← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 58 T.J

Anna đang ở trong bếp làm món bánh sô cô la cho tôi. Tôi hôn cô ấy và tặng cô ấy bó hồng phớt đã mua trên đường đi cắt tóc về.

“Hoa đẹp quá. Cảm ơn anh nhé”, cô ấy nói, mỉm cười với tôi. Cô ấy với tay lấy một lọ hoa dưới bồn nước và đổ đầy nước vào bình. Tóc cô ấy được buộc gọn đằng sau thành đuôi ngựa. Vòng tay ôm lấy Anna từ phía sau, tôi khẽ đặt nụ hôn lên gáy cô ấy.

“Em có cần anh giúp gì không?”, tôi hỏi.

“Không, em sắp xong rồi”.

“Em ổn chứ?”

“Vâng, em ổn”.

Cô ấy không hề ổn, ngay từ khi Anna bước vào nhà tôi đã biết là cô ấy vừa mới khóc xong, bởi mắt cô ấy vẫn còn sưng húp và hơi đỏ. Nhưng nếu cô ấy không chịu nói cho tôi biết thì tôi cũng không có cách nào giúp cô ấy vui lên cả. Một phần trong tôi nghĩ có khi không biết lại hay hơn vì biết đâu lý do liên quan đến tôi.

Cô ấy quay lại, gượng cười với tôi.

“Anh có muốn ra công viên sau khi em xong việc không?”, cô ấy hỏi.

Một lọn tóc nhỏ tuột ra khỏi túm tóc đuôi ngựa của cô ấy, tôi nhẹ nhàng gài nó vào sau tai Anna. “Có chứ. Anh sẽ mang theo một cái chăn để chúng ta có thể ngồi đó. Anh đoán là ngoài trời chừng hơn hai mươi độ”. Tôi hôn lên trán cô ấy. “Anh rất thích được đi dạo ngoài trời với em”.

Khi đến công viên, chúng tôi trải chăn ra ngồi. Anna tháo giầy.

“Có người sắp sinh nhật rồi kìa”, tôi nói. “Em muốn làm gì nào?”

“Em không biết. Em phải nghĩ đã”.

“Anh biết nên tặng em quà gì rồi nhưng vẫn chưa tìm được. Anh đi tìm cũng lâu mà chưa thấy”.

“Em tò mò rồi nhé”.

“Đó là thứ đã có lần em nói là em thích”.

“Ngoài sách và nhạc ra à?”

“Ừ”. Tôi đã mua tặng Anna một cái ipod, tải xuống tất cả những bài hát cô ấy thích vì cô ấy thường nghe nhạc trong lúc chạy. Cô ấy đến thư viện vài lần một tuần và về nhà với một chồng sách. Anna là người đọc nhanh nhất mà tôi từng biết.

“Vẫn còn vài tuần nữa cơ. Anh sẽ tìm thấy thôi”. Cô ấy cười rồi hôn tôi, nhìn cô ấy hạnh phúc đến mức tôi nghĩ là mọi việc rồi sẽ ổn.