6 - 10
6. PHẢI LÀM THEO Một chàng nọ đi ở rể. Khi đi, mẹ chàng căn dặn: - Con đi làm rể phải ráng sức siêng năng, hể cha vợ con làm gì con cũng phải làm theo, chớ có làm biếng nghe con. Chàng ta đi ở nhà cha vợ. Một hôm cha vợ đem cuốc ra sau vườn cuốc đất. Đinh ninh nhớ lời mẹ dặn, chàng ta hăm hở chạy ra giựt lấy cuốc: - Ba để con làm cho. Người cha vợ đưa cuốc cho chàng ta rồi chạy đi bứng cây. Chàng ta lại bỏ cuốc, lật đật chạy lại: - Ba để con làm cho. Người cha bực mình không nói gì, bỏ đi hái rau. Anh chàng lại chạy theo: - Ba để con làm cho. Người cha nổi giận đi về, chẳng may đi ngay bụi tre, cái khăn bịt đầu để vướng lên cành rào. Anh chàng rể thấy thế liền cởi khăn của anh máng lên cành tre rồi về. Đỏ mặt tía tai, ông cha vợ trở vào nhà quát mắng bà mẹ vợ: - Đồ ngu, kén rể cái gì mà quý hóa như vậy? Rồi anh ta chạy lại giơ thẳng cánh chân đạp cho bà mẹ vợ một cái. Bị trúng chỗ nhược, bà chết ngay tại trận. Án mạng xảy ra, việc này phải đưa lên quận. Quan quận cho bắt anh vào hỏi: - Đồ bất hiếu, sao mày lại đánh chết mẹ vợ? Anh ta kể lại đầu đuôi, và thuật lại lời mẹ dặn. Quan quận nghe xong không biết xử trí làm sao, mà hễ hỏi đến thì nó trả lời: - Dạ quan lớn, khi con đi làm rể, mẹ con ở nhà dặn: "Hễ cha vợ làm gì thì con phải làm nấy".
7. THÈM QUÁ Có một con chó, lúc ở trên trần bị người ta làm thịt, khi xuống âm phủ, oan hồn của nó đi kiện với Diêm Vương. Đức Diêm Vương nghe quỷ sứ vào bẩm, truyền cho phép vào và hỏi: - Nhà ngươi có chuyện chi oan ức ở trên trần, cứ khai cho minh bạch. Con chó tâu: - Dạ tâu Đức vua, bọn người chúng nó ở trên dương thế làm thịt con. Diêm Vương phán: - Nó làm thịt, được cứ khai rõ đầu đuôi đi, trước hết bọn chúng nó làm sao? - Dạ bẩm, trước hết bọn chúng nó trói con lại, thọc huyết con, đập đầu con, tưới nước sôi lên mình con, rồi xúm lại cạo lông con. - Sao nữa? Nói mau lên! Diêm Vuơng phán. - Dạ thưa Đứa Vua, cạo sạch xong chúng nó lấy lửa rơm thui vàng, đoạn chặt ra từng mảnh, từng khúc bỏ vào rổ. Rồi bắc chảo lên, bắc nồi lên, đổ mỡ vào, cho sả, cho riềng, cho nước dừa khô với hành, tương, nước mắm... cái thì đánh tiết canh, cái thì làm dồi, cài thì khìa, cái thì xào lăn, cái thì nấu dựa mận... Nghe đến đó, Diêm Vương vừa nuốt nước miếng, vừa xua tay: - Thôi, thôi! Nhà ngươi đừng nói nữa. Nghe thèm quá.
8. CHỒNG NÀO VỢ NẤY Ở nhà quê có cặp vợ chồng tính thích ăn vụng. Một hôm người vợ đi làm ngoài ruộng về, thấy trên bếp có nồi xôi đậu vừa chín tới. Đang đói lòng, chị ta bèn bốc ngang một nắm để ăn. Người chồng lúc đó chưa về. Chị ta sợ chồng bắt gặp, mới đứng ở xó cửa mà nhai. Nào ngờ chưa ăn hết thì chồng về tới. Anh chồng cũng đang lúc đói bụng lại gặp ngay nồi xôi. Anh ta muốn ăn quá mà lại sợ vợ biết. Thế rồi hai mắt anh ta láo liên như quan sát hồi lâu, rồi bốc lấy một nắm đem vào xó cửa để ăn lén. Ai dè anh ta vừa đẩy cánh cửa ra thì bắt gặp ngay vợ đang câm xôi nhai. Anh hốt hoảng kêu lên: - Ơ kìa, má nó đấy à? Trông thấy vợ cầm xôi, anh ta nhanh trí nói tiếp luôn: - Tao tưởng má mày ăn hết rồi, nên đem thêm vào cho một nắm nữa đây nè.
9. TRA CÁN Lão thầy pháp nọ đi làm tuần cho một đám kia. Khi viết sớ, lão hỏi tên chị chủ nhà, chị cho biết tên là Nguyễn Thị Tròn. Vì sớ phải viết bằng chữ Nho, mà chữ Nho không có chữ tròn. Còn chữ Nôm thì lão không biết viết làm sao. Quốc ngữ cũng mù tịt. Bí lối, lão mới vẽ một cái vòng tròn để lúc đọc cho nhớ. Một anh hàng xóm qua chơi thấy vậy thừa lúc lão ngoảnh mặt đi, mới cầm bút xổ vào cái vòng tròn một cái. Vì thế tối đến, lúc vào tuần sớ, lão cứ Nguyễn Thị Gáo mà đọc đi đọc lại. Chị chủ nhà nghe vậy tức quá mới bảo lão ta ngừng lại hỏi: - Tôi tên là Nguyễn Thị Tròn, tại sao trong sớ thầy lại đọc là Nguyễn Thị Gáo? Lão ta lúc đó mới mắc cỡ, té ngửa người ra và trả lời: - Tên chị là Tròn, tôi đã nhớ, đã khuyên tròn một cái, không biết đứa mắc dịch nào nó lại tra cán vào thế này.
10. ĂN MẤT RỒI Một anh chàng nọ cưới phải một cô vợ đã có máu sư tử Hà đông, lại còn đi cưới thêm một cô vợ nhỏ về, làm cho nội bộ gia đình cứ hục hặc, lủng củng. Người vợ lớn đánh ghen mãi mà người chồng vẫn tật nào nết ấy. Tức quá, cứ tối lại, chị ta đem vợ nhỏ nhốt vào trong buồng, rồi ngả ghế bố nằm chắn giữ ngay cửa, không cho anh chồng bén mảng tới người vợ nhỏ. Anh chàng nghĩ mãi không biết làm sao được. Một đêm, anh để vợ lớn ngủ say, rồi thừa cơ chui qua gầm ghế bố lẻn vào thì thầm với vợ nhỏ. Vợ lớn thấy động, tức tốc dậy đốt đèn soi. Thấy thế anh chàng này chui ngay xuống gầm giường vợ nhỏ. Chị vợ lớn soi đèn bắt gặp hỏi: - Ai ngồi đây? - Tao chớ ai? - Tao ngồi làm gì đây? Anh chồng túng kế quá trả lời: - Ngồi ỉa chứ ngồi làm gì nữa? - Ỉa thì cứt đâu? - Thì ăn mất rồi chớ còn đâu nữa mà hỏi?