← Quay lại trang sách

41 - 45

41- GỚM QUÁ Xưa có bai người học trò chơi thân với nhau như ruột thịt. Một người vì sinh kế phải đi làm ăn xa. Mấy năm sau, nhân dịp anh ta có việc trở về làng, ghé vào nhà bạn chơi. Hai người gặp nhau hết sức vui mừng, và lúc đó anh ta mới biết bạn ở nhà mới cưới vợ được ít bữa. Hôm ấy chủ giữ khách lại ăn cơm và ngủ đêm để có thời giờ hàn huyên. Đến tối, hai người nằm ở nhà ngoài, tỉ tê hết chuyện nọ đến chuyện kia cho mãi tới khuya mới ngủ. Nhưng chỉ riêng có khách vì đi đường xa mệt mỏi nên ngủ được ngay, còn chủ thì thấp thỏm nằm không yên. Đợi khách ngáy đều, chủ liền rón rén lần vào buồng với vợ. Một chập sau, chủ lại trở ra nằm với khách, nhưng trong lòng thì lo, chỉ sợ khách biết... thì... ngượng chết! Muốn thử xem khách còn thức hay không, chủ liền áp tai vào khách thì vẫn nghe khách ngáy đều đều. Mặc dù vậy, chủ vẫn thấy lòng áy náy không yên trí. Chủ lại thử một lần nữa bằng cách để tay trước mũi khách xem có thở đều không. Nhưng khi vừa để tay trước mũi khách, thì thấy khách trở mình và nói : - Gớm quá cái nhà anh này !

& 42 - NHANH NHẢU ĐOẢNG Vợ chồng một nhà giàu nọ dốt nát nhưng lại thích sống cái lối trưởng giả. Vì vậy cả chồng lẫn vợ đều thích tiệc tùng, nay mời khách này ăn, mai mời khách kia nhậu. Khách đến dự đều là những người sang trọng, có đầy tớ đi theo để điếu đóm, hầu hạ. Một hôm đang ăn cơm, bà nhà giàu vô ý để hạt cơm dính ở cằm, tên đầy tớ trông thấy ôm bụng cười khúc khích ! Bà nhà giàu không hiểu chuyện gì, ngơ ngác nhìn. May có tên đầy tớ của vị khách tới ăn, trông thấy, khoanh tay nói : - Bẩm bà, ở cằm bà có viên ngọc bích ạ. Bà nhà giàu sờ tay thấy hột cơm, liền nhặt bỏ xuống mâm. Sau bữa đó, hai ông bà nọc thằng ở ra đánh một trận rồi nói : - Mày ngu lắm ! Lần sau có thấy ta ăn dính mép cái gì thì phải dùng những câu văn chương hoa mỹ mà nói không dược cười láo lến như thế, nghe không ? Thằng ở vâng lời. Lần sau vợ chồng nhà giàu lại mời khách. Lần này ông bà thết món bún chả. Trong khi đang ăn, ông chủ gắp bún vô ý để hai sợi bún bám ở hai bên râu. Tên đầy tớ bị đánh, muốn tỏ ra minh là người thông minh, lại sợ đứa khác tranh công nói trước nên vội vàng bẩm : - Bẩm ông... - Sao ? cái gì ? - Dạ bẩm ông... ông có... lưỡng... giun chầu... lông mồm ạ ! & 43 - HẬU UYỂN Nhà sư trụ trì ở một ngôi chùa nọ, đã từ lâu vẫn để ý đến một bà vãi, một hôm bà vãi ấy đến lễ chùa. Nhà sư nhìn quanh nhìn quẩn chẳng thấy có ai, nên khi lễ Phật xong, mới làm thơ bảo rằng :

Chùa vắng có ai mà, Yêu nhau chút gọi là, Rủ nhau ra hậu uyển, Ta .... ! Bà vãi thấy sự tình nhà sư hổ mang ấy mới trả lời lại rằng : Lẳng lơ cái mặt như, Cóc nhái cũng chẳng từ. Tu hành đâu có thế ! Hư !... Trong lúc đó, thì một chú tiểu ở đâu đi lại bắt gặp và nghe được, nên tiểu ta mới dọa sư rằng : Bữa nay có chuyện hay, Sư ghẹo vãi ban ngày. Bổn đồ không ai thấy, May !... Thấy việc bí mật mình bị lộ, nhà sư lúc đó mới phải năn nỉ chú tiểu rằng : Chú tiểu thật là ngoan, Chuyện thấy chớ nói càn. Tới rằm cho ăn oản, Van !...

44 - TRÊN DƯỚI Một ông cụ vào nhà hàng, thấy người buôn mèo đến trước, ngồi chễm chệ trên giường, bên cạnh để một cái lồng vô số mèo. Ông cụ đành ngồi giường dưới. Chủ quán vì trọng người tuổi tác, bảo người buôn mèo rằng : - Ông ngồi xuống giường dưới để ông cụ ngồi giường trên, kẻo ông ngồi trên, có cái lồng mèo như thế, bất tiện lắm. Người buôn mèo không chịu, lý sự : - Tôi tưởng cái phép ở hàng quán, ai đến trước ngồi trên, ai đến sau thì ngồi dưới. Tôi đã ngồi đây thì tôi cứ đây tôi ngồi. Ông cụ thấy thế, gạt chủ quán đi mà bảo : - Ông lái mèo nói phải lắm ! Ông cứ ngồi đấy, ông còn cả lồng mèo của ông ở đấy cơ mà ! Đêm khuya, lúc người buôn mèo đang ngáy o - o, ông cụ lẻn dậy tháo mấy cái que gài miệng lồng. Bao nhiêu mèo chui ra hết sạch, con nào con nấy được tự do đi lại, ngao ngao kêu rầm rĩ. Người buôn mèo bật dậy, vội gọi nhà hàng : - Ối ông chủ ơi ! Mèo tôi ra hết cả rồi. Ông có mau mau đốt đèn lên hộ để tôi bắt chúng nó lại không. Lúc đèn đuốc thắp sáng rồi, người buôn mèo thấy con ở mặt đất, con ở giường dưới, con ở giường trên, có con lại leo chót vót lên tận xà nhà. Người buôn mèo ngơ ngác kêu : - Những con phải gió kia! Chúng mày mỗl con một nơi thì tao bắt bao giờ hết ! Ông cụ ở giường dưới thức dậy trỏ vào lũ mèo, vừa cười vừa nói : - Giống mèo nó cũng khôn và lý sự lắm đấy ! Chà con nào ra trước thì được ngồi trên, con nào ra sau thì phải ngồi dưới nhỉ ! Người buôn mèo biết mắc mưu ông cụ nhưng không dám nói gì, còn tiu tít khốn khổ về việc đi bắt mèo.

45 -VỊT HAI CHÂN Một chàng nọ đi hỏi vợ, ở nhà thì mồm năm miệng mười, mà khi đến nhà vợ thì mặt cứ thuỗn dài ra, ngượng nghịu chẳng còn biết ăn, biết nói ra câu cú gì nữa cả. Sau cùng thấy ngồi im mãi trơ trẽn quá, chàng ta vừa mắt nhìn vơ vẩn xem có gi lạ thì nói chuyện cho đỡ ngượng. Chợt nhìn ra gốc sân, thấy có con vịt đang ngủ đứng có một chân thôi, lấy làm lạ lắm, liền gọi bố vợ, chỉ : - Thưa bố, kìạ con vịt, nó... Ông Bố vợ tương lai, quay lại hỏi : - Vịt nó làm sao, con?... Khi đó con vịt nghe anh ta la to quá, giật mình thò ra thêm một chân nữa, chàng ta nhìn thấy bẽn lẽn trả lời ngay : - Thưa bổ, vịt nó... có những hai chân ạ … !