CHƯƠNG 28 T.J
Chúng tôi đang ăn trưa thì một con gà chạy ra từ trong rừng.
“Anna, nhìn đằng sau kìa”.
Cô ấy quay lại. “Cái gì thế?”
Chúng tôi ngồi im nhìn con gà đang tiến đến gần. Nó vừa đi vừa mổ mổ trên mặt đất, nhìn không có vẻ gì vội vã cả.
“Cuối cùng vẫn còn lại một con”, tôi nói.
“Đúng vậy, và lại là một con ngu xuẩn nữa chứ”, Anna chỉ tay. “Nhưng nó vẫn là con cuối cùng còn sống sót, thế nên chắc nó phải làm gì đó tốt hơn những con khác”.
Nó đi thẳng về phía Anna, cô ấy nói: “Ồ, xin chào. Mày không biết bọn tao đã làm gì với đồng loại của mày à?”
Nó nghiêng đầu nhìn cô ấy như thể đang cố gắng hiểu xem cô ấy nói gì. Tôi đã ứa nước miếng khi nghĩ đến bữa tối thịt gà mà tôi và Anna sẽ ăn no nê. Nhưng cô ấy lại nói: “Hay là đừng giết con này nữa, T.J ạ. Thử xem nó có đẻ trứng không”.
Tôi dựng một cái chuồng nhỏ. Anna bắt con gà lên, đặt nó vào chuồng. Nó ngồi xuống, nhìn hai chúng tôi với vẻ mặt rất hạnh phúc với ngôi nhà mới. Anna rót chút nước vào cái sọ dừa đặt trước nó. “Gà ăn gì nhỉ?”, cô ấy hỏi.
“Chịu. Em là cô giáo mà, thử nói xem”.
“Em dạy tiếng Anh. Ở trong thành phố lớn nữa chứ”.
Cô ấy khiến tôi bật cười. “Anh cũng không biết nó ăn gì”. Tôi cúi xuống cái chuồng, nói: “Mày nên đẻ trứng thì hơn, bởi vì bọn tao đang phải tốn thức ăn nuôi mày đấy, nếu mày không thích ăn dừa, quả bánh mì, và cá thì mày sẽ chẳng thích thú gì ở đây đâu”.
Tôi thề có Chúa là con gà gật đầu.
Ngày hôm sau nó đẻ trứng. Anna đập quả trứng vào một cái sọ dừa rồi dùng ngón tay đảo đều. Cô ấy đặt cái sọ dừa gần lửa để trứng chín. Khi nhìn có vẻ đã chín, cô ấy chia đôi cho hai chúng tôi.
“Nhìn ngon quá”, Anna nói.
“Công nhận”. Tôi ăn hết phần của mình chỉ trong có hai miếng. “Chưa bao giờ anh được ăn món trứng bác nào ngon như thế. Hương vị đúng như anh vẫn nhớ”.
Hai ngày sau con gà lại đẻ thêm một quả trứng nữa. “Anna, ý kiến giữ con gà này lại thật tuyệt vời”.
“Chắc Gà cũng nghĩ thế”, cô ấy nói.
“Em đặt tên con gà này là Gà?”
Nhìn cô ấy có vẻ ngượng nghịu. “Khi chúng ta quyết định không giết nó thì tự nhiên em thấy gắn bó với nó”.
“Có vẻ ổn đấy”, tôi nói. “Có điều gì đó khiến anh nghĩ là Gà cũng rất thích em”.
Anna và tôi thong dong xuống biển tắm. Khi đến bờ, tôi cởi quần soóc, lao xuống nước, rồi quay lưng lại để nhìn cô ấy cởi đồ.
Anna cùng xuống nước với tôi, và tôi gội đầu cho cô ấy.
“Mình sắp hết sạch dầu gội đầu rồi”, cô ấy vừa nói vừa nhúng đầu xuống nước để xả tóc.
“Mình còn lại bao nhiêu?”
“Em không rõ, có thể là đủ cho vài tháng nữa. Xà phòng cũng không còn nhiều”.
Chúng tôi đổi chỗ, và cô ấy gội đầu cho tôi. Sau khi xả sạch, chúng tôi ngồi trên cát để từng cơn gió thổi cho khô người. Anna ngồi trước tôi, dựa lưng vào ngực tôi, thảnh thơi ngắm hoàng hôn.
“Anh đã từng nhìn trộm em tắm một lần”, tôi thú nhận. “Lúc đó anh đang đi kiếm củi, và không hề để ý. Em khỏa thân bước xuống bãi biển, anh trốn sau một thân cây nhìn ngắm em. Đúng ra anh không nên làm thế. Em đã tin tưởng anh mà anh lại đi nhìn trộm”.
“Sau lần đó anh còn nhìn trộm lần nào nữa không?”
“Không, mặc dù rất muốn nhưng anh không dám”. Tôi hít một hơi thật sâu rồi thở mạnh ra. “Em có giận anh không?”
“Không. Em luôn tự hỏi liệu anh có cố nhìn trộm em lần nào không.”
“Có”. Tôi đứng lên và cầm hai tay cô ấy. Chúng tôi quay trở vào căn nhà, nằm xuống cái xuồng.