← Quay lại trang sách

86 - 90

86- ĐỂ VÀO DĨA

Một bà bộ trưởng vừa mướn được người giúp việc. Bà lớn căn dặn:

- Mỗi khi tôi bảo chị lấy một món gì đưa tôi, thì phải bỏ món đó vào khay hay dĩa đàng hoàng rồi bưng lên tôi, nghe không!

Người giúp việc cúi đầu vâng lời. Một lúc sau, bà bộ trưởng bảo chị lấy cái áo choàng cho bà. Chị ở vội vàng vào tủ lấy cái áo choàng bỏ vào cái dĩa lớn, đem đến. Bà bộ trưởng ngạc nhiên quát:

- Bộ mày điên rồi sao? Ai lại để cái áo choàng vào dĩa như vậy?

Người giúp việc bình tĩnh trả lời:

- Thưa bà, bà vừa bảo con là bất cứ cái gì đưa cho bà cũng phải bỏ vào khay hoặc dĩa cơ mà!

87 - NGÓN SỞ TRƯỜNG

Một thanh niên thất nghiệp đọc báo thấy một tiệm giày cần người bán hàng, bèn đến xin làm.

Sau một vài câu hỏi, ông chủ tiệm nhận thấy người đến xin việc rất lịch sự, nhã nhặn và có vẻ tháo vát, liền hỏi thêm rằng:

- Ông có giấy chứng chỉ không?

Người xin việc xuất trình ngay giấy tờ khen thưởng của anh với ông chủ. Xem xong, ông liền hỏi:

- Ông biết nói tiếng Anh?

- Thưa ông vâng ạ.

- Ông biết cách làm cho khách hàng phải bằng lòng mua hàng trước khi ra khỏi cửa tiệm không?

- Thưa ông, tôi thạo lắm.

- Ông có biết nói dối nếu xét ra cần phải có để đạt tới kết quả không?

- Thưa ông, đó là ngón sở trường của tôi.

Với những ưu điểm đó, thanh niên này được nhận vào làm bán hàng tại tiệm giày ngay.

Suốt một tuần, nhân viên bán hàng này đã làm tròn nhiệm vụ một cách hoàn hảo.

Một hôm, có một bà người Anh vào tiệm mua hàng thì ông chủ tiệm mới biết rõ tẩy thanh niên làm công của ông không biết lấy một tiếng Ăng-lê. Tức thì ông chủ tiệm tức giận quát mắng rằng:

- Thế mà ông dám tuyên bố là biết tiếng Ăng-lê, vậy ra ông đã lừa dối tôi một cách vô lương tâm.

- Thưa ông tôi đâu có lừa ông.

- Không lừa mà khi xin việc anh bảo anh biết nói tiếng Anh.

- Thưa ông, tôi đã nói với ông rằng nói dối là ngón sở trường của tôi nếu xét ra cần để đi tới thành công.

88 - THỰC TẾ

Một bác sĩ nọ vừa hùng hồn diễn thuyết xong đề tài: ‘‘Làm thế nào để đẻ không đau’’, ông đặt kính xuống bàn, đưa tay mặt về phía trước.

- Thưa quí vị, một lần chót chúng tôi xin phép nhấn mạnh lại, yếu tố tâm lý sản phụ rất cần ích, thêm vào độ sự tế nhị của người chồng cũng quan hệ không kém. Nó sẽ cho người mẹ cái cảm tưởng rằng mình đang trải qua một giấc mơ cao đẹp và kỳ thú.

Một nữ thính giả đưa tay lên xin chất vấn:

- Thưa diễn giả, thế sao tại bảo sanh viện của tôi hàng tuần, và ngay chiều hôm qua, vẫn xảy ra cảnh người mẹ la hét, kêu gào tên ông chồng ra để chửi bới.

- Ấy xin quí vị phải lưu ý đến điểm đó, chính là người chồng kém tế nhị, mình phải tỏ ra lo lắng, chia sớt nỗi sợ hãi của vợ mình, tất cả vấn đề là ở chỗ ấy.

Nữ thính giả ngồi xuống chưa thỏa mãn, một cô bạn ngồi cạnh cũng làm nữ hộ sanh hỏi:

- Thế đêm qua, bà ấy đã chửi những gì?

— Bà ấy cứ lảm nhảm hét to chửi thằng khốn nạn, người ta đang mệt, đang vượt cạn mà không biết vào thăm, cứ việc lý do bận soạn đề tài diễn thuyết sáng ngày mai, khổ ơi là khổ! Chồng với con! Đồ khốn nạn.

89 - GÓP PHẦN

Hai ông tướng ngồi dự tiệc tại tư dinh, nhàn lúc trà dư tửu hậu, một ông trổ tài nói:

- Trong đời cầm quân có lần tôi đã thoát hiểm một cách thật kỳ lạ. Lúc đó tôi đang đứng trên gò đất chỉ huy, bỗng nghe một viên đạn bay vèo tới, tôi vội vàng cúi đầu xuống tránh và thoát chết.

Ông tướng kia cũng nói:

- Tôi thì không ở trong trường hợp của bác nhưng một hôm tôi đang quan sát trận đánh bằng ‘‘dxuy-men’’ (ống nhòm) thấy bên kia địch có ổ súng máy, nhả đạn liên miên làm quân ta không tiến được, tôi nóng lòng, nên cầm cái ‘‘dzuy-men’’ ném trúng ổ súng máy gây thiệt hại cho địch: ổ súng đó hết xài có lẽ cũng vì vậy mà quân của tôi mới thắng.

Người lính đứng gác cửa phòng lắng tai nghe đến đây, quát lớn lên:

- Quân-sĩ đâu I Bắt hai ông tướng này lại cho ta!

Hai ông tướng ngơ ngác, lạ lùng, không hiểu làm sao cả. Nhưng ngay lúc đó người lính bước tới đứng thẳng chào và nói:

- Thưa hai tướng, nghe hai tướng nói khoác vui quá, tôi cũng xin góp phần đó ạ.

90 - CẤP BỰC

Một anh binh nhì nọ đi đường gặp vị đại tá. Đại tá cười và bắt tay anh ta:

- Chào anh, anh là một anh lính can đảm trong đơn vị, tôi có lời ban khen anh đó!

Anh binh nhì lễ phép:

- Cám ơn đại tá!

Đại tá khuyên:

- Anh có thể viết thư cho cha của anh biết là anh có vinh dự được một đại tá bắt tay nhé!

- Vâng, thưa đại tá tôi sẽ viết.

- Cha anh làm nghề gì?

- Dạ! cha của tôi là trung tướng ạ!