← Quay lại trang sách

Chương 16

Bộ phim Gone được quay tốt đẹp suốt cả tháng mười một. Tốc độ khẩn trương nhưng đều đặn, người đạo diễn giữ cho cường độ làm việc cao, các diễn viên cố diễn xuất thật hay, mọi người trên sàn quay đều công nhận như vậy. Douglas rất sung sướng, nhất là kịch bản của Tanya. Cô trau chuốt kịch bản rất công phu. Douglas khen ngợi cô hết lời và Adele cũng vậy.

Tuần lễ trước lễ Tạ Ơn, Douglas đưa Tanya đi xem bộ phim mà họ đã làm trước đó, phim Mantra. Cô muốn các con đến xem, nhưng cả ba đều bận thi học kỳ nên không đến được. Jeans Amber và Ned Bright có đến xem, nhưng họ không nói với nhau một tiếng, mặc dù trước đây hai người yêu nhau tha thiết. Điều này minh chứng cho những gì Douglas đã chê bai về những mối tình chóng vánh ở Hollywood, nó tan nhanh như khi đến. Tanya cũng không ủng hộ những mối tình như thế này. Những mối tình kiểu này thật tạm bợ, vô nghĩa và quá hời hợt.

Buổi chiếu phim đầu tiên rất tuyệt, sau khi chiếu, có buổi tiệc tổ chức ở nhà hàng Regent Beverly Wilshire. Tanya đã mua chiếc áo dài dạ hội bằng xa tanh đen rất đẹp, khi cô khoác tay Douglas đi vào, trông cô đẹp lộng lẫy. Các nhiếp ảnh gia chụp ảnh Tanya với Douglas, trông ông ta có vẻ tự hào. Max cũng có mặt ở đó, ông ta mặc bộ đồ đi thuê trông nhàu nhò và đi một mình không có Harry. Ông và Tanya nói chuyện vui vẻ với nhau, ông ta nói nghe cô làm bộ phim mới, bộ phim rất tuyệt vời. Douglas hy vọng được giải Oscar với phim Mantra, nhưng tin chắc cuốn Gone này sẽ được giải.

- Có lẽ bà cũng có giải đấy, Tanya à, - Max nói, miệng cười thân thiện. Khi ấy Douglas xuất hiện, đứng chụp ảnh với cả hai tài tử trong phim.

- Lạy Chúa, hai người này sắp giết nhau đến nơi. - Ned và Jeans đã chửi nhau hết lời, thế mà bây giờ cười toe toét trước mặt các nhiếp ảnh gia. Những người này không nghe họ nói gì.

- A... tình yêu tuổi trẻ, thời nào cũng có tình yêu như thế này, - Max nói, giọng sỏi đời và cười lớn.

- Harry khỏe không? - Tanya hỏi. Max sung sướng ra mặt.

- Bộ đồ vía của nó giặt chưa khô, nên nó không đi được. Vả lại tối nay là tối chơi bóng rổ của nó. - Con chó là bạn chí thân của Max, cho nên người nào hỏi thăm nó, thích nó đều là bạn của ông.

- Nhờ ông nói với nó là tôi chào nó và tôi rất nhớ nó nhé. - Tanya cười.

- Bà về nhà ăn lễ Tạ Ơn chứ? - Ông hỏi. Tanya gật đầu. Cô không gặp các con đã nhiều tuần rồi, ngay cả Molly. Cô rất bận làm phim, ngay cả những buổi tối thứ bảy. Và bây giờ cô thường ở với Douglas vào ngày chủ nhật. Những ngày chủ nhật của họ đã trở thành thói quen hàng tuần, hai người không ai muốn từ bỏ sự hưởng thụ đó. Nhưng Molly bận bịu với bạn bè. Tanya mong đến ngày gặp các con tại Marin, nhưng lần này cô phải sắp xếp thời gian ở với các con cùng với Peter và Alice. Cô sẽ ở với chúng vào ngày lễ Tạ Ơn, còn anh ta sẽ ở với chúng vào tối thứ sáu tại nhà mới của Alice, nơi họ đang sống. Các con cô muốn ở với bạn vào ngày thứ bảy. Tanya có kế hoạch bay về cùng Molly vào tối thứ tư. Megan và Jason sẽ cùng lái xe từ Santa Barbara về. Gặp nhau lại sẽ rất sung sướng, cô háo hức về chuyện này, nhưng không dám nói cho Douglas biết. Mọi lần cô nói đến các con là ông quắc mắt lên.

- Ông thế nào? - Max hỏi Douglas, vì họ là bạn cũ. - Năm nay cũng ăn con nít thay vì ăn gà tây như mọi khi hay sao? - Dù bực mình nhưng Douglas vẫn cười.

- Nếu ông nói hết chuyện bí mật của tôi cho Tanya nghe, cô ấy sẽ có ấn tượng kinh khủng về tôi đấy, - Douglas giả vờ mắng ông ta và Max nhún vai.

- Chắc bà ấy quá biết đang làm việc cho ai rồi. - Ông cười, rồi mấy phút sau xin phép đến nói chuyện với người khác. Tanya và Douglas nói chuyện với nhau, hai người đồng ý họ rất thích ông ta và cho rằng ông ta là người bạn tốt.

- Tôi biết ông ta từ ngày tôi đến Hollywood, - Dou-glas nói. - Ông ta không thay đổi. Khi còn trẻ sao thì bây giờ vẫn vậy. Công việc của ông ta càng ngày càng tốt và ông ta luôn luôn là người thực tế, đứng đắn.

- Ông ấy rất dễ thương khi hôn nhân của em tan vỡ, - Tanya nói. Một lát sau, cô và Douglas quay lại chỗ trải thảm đỏ và lặng lẽ đi ra cửa. Douglas nói họ đã làm xong việc. Ông ta lái xe đưa cô về khách sạn trong chiếc Bentley và cả hai đều không muốn vào ngồi trong phòng Polo Lounge. Cô hỏi ông ta có muốn vào ngôi nhà trệt uống một ly không? Bây giờ cô cảm thấy như đây là nhà mình. Thỉnh thoảng ông ta trêu cô về việc này, nói rằng cô nên mua ngôi nhà ấy, vì cô sẽ không bỏ được nó. Cô đã chuyển bàn ghế đến cho thích hợp hơn. Cô đem tấm chăn lông vịt của mình vào phòng ngủ thứ hai để các con nằm và treo ảnh của chúng lồng khung bạc khắp nơi trong nhà, rồi trưng bày những chậu lan trắng đã mua ở chợ hoa. Ngôi nhà bây giờ trông đẹp hơn trước nhiều.

- Thế thì tuyệt quá!- Ông ta đáp, rồi đưa chìa khóa xe cho người gác cửa, đi theo Tanya đến ngôi nhà trệt. Cô có chai rượu vang loại ông thích để trong tủ lạnh. Hai người dạo này gặp nhau luôn, trên sàn quay và vào ban đêm, nhưng không ai quan tâm đến chuyện họ gần gũi nhau này, họ cũng không cần lưu ý đến lời thị phi của mọi người. Họ cùng đi ăn tối với nhau một vài lần trong tuần hay ít ra cũng đi mua đồ ăn nấu sẵn đem về phòng một lần và tuần nào Douglas cũng đưa Tanya đi dự tiệc hay đi dự sự kiện gì đó hai lần. Và đêm nào họ cũng nói chuyện qua điện thoại, thường thường về kịch bản. Rồi còn những ngày chủ nhật dễ chịu ở bên hồ bơi nữa. Thực ra, lúc nào họ cũng ở bên nhau.

Tanya rót cho Douglas ly rượu vang, ông ta ngồi thoải mái xuống ghế bành, duỗi thẳng hai chân, đưa mắt nhìn cô.

- Tối nay trông em đẹp quá, Tanya à, - ông ta nói và cô cười.

- Cảm ơn, Douglas. Ông cũng rất đẹp trai. - Tanya thường tự hào khi đi chơi với ông ta, sung sướng được ông ta đem theo. Cô vẫn cảm thấy mình như bà nhà quê trong đám phụ nữ ăn diện, áo quần họ mặc sang không thể nào tưởng tượng được. Cô tự nhiên, lặng lẽ nhưng lịch sự như Grace Kelly và ông ta thích Tanya như vậy. Ông ta đã gặp nhiều người như thế trong những năm ở Hollywood, nên thường thờ ơ trước đám đông chưng diện ấy. Những thân thể giả tạo ấy không làm cho ông ta rung động được.

- Ông sẽ làm gì vào lễ Tạ Ơn? - Cô hỏi. Cô biết ông không có gia đình nên lo cho ông ta. Cô không muốn thấy ông một mình trong những ngày ấy. Nhưng nếu mời ông đến Marin ăn lễ với các con mình chắc ông không thích và con cô có lẽ cũng vậy. - Tôi sẽ mừng lễ với bạn bè ở Palm Springs. Ở đó không hấp dẫn nhưng yên ổn. Tôi chỉ cần như thế thôi. - Cả hai người đều bận làm phim, nên họ mệt cũng như những người có vai trong bộ phim, nhưng Douglas và Tanya đêm nay không ai có vẻ mệt. Trông cô tươi tắn, còn ông ta có vẻ hưng phấn, thích được ở bên cạnh cô.

- Em định mời ông đến Marin, nhưng em nghĩ ông sẽ cho rằng đến đấy như xuống địa ngục. - Cô cười và ông cũng cười to.

- Đúng là như thế. Nhưng tôi tin các con em đều rất ngoan. - Rồi ông ta nói mình đã nghĩ đến chuyện đó, nhưng sợ cô phiền, sợ cô đã có kế hoạch vui chơi với các con rồi. - Không biết em và các con em vào dịp nào đó có thể đi du thuyền chơi được không? Vào dịp Giáng sinh, du thuyền sẽ ở trong biển Caribê, em và các con có thể đến gặp tôi ở St.Bart. Em có nghĩ các con em thích đến không? - Ông ta có vẻ thật tình, khiến cô nhìn ông ta ngạc nhiên.

- Ông nói thật không?

- Thật chứ. Trừ phi em nói chúng say sóng, ghét thuyền, hay em như thế. Tôi có máy làm cho tàu giữ thăng bằng, cho nên tàu chạy rất đằm và chúng ta không đi xa. Nếu em thích, chúng ta có thể cập cảng vào ban đêm.

- Douglas, đây quả là một đề nghị tuyệt vời!- Cô ngạc nhiên nói. Cô đã nghĩ đến việc đưa các con đi Tahoe để trượt băng. Bây giờ được đi chơi du thuyền ở St.Bart thì còn gì bằng, quả là một món quà quý giá cho cô và các con. - Cảm ơn ông. Ông nói thật chứ? - Tanya hỏi lại cho chắc.

- Dĩ nhiên là thật. Tôi muốn có em trên thuyền.Và tôi cũng nghĩ các con em sẽ rất thích. - Theo ông ta nói, thì cô tin các con cô sẽ cảm thấy như chết mà được lên thiên đàng. Cô không biết Peter đã có kế hoạch gì cho chúng chưa, nhưng cô tin chắc chúng sẽ bỏ để đi chơi với cô. - Tôi sẽ đến đấy vài ngày trước Giáng sinh và có lẽ em muốn đoàn tụ với gia đình trong ngày lễ. Khi nào em muốn đến, tôi sẽ cho máy bay đến đón. - Douglas không bao giờ đi máy bay thương mại, ông ta có máy bay riêng. Bất kỳ ở đâu khi gần ông ta hay đi chơi với ông ta, Tanya sẽ biết thêm về cuộc sống đầy đủ tiện nghi của Douglas.

- Em rất thích, - Tanya thành thật đáp. - Em sẽ nói chuyện với các con vào lễ Tạ Ơn để xem chúng có kế hoạch gì không. Em không biết chúng đã thu xếp với bố chúng như thế nào.

- Không vội, - ông ta đáp, để ly xuống bàn. - Tôi không mời ai hết. Tôi nghĩ mời khách thêm mệt, tôi muốn nghỉ ngơi, thư giãn và nhận xét về kịch bản.

- Thế thì quá tuyệt. - Tanya tươi cười đáp, cảm ơn ông ta vì đã cho các con cô một cơ hội tuyệt vời. Theo Max nói thì Douglas ăn con nít vào lễ Tạ Ơn, nhưng cô lại thấy ông ta quá tử tế với mình, và bây giờ tử tế với các con mình nữa.

Họ nói chuyện với nhau vài phút, rồi ông ta đứng dậy ra về. Tanya tiễn ông ta đến cửa phòng khách, cảm ơn thêm lần nữa về việc ông ta mời cô và các con cô đi chơi du thuyền. Ông ta quay lại nhìn cô. Đứng bên ông, trông cô nhỏ bé, nhưng ông ta đã biết cô quá rõ nên bây giờ ông ta nghĩ rằng tinh thần của cô cao đến mười feet (số nhiều của foot).

- Tôi thích có em đi với tôi trên du thuyền, - ông ta thành thật nói. - Chiếc du thuyền là vật quý giá của đời tôi. Tôi hy vọng em vui thích khi ở trên thuyền. Cô rất ngạc nhiên trước điều ông ta nói. Tình cảm của họ trở nên thắm thiết trong nhiều tháng qua, nhất là từ khi cô trở lại để làm cuốn phim Gone, nhưng cùng đi chơi với ông trên du thuyền là vấn đề khác. Cô ngạc nhiên và cảm động trước lời mời của ông ta và việc ông ta bằng lòng chia sẻ chiếc du thuyền với mẹ con cô.

- Em cũng thích thế, - cô đáp nho nhỏ, cảm thấy bẽn lẽn với ông ta. Douglas rất tốt với cô, cô không có cách để đáp trả hay cảm ơn ông. Cô nhìn vào mắt ông ta, bất chợt ông ta từ từ cúi đầu về phía cô rồi hôn nhẹ lên môi cô. Trước đó ông ta không hề làm thế. Cô không biết nói sao và trước khi cô cất tiếng nói thì ông ta hôn lại, lần này mạnh hơn, kéo cô vào lòng mình, đưa lưỡi vào miệng cô.

Cô không ngờ ông ta làm thế, cảm thấy ngộp thở, kinh ngạc trong tay ông ta, nhưng cô không muốn nhích ra, mà lại hôn đáp trả với sự đam mê bất ngờ. Việc xảy ra giữa họ khiến cho cô cảm thấy kinh ngạc và hơi choáng váng. Trước đây cô không nghĩ Douglas sẽ hôn mình như thế này, hay ông ta là người sẽ đi vào đời cô.

Khi Douglas ngừng hôn, cô mở to mắt nhìn ông ta, cố tìm trong mắt ông ta ý nghĩa của việc ông ta vừa làm.

- Tôi muốn hôn em như thế này lâu rồi, - ông ta thì thào nói. - Tôi không muốn làm em sợ, không muốn hôn em sớm. Tôi yêu em, Tan à. Tanya há hốc miệng kinh ngạc vì điều ông ta nói như con sóng lớn dội vào người cô. Cô không biết trong hoàn cảnh như thế này cô sẽ nghĩ như thế nào về ông ta. Việc này hoàn toàn mới mẻ với cô, nhưng cô biết cô rất thích Douglas, cô cảm thấy thoải mái với ông hơn bất cứ người nào khác, ngoại trừ Peter. Tanya kính trọng, khâm phục ông ta, thích ông ta. Nhưng cô không biết mình có yêu ông ta không, hay đã yêu. Cô không biết mình như thế nào nữa.

Cô không biết nói sao thì Douglas để ngón tay lên môi cô.

- Đừng nói gì hết. Em không cần nói. Trước hết phải quen cái ý nghĩ ấy đã. Rồi với thời gian chúng ta sẽ nghĩ ra điều đó. - Ông ta hôn cô lại và cô tan vào đôi tay ông. Thật khó mà tin việc như thế này xảy ra cho cô. Cô không biết phải chăng đây là cảnh lãng mạn ở Hollywood, hay là cảnh lãng mạn thật sự cho ông ta, và cô nghĩ chuyện này đối với cô thật khó xử. Douglas đã làm cho cô hết sức ngạc nhiên.

- Chúc ngủ ngon, - ông ta nói và trước khi cô kịp trả lời, ông ta đã đi nhanh ra cửa trở về. Tanya đứng nhìn theo ông ta, nghe rõ tiếng đập của trái tim mình. Cô không biết đấy là vì lo sợ, ham muốn hay tình yêu.