← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 30 T.J

“Anna”, tôi thì thầm gọi tên cô ấy. “Em còn thức không?”

“Ơi”, cô ấy đáp.

“Em còn yêu anh ta không?” tôi biết tên anh ta, nhưng lại không muốn nhắc đến cái tên. Tôi đang ôm lấy lưng cô ấy, và cô ấy quay lại nhìn mặt tôi.

“John? Không. Em không còn yêu anh ấy nữa rồi. Đã lâu lắm em chẳng nghĩ đến anh ấy nữa. Tại sao?”

“Anh chỉ thắc mắc vậy thôi. Không có gì đâu, em ngủ đi”. Tôi hôn lên trán cô ấy, ôm chặt cô ấy vào ngực mình.

Anna bước sang tuổi ba mươi ba vào tháng Năm, và lần đầu tiên chúng tôi ăn mừng sinh nhật cô ấy trên đảo này. Trời mưa nhẹ, chúng tôi nằm dài bên nhau lắng nghe tiếng mưa rơi tí tách trên mái nhà.

“Anh chẳng biết phải mua gì cho em. Từ lâu rồi em đã nói trung tâm thương mại trên hòn đảo này chán chết”.

Cô ấy cười. “Vì ít hàng hóa quá”.

“Ừ. Thế nên đành giả vờ. Nếu mình đang ở nhà, anh sẽ đưa em đi ăn và tặng em rất nhiều quà. Nhưng vì đang không ở nhà, anh sẽ nói em nghe những món quà tuyệt vời mà anh sẽ tặng nhé, được không?”

“Anh không cần phải tặng em nhiều thế đâu”, cô ấy đùa.

“Em xứng đáng mà. Này nhé, món quà đầu tiên là sách. Tất cả những quyển đang bán chạy nhất”.

Anna thở dài. “Em nhớ việc được đọc sách”.

“Anh biết”.

Cô ấy rúc vào gần tôi hơn. “Anh giỏi tặng quà phết nhỉ. Món tiếp theo là gì?”

“A ha, có người đang thích được nhận quà sinh nhật. Tiếp theo là âm nhạc”.

“Anh làm cho em một đĩa nhạc?”, cô ấy hỏi.

Tôi cười, bắt đầu cù cô ấy. “Một cái đĩa toàn những bài rock cổ điển mà em thích nhất”.

Cô ấy cười lăn lộn, bò lên người tôi, cố gắng chặn hai tay tôi lại để tôi không cù cô ấy được nữa. “Em thích lắm”, cô ấy nói. “Sách và nhạc. Đúng hai thứ em thích nhất. Cảm ơn anh nhé”. Cô ấy hôn tôi. “Hôm nay là ngày sinh nhật tuyệt nhất của em từ trước đến giờ”.

“Anh mừng vì em thích”.

Tôi kéo hai tay ra khỏi người cô ấy và vuốt tóc cô ấy ra sau tai. “Anh yêu em, Anna”.

Vẻ mặt kinh ngạc của Anna làm tôi hiểu rằng cô ấy không ngờ tới việc này.

“Anh không nên yêu em mới đúng”, cô ấy thì thầm.

“Nhưng anh đã trót mất rồi”, tôi nói và nhìn sâu vào mắt Anna. “Anh đã yêu em từ rất lâu rồi. Bây giờ anh mới nói với em vì anh nghĩ em cũng yêu anh, Anna ạ. Em chỉ nghĩ là em không nên yêu anh thôi. Cứ nói với anh khi nào em sẵn sàng. Anh có thể đợi được”. Tôi hôn cô ấy nồng nhiệt, sau đó vừa cười vừa nói: “Chúc mừng sinh nhật em yêu”.