Chương 8
Tanya về nhà ở Ross hai đợt cuối tuần tiếp theo, cô thích ở với Peter và các con. Cô đã ăn trưa với Alice vào một hôm thứ bảy, họ nói chuyện về những người mà Tanya đã gặp. Alice thích nghe những chuyện ấy như các cô con gái Tanya vậy.
- Tôi ngạc nhiên khi thấy chị còn bận tâm về chuyện nhà, - Alice trêu cô. - Ở đây rất buồn so với nơi chị đang làm việc.
- Đừng nói như thế, - Tanya đáp. - Tôi rất thích về đây với Peter và các con tôi. Ở đấy chỉ là nơi hào nhoáng, chứ không có gì thực hết.
- Tôi thấy thực đấy chứ, - Alice nói với vẻ đầy khâm phục. Chị ta mừng cho sự nghiệp của bạn, và cam đoan với Tanya rằng các con cô sẽ ổn thôi. Chị ta cố làm cho Tanya yên tâm, khỏi lo sợ các con mình sẽ không tha thứ. Alice nói rằng ngay cả Megan cũng tự hào khi nói đến mẹ, điều này khiến cô ngạc nhiên vô cùng.
- Nó không nói chuyện với tôi nữa. Nó giận tôi từ mùa hè vừa qua. - Tanya sung sướng khi nghe Alice nói. Bây giờ chị ta ở gần các con gái cô nhiều hơn cô, có lẽ chị ta biết rõ trạng thái tinh thần của chúng, nên Tanya tin vào lời chị ta nói.
- Cô bé không như chị nghĩ đâu. Nó chỉ trừng phạt chị một thời gian. Đừng để ý, nó sẽ hết giận chị thôi. - Tanya sung sướng khi nghe thế, khi về nhà, cô nói lại cho Peter biết. Anh rất bằng lòng.
- Nó thử thách em đấy. Ở nhà nó vui vẻ mà. - Anh trấn an cô. Lát sau Megan về, Tanya cười với con, như thể giữa hai người không có chuyện gay cấn. Cô hỏi Megan những chuyện ngớ ngẩn về việc học hành, Megan bèn quắc mắt nhìn mẹ như thể bị xúc phạm. Khi mẹ cô đề nghị họ cùng làm hồ sơ xin thi vào đại học, cô ta càng giận dữ hơn. Megan đáp cô ta muốn làm việc đó với Alice, việc này như gáo nước lạnh dội vào người Tanya, khiến cô đau đớn. Đây là sự từ chối thẳng thừng.
- Ít ra mẹ cũng muốn xem hồ sơ với con, - cô dịu dàng nói, nhưng Megan cương quyết từ chối. - Có lẽ lần sau mẹ về nhà. - Tanya nói với vẻ hy vọng và Megan nhún vai đáp lại.
- Về hay không cũng được, - cô ta đáp rồi ầm ầm đi lên lầu. Tanya đau nhói trong tim, cô cố không để chuyện này làm cho mình chán nản. Ít ra Molly muốn làm hồ sơ với mẹ, cô bé đã chỉ cho Tanya xem nhiều trường.
- Em nghĩ em chưa hoàn thành các thử thách ấy, - cô nói với Peter vẻ ân hận và Peter cười.
Cuối tuần đầu tiên của tháng mười, Tanya về nhà, Jason cũng từ trường UCSB về, tất cả mọi người đều đi dự đấu bóng giải World Series. Trận đấu diễn ra giữa đội Giants và đội Red Sox rất quyết liệt. Khi cô bay về L.A với Jason thì đội Giants thắng. Cô đưa cậu ta về Santa Barbara trên chiếc Limo, cậu ta thấy bối rối khi ngồi trên xe, nhưng thoải mái. Cả gia đình sum họp như thế này, mọi người đều vui vẻ.
Vào ngày cuối tuần lần thứ hai trong tháng mười,
Peter và các cô gái bay đến L.A và ở lại tại ngôi nhà trệt với cô. Các cô rất thích, còn Jason đến ở chơi cả ngày thứ bảy. Cậu ta ở lại cho đến sau bữa ăn tối.
Tanya và các cô gái đi mua đồ ở Melrose và tất cả ăn trưa ở nhà hàng Fred Segal. Tanya dẫn chúng đến những tiệm bán hàng nho nhỏ cô biết, họ rất vui thích, trong khi đó Peter và Jason nằm ở hồ bơi, Jason ngắm nghía phụ nữ. Họ ăn tối ở nhà hàng Spage và gặp Jeans Amber. Cặp song sinh nói cô ta đẹp rực rỡ. Cô ta ôm ghì Tanya thật mạnh, rồi khen Megan và Molly rối rít và ve vãn Jason. Cậu ta đỏ mặt khi cô ta chìa tay. Gặp cô ta, mọi người đều ngây ngất sung sướng.
- Lần sau các con đến chơi, sau khi bắt đầu quay phim, mẹ sẽ giới thiệu các con với Ned Bright, - Tanya hứa. Sau đó một lát, một diễn viên lộng lẫy khác đi vào, cả ba đứa con của cô đều kinh ngạc trố mắt nhìn. Sau đó họ về khách sạn, uống giải khát ở quầy rượu, các con cô chỉ uống côca thôi, vì chúng còn nhỏ. Nhiều ngôi sao nữa đi vào. Tanya không biết họ, nhưng các con cô đã nhận ra. Lúc các cô gái trở về ngôi nhà trệt, chúng không ngờ đã gặp nhiều tài tử như thế. Hai cô reo lên vì kinh ngạc. Jason về lại trường trong chiếc Limo của mẹ.
- Trời đất, mẹ, thật quá tuyệt!- Molly trố mắt nói và lần đầu tiên từ lâu nay, Megan ôm ghì lấy mẹ, lại còn cười với cô nữa.
- Cảm ơn mẹ, vì đã đưa chúng con đến đây, - Megan vui vẻ nói. Alice nói đúng. Tất cả đều tốt đẹp. Ngày cuối tuần ở L.A đã chứng minh điều này. Ở nhà, họ nhớ cô, nhưng phải công nhận đến đây thật vui. Họ nôn nóng đến đây chơi lâu nữa để gặp Ned Bright và các tài tử khác.
Người có vẻ ít hăng say hơn hết là Peter. Khi các cô vào phòng ngủ rồi, chúng cười khúc khích với nhau, còn anh và Tanya ngủ tại phòng của cô, anh có vẻ như lo sợ. Trông anh mệt mỏi. Anh đã trải qua một tuần làm việc dài. Họ đã ổn định một vụ kiện gay go.
- Anh không sao chứ anh yêu? - Cô hỏi, thoa lưng chồng khi họ lên giường.
- Chỉ mệt thôi. - Một ngày trôi qua không vui cho anh như đối với các con gái, và cả ngày anh không thấy Tanya. Cô bận đi mua hàng với các cô bé. Còn các tài tử họ gặp chẳng có nghĩa lý gì với anh. Peter không biết họ là ai, hầu hết họ là những người được giới trẻ tôn thờ, nhưng người lớn thì không, mặc dù anh biết Jeans Amber là ai và công nhận cô ta rất đẹp. Và cô ta có vẻ say mê Tanya, như hai người là bạn thân vậy. Nhưng sở dĩ cô ta như thế vì họ cùng làm chung trong một bộ phim. Sáu tháng nữa họ sẽ chia tay và khi ấy họ sẽ quên nhau. Tanya không có ảo tưởng gì về chuyện này.
Khi họ nằm xuống giường rồi, Peter nhìn vợ. Tanya buồn khi thấy anh có vẻ buồn buồn. Peter nói:
- Tan, làm sao em có thể về Ross lại được sau khi đã làm xong việc này? Ở đấy sẽ không có được đời sống như em ở đây.
- Anh đừng lo, - cô bình tĩnh đáp. Cuộc sống này chẳng có nghĩa lý gì với em hết. Nó chỉ là thứ kích thích để em làm việc thôi. Em chẳng lưu tâm gì cuộc sống ở đây.
- Bây giờ em nghĩ thế đấy, - anh nhìn vợ, nói. - Em mới ở đây sáu tuần. Cứ đợi cho đến khi em ở đây một thời gian lâu hơn thì sẽ biết. Hãy nhìn vào cuộc sống của em hiện tại. Em có xe Limo riêng, sống trong ngôi nhà trệt của khách sạn Beverly Hills, chung quanh toàn các tài tử điện ảnh. Cuộc sống thật tuyệt vời, Tan à. Cuộc sống làm cho mọi người say mê. Trong vòng sáu tháng nữa, em sẽ thấy Ross như là Kansas. - Trông anh lo lắng ra mặt.
- Em muốn Kansas. - Cô cương quyết đáp. - Em muốn sống với gia đình. Em thích cuộc sống ấy. Em tin chắc em không thể sống ở đây. Cuộc sống ở đây sẽ làm cho em nổi điên.
- Anh không biết sao, Cinderella. Khi có xe ngựa biến thành trái bí lại, vấn đề sẽ rất gay cấn.
- Khi làm xong bộ phim, em sẽ mặc bình dị lại và về nhà. Thế đấy. Đây là hợp đồng chỉ có một lần, không phải cả đời. Em sẽ không đánh đổi cuộc sống em đang có để lấy bất cứ cái gì trên đời.
- Đợi bảy tháng nữa rồi hãy nói với anh như thế.
Anh hy vọng khi ấy em vẫn còn nói câu ấy. - Tanya buồn chán vì chồng lo sợ như vậy và sau khi họ đã làm tình, cô vẫn còn buồn. Peter có vẻ chịu đựng, như là mình đã thất bại, không thể tranh đua với cuộc sống mới của vợ. Nỗi lo sợ của anh giống như điều Douglas đã nói. Douglas đã nói rằng cô sẽ nghiện cuộc sống ở L.A và không muốn về nhà nữa. Lần trước, khi Tanya về Ross, Alice cũng nói như vậy. Tất cả họ đang nói về cái gì đấy? Họ không hiểu lòng cô ư? Cô muốn về nhà khi xong việc, chứ không ở lại đây. Cô không thích đánh đổi cuộc sống ở nhà với cuộc sống ở đây. Nhưng Peter có thái độ như là không tin cô. Sáng hôm sau, khi họ đi ăn bữa sáng tại nhà hàng Ivy, anh vẫn có vẻ khổ sở và lặng lẽ.
Ngồi trên hành lang rộng, các cô con gái của cô có vẻ sung sướng, nhất là khi họ thấy Leonardo Di Caprio ngồi bàn bên cạnh và cười với họ. Sau khi ăn, Peter hơi vui một chút. Tanya ngồi sát bên anh, nắm tay anh, ôm anh, hôn anh mỗi khi thuận tiện. Cô cảm thấy hôn chồng bao nhiêu cũng không đủ. Khi ở L.A cô rất nhớ anh. Nhưng anh có vẻ không tin cô thích cuộc sống cũ. Khi xong cuốn phim, cô sẽ về nhà, chỉ có điều đó mới chứng tỏ cho Peter thấy là Tanya thích cuộc sống cũ. Điều làm cô tức giận là mọi người tin rằng cô muốn ở lại đây. Cô biết rõ hơn ai hết, cho dù không tin. Người duy nhất cô muốn hiểu lòng mình là Peter. Cô không muốn chồng lo sợ mình sẽ yêu cuộc sống mới này. Cô nghĩ trong đầu rằng đây không phải là cuộc sống mới của mình, mà chỉ là một chuyến viếng thăm, là đợt nghỉ lễ khi đến L.A vì công việc, cô không quan tâm đến cuộc sống ở đây.
Sau khi ăn trưa xong, họ về khách sạn, ra hồ bơi chơi một lát. Các cô gái bơi trong hồ trong khi Peter và Tanya nằm ở ghế dài nói chuyện. Anh lầm lì ít nói, việc này ít thấy ở anh, nên Tanya lo sợ. Cô có cảm giác anh lo sợ về cô. Anh càng ít nói, cô càng thấy buồn khổ.
- Khi cuốn phim này xong, em sẽ về nhà, anh yêu. Em không thích sống ở đây. Em đến đây để làm việc, thế thôi. Em thích cuộc sống của chúng ta ở Marin.
- Bây giờ em nghĩ thế đấy, Tan à. Nhưng sau khi xong việc này, em sẽ không muốn về lại quê nhà đâu. Sang năm các con sẽ đi hết. Em sẽ không có gì để làm.
- Em sẽ có anh, - Tanya dịu dàng đáp. - Và cuộc sống của chúng ta. Em viết. Ở đây không có đời sống, Peter à. Chỉ là trò đùa thôi. Em chỉ muốn học kinh nghiệm về việc viết kịch bản cho phim truyền hình. Anh là người bảo em làm việc đó. - Cô nhắc cho chồng nhớ, anh gật đầu, nhưng bây giờ anh buồn vì đã làm thế. Anh bắt đầu nhận ra việc mình làm là nguy hiểm.
- Bây giờ anh thấy sợ, Tan à. Sợ cho chúng ta. Anh lo sau khi làm xong bộ phim này, em sẽ không nghĩ như bây giờ nữa. - Anh gần khóc khi nói như vậy và cô sửng sốt vì kinh ngạc. Chưa bao giờ cô thấy anh có vẻ dao động như thế này.
- Anh nghĩ em sẽ nông cạn như thế sao? - Cô khổ sở hỏi. - Anh nghĩ sao về việc em về nhà cuối tuần? Là vì em yêu cuộc sống ở nhà mình, em yêu anh. Ở đấy mới là nhà, còn ở đây chỉ là nơi làm việc.
- Tốt, - anh đáp, hít mạnh vào một hơi, muốn tin cô.
Anh nghĩ cô đang nói thật lòng mình. Nhưng không biết cô sẽ cảm thấy như thế bao lâu. Anh nghĩ: không sớm thì muộn, đời sống ở đây sẽ ảnh hưởng lớn đến vợ, cô sẽ nghĩ rằng cuộc đời này sống là để hưởng thụ, còn cuộc sống ở Marin không đủ. Peter không muốn một việc như thế sẽ xảy ra, nhưng anh không nghĩ việc ấy sẽ không xảy ra. Anh không hiểu thực tế rõ ràng cho đến khi anh thấy cô sống ở L.A rất đế vương khi làm việc với nhóm làm phim này. Anh không ngờ đời sống ở đây quá xa hoa, mê ly như thế này. Cuộc sống ở nhà không thể so sánh nổi với ở đây.
Các cô gái bước ra khỏi hồ bơi, đến với họ, nên hai người không thể tiếp tục câu chuyện được, mà câu chuyện cũng trở nên bế tắc. Họ đi vòng quanh hồ bơi, Tanya thấy Peter vẫn không tin. Thời gian sẽ chứng minh điều cô nói, nhưng trong lúc chờ đợi, anh quá lo lắng. Cô quàng tay ôm quanh chồng, kéo anh sát vào người khi họ đi về phòng ở ngôi nhà trệt.
- Peter, em yêu anh, - cô dịu dàng nói. - Yêu hơn bất cứ cái gì. - Anh hôn cô, Tanya ôm chặt chồng một lát. Cô không muốn anh đi. Các cô gái vào phòng, nhắc họ nhớ rằng mấy bố con phải ra phi trường cho kịp giờ bay. Tanya cảm thấy như là ngày cuối tuần đã làm cho các con yên tâm và làm cho Peter lo sợ. Cô có thể thấy mắt anh biểu lộ rằng những gì anh thấy ở đây đã làm cho anh hết sức bối rối. Trên đường ra phi trường, anh lặng lẽ và khi cô hôn tạm biệt, anh có vẻ lơ đãng.
- Em yêu anh, - Tanya lại nhắc điều đó.
- Anh cũng yêu em, Tan, - anh đáp, cười buồn. - Đừng yêu cuộc sống ở đây, anh cần em, - anh nói nhỏ. Anh có vẻ hết sức lo sợ đến nỗi cô muốn khóc.
- Em sẽ không thế đâu. Em chỉ yêu anh thôi. Em sẽ về nhà vào thứ sáu. - Cô nghĩ lần này, dù có việc gì xảy ra, cô cũng phải về nhà nghỉ cuối tuần. Cô muốn chồng hiểu rằng dù cuộc sống ở đây như thế nào, dù cô gặp ai hay bất cứ cái gì hấp dẫn đến đâu đi nữa và nhất là những gì cô gặp quan trọng hơn bất cứ cái gì trong đời, thì cô vẫn là vợ Peter.