51 - 55
51- ĐƯỜNC LÊN TRỜI Một ông đồ dạy học ở nhà kia. Vợ chồng ông chủ ngủ nhà trong. Ông đồ nằm nhà ngoài, Nửa đêm, ông đồ định vào tòm tem bà chủ. Không may, ông chủ trở dậy, hỏi : - Ấy, đêm hôm thầy đi đâu như vậy ? Bí quá, ông đồ đáp : - Thưa, tôi xuống bếp. - Thầy xuống bếp làm gì ? - Dạ tôi muốn trèo lên nóc bếp, xem ở đấy có đường lên trời chăng ?
52 - NGỦ VỚI AI Nhà kia sinh được thằng con trai đã lớn, mà tội một nỗi là dốt quá, cứ dặn một lát nó quên. Một hôm, ông bố sang bên nhà thầy đồ cuối xóm xin cho nó học. Thầy đồ nhận lời. Nhưng ông bố sợ con dốt quá, thầy đồ không nhận chăng, nên về bảo con rằng : - Tao đã xin cho mày đi học, nhưng nếu mày dốt quá thì người ta cười mà cha mẹ xấu lây. Vậy mày phải cố học lấy mấy chữ, để lúc tao đưa sang ông đồ tao hỏi thì mày nói cho đẹp mặt tao một tí. Rồi dạy con học mấy chữ : Cơm, mền và cha, bắt con học thuộc lòng. Bố hỏi con đáp đâu đấy xong xuôi rồi dẫn con sang thầy đồ. Thầy đồ hỏi chữ gì nó cũng không biết. Ông bố muốn đỡ cho con, nói : ‘‘Thằng bé nhà tôi chưa học, nhưng thông minh lắm. Phàm chữ gì nó đã nhìn một lần cũng nhớ ngay. Để tôi viết chữ rồi nó đọc cho cụ xem’’. Rồi viết chữ cơm. Thằng bé quên mất, đứng ngây ra. Bố nó ngượng bèn nhắc: ‘‘ Thường bữa mày ăn cái gì nhỉ ?’’ Thằng bé đáp liền : ‘‘ăn khoai !’’. Bố nó giận, viết chữ mền, nó lại không biết nữa. Bố nó lại nhắc : ‘‘Đêm mày ngủ đắp bằng gì nhỉ ?’’ Nó nhớ ra đáp liền : ‘‘Đắp chiếu. Đây là chữ chiếu’’. Tức quá, ông bố viết chữ cha và hỏi, nó lại cũng không biết nữa. Bèn gặng nó : - ‘‘Chữ gì đã nhớ chưa ? Trái với chữ mẹ là chữ gì ?’’ Thằng bé cũng vẫn không biết. - Ờ, tối mẹ mày ngủ với ai ? Mày biết chứ gì ? ……….
53 - KIÊNG CỮ Một anh tin dị đoan, nhứt nhứt nói cái gì cũng kiêng lời nói hệ. Một hôm, anh đi vào kinh thi. Đi hầu có một tên tiểu đồng, tên này lại không giữ gìn lời ăn tiếng nói. Dọc đường bị gió thối rớt khăn, nó la : ‘‘Cha ôi, rớt rồi’’ . Thầy nghe thấy thế, sợ lắm nên rầy tên tiểu đồng nói bậy : - Từ giờ, có nói, phải giữ gìn. Gió thổi rớt, mày phải nói tránh đi là đậu, nghe không ? Tên tiểu đồng vâng lời, bịt khăn lại nơi đầu chặt chịa và nói: - Tốt lắm, từ giờ đến kinh, mày không thế nào mà đậu được nữa nghe chưa ?
54 - THƠ CON CÓC Ba anh học trò thường tự phụ là thơ hay nhất đời, nên thường than thở với nhau sợ chết non, vì ‘‘mạng tài tương đố’’. Bữa nọ, cả ba cùng họp lại, lấy rượu ra uống. Đang lúc hứng, một con cóc nhảy ra. Anh thứ nhất mở đầu : Con cóc trong hang, con cóc nhảy ra. Anh thứ nhì tiếp : Con cóc nhảy ra, con cóc, ngồi đó. Anh thứ ba tiếp nữa : Con cóc ngồi đó, con cóc nhảy đi. Đọc xong cả ba cùng lăn ra khóc, sợ thơ mình hay thế thì trời ghen, tất sẽ chết non. Rồi họ cùng sai tên tiểu đồng đi mua ba cái áo quan để sẵn, phòng có chết thì có cái mà chôn. Tên tiểu đồng chạy đi, ghé quán uống nước. Chủ quán hỏi chuyện, nó kể đầu đuôi và đọc thơ con cóc của thầy nó cho nghe. Nghe xong, chủ quán tức cười nôn ruột rồi cũng móc túi lấy tiền đưa cho tên tiểu đồng bảo : - Nhân tiện mày mua cho tao một cái hòm luôn. Tên tiểu đồng hỏi tại sao, chủ quán đáp : - Tao mua hờ để đó, vì sợ cười quá, không khéo rồi đây cũng chết như ba thầy mày vậy.
55 - TÔI ĐÁNH CON CHA Ông đưa cho thằng cháu nội hai xu, sai đi mua một đồng xu mắm tôm, và một đồng xu giấm. Nó hỏi ông nó : - Vậy chớ hai thứ đó có thể để chung vào một bát được không ? Ông nó bảo : - Không, phải để riêng làm hai bát. Một lát sau, thằng bé quay trở về và hỏi ông : - Thế bát nào đựng giấm và bát nào đựng mắm tôm ? - Bát nào cũng được. Ông cụ đã tức. Một lát, thằng bé lại quay về : - Thế xu nào mua mắm tôm ? xu nào mua giấm ? Tức không chịu được nữa, ông lão đánh cho thằng cháu một trận. Một lát sau, bố thằng bé trở về, ông cụ đem chuyện đánh cháu ra nói lại. Tức thì bố thằng bé, không nói không rằng, một tay túm lấy tóc mình, một tay đánh vào đầu lia lịa. Ông cụ thấy thế, hỏi : ‘‘ Ô lạ, mày điên hay sao vậy ?’’ Thì bố thằng bé con trả lời : - Không phải điên đâu. Cha đánh con tôi thì tôi đánh con cha cho bõ tức, xem cha làm gì được tôi.