yếu, mệt mỏi giảm bớt không ít.
Nguyên Anh quay về nhục thân, Linh áp nhanh chóng phục hồi, tăng lên tứ giai, Lưu Ngọc mở mắt ra lại.
“Mặc dù Nguyên Anh bản nguyên vô cùng trân quý, muốn phục hồi hay bổ sung cũng đều hết sức khó khăn và chậm chạp nhưng sau này vẫn phải chăm chỉ luyện tập.”
“Suy cho cùng, tới thời khắc mấu chốt, nếu gặp phải tình huống xấu nhất mà ngay cả Phá Bại kiếm cũng không thể làm gì được thì sẽ phải dựa vào thuật này để giữ mạng.”
Hồi tưởng lại cảm giác kỳ diệu vừa rồi khi dịch chuyển tức thời, trong lòng hắn lướt qua suy nghĩ này.
Lưu Ngọc ngẫm nghĩ một lúc rồi nhếch nhẹ khóe môi, pháp bảo bản mệnh Lạc Nhật Kim Hồng thương lập tức xuất hiện trong tay hắn.
Chủ nhân tấn thăng lên cảnh giới Nguyên Anh, Lạc Nhật Kim Hồng thương là Pháp Bảo bản mệnh đương nhiên cũng nhận được nhiều ích lợi.
Hắn cẩn thận xem xét tường tận, trải qua quá trình tấn thăng lên Nguyên Anh và thử thách lôi kiếp, thân thương của Lạc Nhật Kim Hồng thương đã chuyển từ màu vàng kim nhạt sang màu vàng sậm.
Phong cách trở nên cổ xưa hơn hẳn, khí thế sắc bén trở nên thâm trầm hơn.
Nhờ mối liên hệ về tinh thần, Lưu Ngọc có thể cảm nhận rõ cây thương này đã trải qua một quá trình lột xác kỳ diệu nào đó, có xu hướng thăng cấp từ Pháp Bảo thành Chân Bảo.
Một khi hoàn toàn lột xác, chắc chắn uy lực của nó sẽ thay đổi nghiêng trời lệch đất.
“Không tồi.”
Sau khi xem xét tường tận một lúc, Lưu Ngọc thu hồi Lạc Nhật Kim Hồng thương về đan điền để pháp lực Nguyên Anh bồi dưỡng, tôi luyện nó.
Nói một cách chính xác thì Chân Bảo vẫn thuộc phạm vi Pháp Bảo.
Chỉ có điều, nó được Nguyên Anh lão quái nắm giữ, ôn dưỡng hàng trăm, hàng ngàn năm, cho nên uy lực vượt xa Pháp Bảo của tu sĩ Kim Đan, bởi vậy mới được tách riêng ra gọi là “Chân Bảo”, đây là cách phân chia mới hình thành ở Tu Tiên Giới hiện tại.
Thời Thượng Cổ không có sự phân chia cặn kẽ như vậy, có lẽ phương pháp luyện chế pháp Bảo Bản mệnh đã có từ thời thượng cổ nhưng không phổ biến rộng rãi.
Dù sao ở thời thượng cổ, thiên tài địa bảo hơn xa bây giờ, Pháp Bảo sử dụng tài liệu quý hiếm vừa luyện chế ra đã có uy lực hết sức ấn tượng nên đương nhiên không ai muốn tốn thời gian công sức để ôn dưỡng nó.
Tuy nhiên, ở thời điểm hiện tại, phương pháp luyện chế Pháp Bảo bản mệnh lại trở nên thịnh hành, tất nhiên là phải có điểm ưu việt riêng.
Khi cảnh giới của tu sĩ tăng lên có thể kéo theo uy lực của Pháp Bảo bản mệnh tăng lên, để uy lực của Pháp Bảo bản mệnh không bao giờ tụt hậu so với cảnh giới của tu sĩ, không cần phải thường xuyên thay đổi Pháp Bảo.
Nhờ vậy có thể tiết kiệm rất nhiều tài nguyên và sức lực, phù hợp với Tu Tiên Giới hiện thời hơn.
Tuy nhiên, quá trình lột xác từ Pháp Bảo thành Chân Bảo không phải chuyện một sớm một chiều, ít ra cũng phải mất nửa năm, một năm, không thể nóng vội nhất thời.
Trong thời gian đó, Lưu Ngọc chỉ cần thường xuyên dùng pháp lực gột rửa Pháp Bảo, tiêu hao một lượng nguyên khí nhất định để bồi dưỡng nó rồi lẳng lặng chờ đợi là đủ.
“Vừa mới tấn thăng, hiện tại thực lực có rất nhiều không gian để tăng trưởng.”
“Làm quen với cảnh giới, luyện tập các pháp thuật tứ giai đều có thể giúp thực lực mạnh lên.”
“Nhất là Chân Bảo “Cửu Cung Thanh Dương đăng” của Thanh Dương Môn, một khi luyện hóa được nó thì thực lực sẽ nhanh chóng tăng lên.”
Lưu Ngọc ngồi khoanh chân, trong lòng lướt qua suy nghĩ này.