← Quay lại trang sách

- IV - Người kiếm mã đảo Tinh Châu -

Đêm ấy, Lỗ Sinh bỏ thành sang trại địch, xin vào yết kiến Mạc Anh hoàng đế. Trước sự phẫn nộ của nhà vua, chàng thản nhiên nói:

- Sĩ Uy bị bắt, lỗi tại tiểu tướng. Chính tiểu tướng cũng không ngờ là cạm bẫy. Xin nhà vua hãy đem giam tiểu tướng vào ngục, đến khi nào Sĩ Uy được trả tự do.

Mạc Anh hoàng đế ngạc nhiên trong lúc triều thần đều tâu:

- Người đó quả là bậc hiền tài.

Nhà vua hoan hỉ:

- Trẫm chưa hề thấy một vị tướng nào khí khái như khanh. Khanh đã giữ được danh dự của những trang mã thượng Mễ Tây Lan, khanh lại giữ được chữ TÍN đối với kẻ địch. Trẫm lấy làm vừa lòng được tiếp khanh cho đến ngày Sĩ Uy về nước.

Ngày hôm sau, Mạc Anh hoàng đế kéo đại đội hùng binh tràn qua biên giới, vấn tội Hoàng đế Mễ Tây Lan. Nhờ sự điều khiển can đảm của nhà vua, quân Mễ Tây Lan tan vỡ như đàn ong. Mất Lỗ Sinh, Mễ Tây Lan như thiếu mất năng lực chiến đấu. Quân sĩ đều ta thán. Mặc Lệ run lên đen đét mỗi khi được lịnh ra binh. Muôn binh đều oán trách nhà vua, một số đông bỏ hàng ngũ đi về với địch.

Trong lúc Mễ Tây Lan Hoàng đế đang âu sầu lo sợ, bỗng một cứu tinh đến làm cho ngài yên dạ. Một đạo binh tiếp viện từ phương đông kéo tới, cầm đầu là Quốc vương đảo Tinh Châu tên là Phi Tinh. Đó là một hổ tướng vạm vỡ, ngồi trên lưng một con thần mã sắc đen. Con ngựa quý ấy của đảo Tinh Châu có tài chạy ba ngày ba đêm không hề mệt.

Nhà vua vồn vã đón tiếp. Ngài nói với Phi Tinh:

- Quốc vương đến kịp lúc để cứu Trẫm. Nếu Quốc vương giải thoát được quân Mễ Tây Lan, Trẫm sẽ tặng ngài lãnh thổ của địch và dâng cho ngài Mỹ Liên công chúa, con gái yêu của Trẫm.

Dứt lời, nhà vua trao cho Phi Tinh chiếc găng tay của mình để làm vật bảo đảm.

Lời của nhà vua làm cho tất cả bá quan đều kinh ngạc. Nhiều người bảo khẽ nhau. Thương hại thay cho Lỗ Sinh! Nếu có chàng ở đây, chàng sẽ không để yên cho bất cứ người nào cả gan chiếm người yêu của chàng.

Và họ đều thở dài nghĩ đến cử chỉ anh dũng của Lỗ Sinh, nhớ đến cái tấm lòng cao quý khiến cho mọi người phải kính phục.