← Quay lại trang sách

Chương 25

Chuyến đi chơi ở miền Nam California của họ thật kỳ lạ cho Phillip và Tanya. Hầu hết thời gian đi chơi, họ nhìn nhau qua đầu hai đứa bé và cười với nhau. Họ thấy có điều rất kỳ diệu. Điều mà họ đã sống, đã kinh qua mà không biết. Nhưng bây giờ điều đó đã hiện ra rõ ràng, họ không thể nào làm ngơ và cả hai người không ai muốn thế. Họ không thể đẩy lùi chuyện này, hay che giấu điều mà họ đã tìm ra và chấp nhận.

Họ đi dạo trên bờ biển ở San Diego, theo sau hai đứa bé, canh chừng chúng khi chúng giẫm chân lên bờ cát, nhặt vỏ sò cho chúng.

- Tanya, anh yêu em, - Phillip nói nhỏ bằng một giọng dịu dàng quen thuộc. Cô đã nghĩ rằng sẽ không bao giờ nghe lại lời ấy từ miệng đàn ông và cũng không muốn nghe.

- Em cũng yêu anh. - Nhưng cô không biết phải làm gì bây giờ. Cả hai đều nghĩ như thế khi đi xe về nhà trên đoạn đường dài.

Các con gái cô hình như không chú ý đến sự thay đổi đã xảy ra trong chuyến đi chơi của họ. Jason đã về nhà, tất cả đều đi Tahoe. Khi đến đấy, các con cô mới thấy có chuyện khác lạ đã xảy ra giữa mẹ chúng và Phillip. Trước đó, chúng cứ nghĩ rằng hai người chỉ là bạn làm chung phim thôi. Dù thích Phillip, nhưng chúng thấy hoàn cảnh của hai người có vẻ phức tạp. Phillip sẽ về Anh với các con trong vòng hai tuần nữa. Anh hỏi Tanya là cô có muốn sang Anh với họ không, cô đáp không thể đi được. Cô nói còn có các con cô, còn có cuộc sống ở đây.

- Em không thể rời các con em được. - Còn anh cũng không thể ở lại Mỹ. Ngoài bộ phim này, anh không có giấy phép hành nghề. Mà phim này đã làm xong rồi, nên anh phải ra về. Họ sẽ ở cách xa nhau đến sáu ngàn dặm. Số phận thật tàn nhẫn và trớ trêu đối với cả hai người.

Rồi vào một hôm, khi ăn tối, Molly nói đến việc cô bé sẽ sang học ở Florence một học kỳ. Phillip và Tanya nhìn nhau qua bàn ăn. Họ nảy ra một ý nghĩ. Phillip đợi cho đến khi các con họ đi ngủ hết, mới hỏi Tanya. Trước khi anh nói ra lời, cô đã biết anh sẽ nói gì.

- Em có muốn sống với anh một năm ở Ý trong khi chúng ta tìm giải pháp không? - Một hay cả hai phải ra đi và bây giờ còn quá sớm, chưa thể quyết định được. Sau sáu tháng làm việc với nhau, họ đã hiểu nhau nhiều hơn. Cho đến bây giờ, có những chuyện cả hai đã quên và nghĩ rằng họ muốn quên.

- Các con em sẽ không về nhà cho đến lễ Tạ Ơn, - Tanya nói với Phillip. - Sau khi chúng nhập học vào tháng chín, em có thể sang Anh ở với anh trong hai tháng. Trong thời gian em ở đấy, chúng ta có thể tìm một ngôi nhà ở gần Florence. Nếu Molly đi học ở đấy trong học kỳ sau Giáng sinh, chúng ta sẽ được gần gũi nó. Nó có thể ở với chúng ta. Có lẽ Megan cũng muốn đến đấy. - Jason ít quan tâm đến chuyện học hành ở châu Âu, nhưng cậu ta cũng ít phụ thuộc vào mẹ, cậu có thể đi thăm họ vào những ngày nghỉ lễ, chuyện này chắc ít phiền phức cho cậu. - Anh và các con có đến đấy ăn lễ Giáng sinh được không, Phillip?

- Tại sao lại không nhỉ? - Mắt anh sáng lên khi nói. Họ đã tìm ra được giải pháp, như trò chơi ghép hình khi các mảnh đã sít sao vừa vặn. Thật tuyệt vời, mới cách đây mấy hôm, họ không tìm ra cách, thế mà bây giờ bầu trời, cây cối đều ghép lại với nhau thành một bức tranh hoàn hảo. - Nếu em đến Anh vào tháng chín cho đến lễ Tạ Ơn... thì chúng ta sẽ đi Ý vào tháng một khi Molly bắt đầu học kỳ ở đấy... Chúng ta sẽ ở lại cho đến mùa hè, hay thậm chí ở cho đến hết năm, nếu chúng ta thích. Như thế có phần chắp vá đấy, phải không? Nhưng anh nghĩ thế mà được việc. Chúng ta sẽ gần bên nhau được một năm để xem tình hình biến chuyển như thế nào.

Trong thời gian ấy, chúng ta sẽ biết chúng ta muốn làm gì... phải không? - Anh nhìn Tanya chăm chăm, còn cô thì cười.

- Em nghĩ chúng ta vừa vạch được kế hoạch để sống bên nhau thoải mái trong một năm sắp tới. Có thể chúng ta sẽ nghĩ ra được bộ phim khác để cùng làm. Phillip à, có thể sẽ có nhiều chuyện xảy ra trong năm tới. Chuyện gì đấy rất quan trọng sẽ xảy đến cho chúng ta. Chúng ta yêu, hay đã để cho mình chấp nhận việc đó xảy ra cách đây nhiều tháng khi chúng ta bận làm việc. Bây giờ chúng ta đã tìm ra cách để sống với nhau trong năm sắp đến, hay có thể một năm rưỡi. Em thấy vấn đề khó khăn đã được giải quyết một cách rất tuyệt. - Trong công việc này sẽ gặp vài khó khăn cần phải giải quyết, khi tìm nhà ở Ý... thăm Megan ở Santa Barbara nếu nó không muốn học một học kỳ ở châu Âu với Molly. Không phải chuyện đời sẽ hoàn hảo hết, nhưng vẫn có thể vượt qua được nếu cố gắng hết sức. Cuộc đời không có gì chắc chắn, không ai bảo đảm nó sẽ xảy ra như thế này hay thế nọ. Không ai biết chắc tai nạn hay điều bất hạnh sẽ ập xuống đầu ta lúc nào. Nhưng nếu cùng đồng tâm chung sức, có cơ may họ sẽ vượt qua được khó khăn. Với tình yêu, lòng kiên nhẫn và sự can đảm, thì không có gì mà hai người không thể làm được. Phillip quàng tay ôm quanh Tanya, cô cảm thấy ấm áp trong vòng tay anh như mọi khi.

- Tanya, anh rất ngạc nhiên khi thấy chuyện này xảy đến cho chúng ta. Anh không nghĩ anh sẽ yêu lại.

- Em cũng vậy, - Tanya đáp nho nhỏ. - Em không nghĩ đến chuyện em muốn yêu ai nữa, - cô đáp thành thật. - Em không muốn gặp bất cứ chuyện gì làm cho em đau đớn nữa.

- Thế bây giờ? - Anh hỏi, giọng lo lắng, mắt nhìn cô một cách âu yếm.

- Em nghĩ bây giờ chúng ta không còn lựa chọn nào khác. Em thấy lần này sự quyết định đã xảy đến với chúng ta. Chúng ta chỉ còn biết đi theo quyết định và tin tưởng vào quyết định này. Có nhiều lúc người ta không thấy được chỗ kết thúc của con đường ta mới bắt đầu đi. Chúng ta cứ đi theo nó cho đến cùng. - Lần này cả hai người làm việc đó, cùng dấn thân vào vòng nguy hiểm. Cùng một lúc, họ giải quyết những vấn đề khó khăn, đối diện với các chướng ngại, gặp gỡ những thử thách.

- Tanya, anh nghĩ như thế là rất đúng. - Tanya cũng vậy. Cô không thể giãi bày hay xác minh chuyện này. Nhưng cô cảm thấy nó rất đúng đắn, lần đầu tiên trong nhiều năm nay cô cảm thấy thế. Cả hai người đều thấy giải quyết như thế là rất hợp lý.

Không có bằng chứng gì chắc chắn để nói rằng họ sẽ thành công. Không có gì bảo đảm cho họ. Tất cả đều do sự tin tưởng ở trong lòng. Mỗi người đều quyết tâm sẽ làm đúng như dự định. Sở dĩ họ đồng tâm hiệp lực như thế là vì họ yêu nhau, cùng nhau nghĩ ra được kế hoạch và tìm được giải pháp chung. Nhưng việc họ làm là mới bắt đầu, việc còn lại chỉ có thời gian mới trả lời được thôi. Bây giờ họ chỉ cần có can đảm để vượt qua những khó khăn ban đầu và nhờ may mắn họ sẽ thực hiện được ước vọng. Chuyện hôn nhân của Tanya tan vỡ, vợ của Phillip qua đời. Họ đã gặp cảnh bi thương như vậy và đã vượt qua. Vấn đề bây giờ so với những chuyện khó khăn ấy không làm họ nao núng.

Ngày hôm sau, hai người nói cho các con họ biết kế hoạch của họ, mọi người đều cho kế hoạch như vậy thật tuyệt vời. Megan thích việc đi Ý với Molly. Nếu Tanya và Phillip có ngôi nhà gần đấy thì càng tuyệt hơn nữa. Jason chẳng quan tâm đến việc đi sang đấy. Cậu nói cậu sẽ sang đấy vào dịp nghỉ học vào mùa xuân và mùa hè. Cậu muốn đi du lịch với bạn bè khắp châu Âu. Mọi người đều sung sướng, mặc dù hơi ngạc nhiên về mối tình giữa Tanya và Phillip. Các con của Tanya đều cho rằng Phillip là một người tuyệt vời.

Khi Isabelle nghe nói Tanya sẽ đến Anh để thăm mấy bố con cho đến lễ Tạ Ơn, cô bé vui mừng nói:

- Tuyệt quá! Như vậy cô sẽ làm tóc cho cháu đi học giống như mẹ cháu. Bố cháu không làm tóc được.

- Cô sẽ cố gắng làm tóc cho cháu, - Tanya hứa. Rồi tất cả bảy người nhìn nhau, hăng hái bàn về kế hoạch của họ. Họ cùng ăn tối, nói đến ngôi nhà ở Ý, họ hy vọng tìm được ngôi nhà vừa ý... nói đến chương trình đi học của Megan và Molly... bàn về tóc của Isabelle... và bộ phim mà Tanya và Phillip sẽ làm... Rupert len lén đến bên cạnh Jason, miệng cậu cười thật tươi. Jason xem Rupert như em trai, cậu thích ở chơi với chú bé.

- Chuyện có vẻ hơi buồn, phải không? - Rupert có vẻ thản nhiên về chuyện này, cảm thấy hơi vui một chút thôi. - Nhưng em nghĩ chuyện này sẽ được yên ổn.

- Anh cũng vậy, - Jason đáp, cười với chú bé. Cậu rất khôn ngoan, và có vẻ nghiêm túc. Không có lý do gì khiến việc này sẽ không ổn. Thực vậy, với tình yêu chân thành và may mắn, kế hoạch của họ thế nào cũng thành công.