← Quay lại trang sách

Chương 21

Sàn quay nơi Tanya làm việc luôn luôn ồn ào, náo nhiệt. Với hai mươi hai diễn viên đóng phim hài tham gia, cốt truyện vui nhộn, kịch bản khôi hài, họ không ngẩng mặt lâu để nói lời thoại trong vai. Nhiều lúc họ nói tùy cơ ứng biến còn vui hơn lời thoại trong bộ phim. Người đạo diễn vui nhộn, nhà sản xuất tử tế, người quay phim hài hước và Tanya đã viết kịch bản rất tuyệt vời. Ngày nào cô cũng thích đi làm và kể cho các con nghe về chuyện này. Molly đến thăm cô một lần, cô bé rất thích ở đây. Molly nghĩ Gordon Hawkins rất tuyệt và mọi người cũng vậy. Anh ta và Tanya trở thành bạn nhanh chóng vào tuần thứ hai sau khi quay phim. Cô thấy anh ta kiểm tra tất cả các phụ nữ trong nhóm, để xem thử có ai anh ta thích. Phim trường giống như siêu thị cho anh ta chọn hàng. Trong phim này không có người đẹp lắm, mà chỉ có vài người dễ thương, khôn khéo, họ biết ý đồ của anh ta rất rõ, nên không dan díu với anh ta. Lần này không có ai bằng lòng anh ta, đây là chuyện chưa từng có.

Một đêm, Gordon nằm trên ghế nệm dài của Tanya, xem tivi, trong khi cô thay đổi một vài chỗ trong kịch bản. Anh ta vừa ăn một hơi hai cái hambuger và uống một bịch sữa. Mặc dù ăn uống nhiều, nhưng anh ta vẫn gầy. Anh ta là cái thùng không đáy. Anh ta tập thể dục nhiều nên thức ăn tiêu mất hết.

- Bà thấy tôi có già hơn không, Tanya? - Anh ta hỏi, lo lắng.

- Già hơn cái gì? - Cô bận công việc, không chú ý đến lời anh ta nói. Anh ta nói nhiều và thường nằm trên ghế nệm dài. Anh ta buồn chán, cô đơn và có vẻ thích cô.

- Già hơn thời gian vừa qua. - Anh ta đổi kênh liên miên. Hễ có kênh nào cô muốn xem là anh ta đổi sang kênh khác. Anh ta đổi kênh như thay đổi vợ.

- Tôi không biết. Tôi mới gặp anh, nên không biết trước đây anh già trẻ ra sao.

- Đúng vậy. Trong bộ phim này không có người đàn bà nào tuyệt vời hết. Thật chán. Đáng ra họ phải thuê cho tôi một người đẹp chứ.

- Tôi nghe người ta nói rằng anh tìm ra người đẹp rất tài mà, - cô đáp và anh ta lắc đầu quầy quậy.

- Họ nói tầm bậy. Tôi thường dan díu với các phụ nữ cùng làm chung. Tôi không thể gặp phụ nữ ngoài công việc được.

- Thì lần này anh phải cố hết sức để tìm cho ra, - cô nói, rồi tắt máy tính. Có anh ta trong phòng làm cho cô phân tâm không thể làm việc được. Vả lại, nói chuyện với anh ta vui hơn.

- Chán lắm, - anh ta đáp. - Còn bà thì sao? Bà quá đẹp.

- Cảm ơn anh. - Cô cảm thấy chua cay trước lời anh ta nói. Cô thường nói với anh ta rằng anh ta hay nói bậy và anh ta cũng thừa nhận đúng như thế.

- Bà có thích tôi không? - Anh ta hỏi, vẻ thơ ngây và cô cười. Họ nhanh chóng thành bạn bè, cô hy vọng tình bạn sẽ kéo dài sau khi làm phim xong. Thực ra cô cũng thích anh ta. Anh ta dễ thương, lúc nào cũng vui vẻ. Anh ta vô hại và dưới cái vẻ điên khùng là con người dễ thương. Và đặc biệt anh ta có vẻ thương các con cô, thậm chí còn thương các cô vợ cũ và bạn gái cũ. Quan trọng hơn nữa là họ đều thương anh ta.

- Tôi rất thích anh, - cô thành thật đáp. - Có phải anh bị khủng hoảng về tinh thần không? Tôi mời bác sĩ tâm thần của anh đến nhé?

- Không, ông ta đi nghỉ lễ ở Mexico rồi. Tôi phải trả tiền cho ông ta quá nhiều. Tôi cũng thích bà. Có lẽ bà và tôi đi chơi với nhau trong lúc đang làm bộ phim này được đấy.

- Anh có điên không? Tôi gấp đôi tuổi của những người phụ nữ đi chơi với anh. Vả lại, tôi không quan tâm đến người nào, ngoại trừ người mà tôi sẽ kết hôn.

- Thật phiền phức, - anh ta đáp, vẻ trầm tư. - Chúng ta có thể đi chơi mà không đính hôn. Làm thế hay hơn cho tôi.

- Hay tốt hơn cho chúng ta là đừng đi chơi, - cô trêu anh ta. Bỗng anh ta vùng ngồi dậy trên ghế dài, như người bị sét đánh.

- Lạy Chúa, tôi thấy say mê bà rồi đấy, Tanya. Tôi nói thật. Tôi vừa cảm thấy như thế đấy.

- Có lẽ anh đói rồi. Gọi người ta phục vụ tại phòng đi.

- Không, tôi nói thật. Bà đã làm cho tôi mê bà. Tôi vừa nhận ra thế. Bà rất vui. Bà thông minh và rất khêu gợi.

- Không, tôi không vậy.

- Có, bà như vậy. Tôi nghĩ bà thông minh và rất khêu gợi.

- Tôi không phải típ người của anh, - cô đáp, không ấn tượng trước khám phá của anh ta. Anh ta nói một cách bốc đồng, nhưng nghe anh ta nói cũng vui. Cô thích anh ta. Nhìn anh ta thôi cũng đã thích rồi.

- Phải, bà không phải típ người tôi thích, - anh ta đồng ý. - Tôi thường tấn côngnhững người đàn bà ngu ngốc có bộ ngực đồ sộ. Có phải tôi là típ của bà không?

- Anh ta hỏi.

- Không phải, - Tanya đáp. - Tôi thích người nhiều tuổi hơn tôi và nghiêm túc. Chồng tôi là luật sư.

- Tôi dứt khoát không phải típ của bà rồi. - Anh ta nói, vừa lo vừa mừng. - Bà có biết như vậy sẽ có ý nghĩa như thế nào không? - Anh ta hỏi, sung sướng ra mặt.

- Biết, như vậy tức là chúng ta không cặp bồ với nhau được, - cô cười. - Tôi có thể hình dung ra điều đó như thế.

- Không, khi hai người không cùng một típ, họ mới lấy nhau. Khi họ cùng típ, họ chỉ yêu nhau nồng nhiệt, chỉ làm tình với nhau như điên thôi. Chính những người không cùng típ với bà, bà mới muốn lấy làm chồng. Những người vợ của tôi đều không thuộc típ với tôi, - anh ta nói, như để chứng minh quan điểm của mình.

- Và anh không lấy họ nữa. Anh thấy chưa.

- Phải, nhưng tôi vẫn yêu họ và họ cũng vậy. Tôi nghĩ họ rất tuyệt vời.

- Anh đã thuyết phục tôi, Gordon. Anh là đồ điên có giấy chứng nhận. Có lẽ anh nên lấy chứng nhận tàn tật để đi ra ngoài.

- Không, tôi nói thật. Tôi muốn đi chơi với em. Chúng ta khỏi cần đính hôn hay thành hôn với nhau, nếu em muốn. Chúng ta hãy thử cặp bồ với nhau xem sao.

- Nếu tôi lấy anh, các con tôi sẽ giết tôi, - cô đáp, cười thoải mái. Thực ra Molly cho rằng anh ta rất tuyệt và vui, chưa bao giờ cô bé được gặp một người như thế. Tanya có chiều hướng bằng lòng, nhưng không phải để hưởng thụ xác thịt, mà nhằm mua vui thôi.

- Các con tôi sẽ yêu em, anh ta nói một cách nghiêm túc. Vậy em nghĩ sao?

- Tôi nghĩ đã đến lúc anh về phòng rồi. Đã đến giờ anh uống thuốc hay làm gì đấy để chữa bệnh. Hay tôi uống thuốc chữa bệnh, nếu anh cứ ở lỳ tại đây, nói năng điên khùng như vậy. - Nghe cô nói xong, anh ta bèn đứng dậy khỏi ghế nệm dài, bước đến chỗ Tanya ngồi, hôn nhẹ lên môi cô. Cô kinh ngạc nhìn anh ta, như là anh ta vừa làm việc gì đó khủng khiếp. Nhưng trông anh ta quá hấp dẫn, không làm sao cưỡng lại được lòng mình, bỗng cô ôm hôn lại anh ta, phân vân tự hỏi không biết sao mình lại làm thế. Rồi anh ta hôn cô lại. Anh ta là người có nụ hôn quá tuyệt vời.

- Em thấy tôi nói đúng không? Em không phải thuộc típ của tôi, nhưng em đã kích thích tôi như điên, Tanya à.

- Anh cũng kích thích tôi, - cô thừa nhận, bàng hoàng.

- Này Gordon, đây là ý kiến không tốt. Đừng làm việc ngu ngốc, mà chúng ta nên chỉ ở giới hạn bạn bè thôi.

- Chúng ta yêu nhau mới vui, - anh ta đáp.

- Nếu làm thế, tình hình sẽ rất lộn xộn.

- Không, không lộn xộn gì hết. Anh đã nói cuối cùng chúng ta cưới nhau mà.

- Không, chúng ta sẽ không làm thế! - Cô đáp với giọng cương quyết.

- Được rồi, tốt. Xin lỗi. Anh sẽ không nói đến chuyện hôn nhân. Chúng ta ngủ với nhau đi. - Anh ta quàng tay ôm cô và hôn tiếp. Cả hai đều thấy quá vui, không thể dừng hôn được, họ thích hôn nhau. Anh ta là người quá hấp dẫn và vui vẻ nhất mà Tanya từng thấy. Cả một sự phối hợp bất khả phân ly giữa hai điểm đó, mặc dù cô cố cưỡng lại lòng mình, nhưng không thể nào cưỡng được những nụ hôn nồng cháy. Anh ta hôn cô liên miên không ngớt.

- Tôi cũng không lên giường với anh, - cô đáp, giọng gay gắt.

Anh ta không cãi cọ với cô, nhưng nửa giờ sau, họ lên giường. Sau đó Tanya hoảng hốt, không tin mình đã làm thế.

- Anh là đồ điên, Gordon Hawkins, - cô nói. Hai người nằm ôm nhau trên giường. Họ đã vui, anh ta dịu dàng, anh ta nói anh ta thích cơ thể cô. Anh ta rất tuyệt vời trên giường.

- Tanya, em quá tuyệt. Anh ta rất dịu dàng, dễ thương, cử chỉ rất đáng mến. Tanya thích ở bên anh ta, làm tình với anh ta hết sức tuyệt vời.

- Gordon, về phòng anh đi, - cô nói, cố làm ra vẻ mình muốn thế, nhưng thực ra lại không phải. Anh ta nằm yên không nhúc nhích rồi ở lại, ôm cô suốt đêm trên giường. Họ làm tình thêm hai lần nữa rồi ngủ như trẻ con. Sáng hôm sau, họ thức dậy khi mặt trời chiếu vào phòng và hai người cùng tắm vòi sen với nhau. Họ ăn sáng ở phòng cô, rồi Gordon về phòng mình để thay áo quần. Hai người cùng đi đến sàn quay, Tanya nhìn Gordon kinh ngạc. Cô không tin mình đã ngủ với anh ta, nhưng cô không khổ sở về chuyện đó, mặc dù cô đã nghĩ rằng mình sẽ đau khổ.

Khi họ đi xe đến sàn quay, cô hỏi:- Chuyện này sẽ như thế nào? Chuyện về việc dan díu của anh khi đang làm phim? Chuyện này có điên khùng không?

- Có lẽ đây là chuyện muôn thuở, - anh ta đáp, vẻ say sưa. - Em không biết đâu. Anh rất thích như thế này. Anh rất thích em, Tanya à.

- Em cũng thích anh, Gordon, - cô đáp nho nhỏ, lòng tự hỏi mình sẽ làm gì. Cô không biết. Nhưng dù sao đi nữa thì việc này cũng không làm ai đau khổ, mà cô đã được sống vui vẻ. Có xấu xa gì đâu?