← Quay lại trang sách

Chương 925 Tạm biệt tuổi niên thiếu 1

“Nhưng chân nhân này tự chém cảnh giới, sao lại chém vào lưng?”

Hai vị Thần Vương thấy sau lưng hắn máu me biến bét, đều cảm thấy khó hiểu.

Cho dù hai người kiến thức rộng rãi, chứng kiến rất nhiều tiên nhân vây quét Hứa Ứng trong trận chiến ở Thẩm Lạc, nhưng đâu có ai như Ngọc Hồ Chân Nhân, tự chém cảnh giới theo đằng lưng.

Ngọc Hồ Chân Nhân thấy ánh mắt hai người, bấy giờ mới nhớ ra mình đang rất chật vật. Có điều trong khu vực Hi Di của lão không còn bộ quần áo nào, lúc đó tình hình khẩn cấp, lão chỉ có thể tống sạch đống bảo vật trong khu vực Hi Di ra mới có thể thoát khỏi lực hút của Kim Cương trác.

Lão thoáng tồn tưởng là tự có y phục sinh ra, có thể che chắn thân thể. Có điều dẫu sao đây cũng không phải y phục chân thật, nếu nhìn thấu tồn tưởng của lão sẽ phát hiện thật ra lão không mặc gì.

“Lần này ta bị kẻ khác ám toán, xem như thua trận.”

Ngọc Hồ Chân Nhân lại rất thản nhiên, nói với hai vị Thần Vương: “Ta vốn định hạ giới, đoạt lại pháp bảo của mình trên thế gian trước, nhất thời thiếu quan sát bị vòng tay của xà yêu và một con điểu yêu cầm song đao đả thương.”

“Ta còn định tới cõi âm kết thúc một đoạn ân oán, sau đó hoàn thành ủy thác của Nguyên Quân, nào ngờ lại vấp ngã tại đây. Tên Hứa Ứng kia chính là người mở động thiên Tiên giới, không biết người này nhận được tin tức từ đâu, bố trí mai phục ám toán ta trong thế giới Nguyên Thú.”

Huyền Không và Huyền Thiên liếc mắt nhìn nhau, trong lòng kinh ngạc.

Huyền Thiên nói: “Sao Hứa Ứng lại biết động tĩnh của chân nhân? Chẳng lẽ Tiên giới có gián điệp?’

Ngọc Hồ Chân Nhân trong lòng nghiêm nghị nói: “Tiên giới bây giờ trông thì bình lặng, thật ra giả dối quỷ quyệt, đúng là không được yên ổn. Rất nhiều người định nhân thời điểm tam giới triều tịch để gây chuyện, thế lực khắp nơi rục rịch, khó mà chắc được có thế lực nào thi triển thủ đoạn hạ lưu không, cũng có thể bọn chúng âm thầm báo tin cho Hứa Ứng, để hắn bố trí mai phục hại ta.”

Lão thấy đúng là mình trúng mai phục.

Đầu tiên Hứa Ứng dùng các loại trọng bảo như Thủy Hỏa Hỗn Thiên đỉnh để dụ dỗ mình tới đây, đợi tới lúc mình buông lỏng cảnh giới thì để con rắn lớn kia tế cái vòng tay ra, lại bố trí thêm mai phục phía sau, cho con chim lớn tốc độ cực nhanh tới chém mình. Quan trọng hơn nữa là bản thân Hứa Ứng còn hô to khẩu hiệu hành động!

Có thể thấy đúng là có người không muốn lão sống sót trở lại Tiên giới!

“Tranh đấu trên Tiên giới vẫn coi là nhẹ như mây gió, nhưng xuất hạ giới tranh đấu lại là ngươi chết ta sống!”

Ngọc Hồ Chân Nhân nói: “Hai vị đạo hữu, chúng ta tuyệt đối không thể khinh suất được.”

Huyền Thiên và Thần Kiều nghiêm nghị, cúi người tán thành, ai nấy bước tới dâng bảo vật. Huyền Thiên biết hắn thích nữ sắc, lần này còn mang theo mười mấy nữ nhân trẻ tuổi.

Ngọc Hồ Chân Nhân xua tay nói: “Tuy ta thích nữ sắc nhưng cũng coi trọng đôi bên có tình ý, không thể cưỡng ép được.

Huyền Thiên Thần Vương cười bồi nói: “Sau khi hoan ái chẳng phải đôi bên đều có tình ý rồi à? Nếu các cô gái này không vui thì để họ đi là được.”

Ngọc Hồ Chân Nhân thoáng kinh ngạc, cười nói: “Cái này cũng đúng.”

Trong số bảo vật mà hai Thần Vương dâng tặng có hương xa long mã, giai nhân bầu bạn, hầu hạ dịu dàng, quả thật tiêu dao. Ngọc Hồ Chân Nhân thở dài: “Ở Tiên giới đâu được tiêu dao như vậy?”

Hắn chọn vài món quần áo trong đống bảo vật mà hai vị Thần Vương dâng tặng, để mấy cô gái hầu hạ mặc vào, lúc này mới có chút thể diện. Mấy cô gái này là nữ nhân trẻ tuổi mà các quốc gia trên thế gian dâng lên cho Thần Vương, ai nấy tinh thông cầm kỳ thi họa, nói năng dí dỏm, khiến Ngọc Hồ Chân Nhân cực kỳ vui vẻ.

Ngọc Hồ Chân Nhân thấy khí sắc Huyền Không không bằng lúc trước nên hỏi kỹ hơn, Huyền Không thuật lại biến cố Tu Di sơn, nhưng giấu giếm chuyện mình dung túng đệ tử Tử Khê làm khách câu cá.

Ngọc Hồ Chân Nhân suy tư: “Cửu Thiên Thập Địa Diệt Tuyệt tiên trận? Mấy năm nay Đế Quân còn nghĩ ra loại trận pháp lợi hại như vậy, có thể khiến Bạch Ngọc Xuyên có năng lực chống lại ngươi. Hứa Ứng và Bạch Ngọc Xuyên liên thủ đại phá Tu Di sơn, khiến ngươi có nhà mà không thể về. Hứa Ứng đoạt được Thủy Hỏa Hỗn Thiên đỉnh, Bạch Ngọc Xuyên đoạt được Tu Di sơn còn chúng ta tổn thất nặng nề. Chẳng lẽ Đế Quân âm thầm ra tay, muốn chiếm đoạt lãnh địa của Nguyên Quân tại thế gian?”

Huyền Không lo lắng nói: “Chân nhân, tiên nhân hạ giới phải tự chém tu vi, chỉ còn cảnh giới Phi Thăng kỳ, xuống thế gian phải cẩn thận.”

Ngọc Hồ Chân Nhân cười ha hả nói: “Hồ Thiên Chứng Đạo kinh của ta đâu phải loại tầm thường, có bản lĩnh nấp trong thiên địa đại đạo.”