← Quay lại trang sách

Chương 1081 Tay chân đệ nhất Tiên Đình 2

Nói xong câu này, mọi người trên thuyền không khỏi chấn động.

Lúc này đã có hơn mười người lùi lại phía sau, một người trong số đó nói: “Mua bán như vậy không có lời. Quét ngang thế giới Thiên Đạo, diệt sạch Thần Vương Thiên thần, thực lực như vậy chúng ta tuyệt đối không thể đối phó được. Coi như ta lỗ bình tiên linh dịch kia. Chư vị, cáo từ!”

Mười mấy người này phi thăng lên, hạ vào biển lửa, định dựa vào tu vi thực lực bản thân vượt biển.

Nhưng ngay khoảnh khắc sau đã nghe mười mấy tiếng kêu thảm thiết vang lên, đám tiên nhân định thoát khỏi biển lửa vô lượng không ngờ lại ngã vào biển lửa, bị đốt thành tro bụi, không thể trốn thoát!

Chỉ có một người ra sức bay về thuyền, nhưng nửa người dưới đã bị lửa lò Bát Quái của Lão Quân đốt lên, cho dù hắn thi triển bất cứ thủ đoạn nào cũng không thể dập tắt ngọn lửa, chỉ có thể bị đốt tới mức kêu rên liên hồi.

Người áo vàng chính là Hứa Hoang Ứng, dẫu sao cũng mềm lòng, không nỡ nghe tiếng kêu thảm của tiên nhân kia, thở dài nhét ngón tay vào lỗ tai.

Không nghe thấy tiếng kêu thảm, trong lòng hắn cũng yên bình hơn nhiều.

Hứa Ai Ứng nghe tiếng kêu thảm thiết, lệ rơi đầy mặt, vừa nhìn vừa nói: “Đúng là đáng thương, cháy lâu vậy sao còn không chết? Ta cũng không nỡ nhìn.

Chỉ có Hứa Ứng mới thật là thiện tâm, cong ngón tay búng một cái, một luồng kiếm khí bắn ra chặt đứt người tên kia.

Ngọn lửa Bát Quái lô của Lão Quân đã đốt trụi nửa người dưới kẻ kia nhưng không đốt chết hắn, kiếm này của Hứa Ứng ngược lại cứu được tính mạng hắn.

“Tại hạ Đinh Tư Mục, một tán nhân nho nhỏ trên Tiên giới.”

Một thư sinh rảo bước đi ra, nói với các tán nhân khác: “Chư vị, không có thực lực quét ngang thế giới Thiên Đạo thì tốt nhất không nên tham gia việc này. Tồn tại có thể dẹp yên thế giới Thiên Đạo cũng không phải đối tượng mà chư vị trêu chọc được.”

Các tán nhân khác ai nấy nhíu mày, một người trong số đó nói: “Đinh Tư Mục? Đinh Tư Mục nào?”

Thư sinh kia mỉm cười nói: “Tán nhân Đinh Tư Mục, chẳng lẽ có nhiều lắm à?”

Mọi người biến sắc, một lão tiên nói: “Biên Hoan Tiên Vương Đinh Tư Mục, chính là các hạ?”

Thư sinh kia cười nói: “Chính là kẻ hèn này.”

Đám người ai nấy kinh ngạc, Biên Hoang Tiên Vương Đinh Tư Mục là tán nhân truyền thuyết trên Tiên giới. Thật ra trong số tán nhân trên Tiên giới cũng có không ít Tiên Vương, có một số là Tiên Vương thất thế trong trường đao, bị Tiên Đình đuổi ra ngoài, biến thành tán nhân, chuyện tương tự đâu đâu cũng có. Nhưng người thật sự dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, chỉ làm tán nhân mà tu thành Tiên Vương thì không có mấy ai.

Biên Hoang Tiên Vương Đinh Tư Mục chính là một trong số đó.

“Biên Hoang Tiên Vương, tuy ngươi thanh danh hiển hách, cũng rất có uy thế trong giới tán nhân chúng ta, nhưng lần này hạ giới bắt Hứa Ứng, ai ai cũng có cơ hội.”

Lão già tóc trắng kia nói: “Thiên thần thế giới Thiên Đạo là cái thá gì? Làm sao so sánh được với tiên nhân chúng ta? Giết vài Thần Vương cũng chỉ là địch được Thiên Tiên mà thôi. Đổi lại là chúng ta, bất cứ ai cũng Thiên tiên nào cũng có thể giết sạch đám Thiên thần kia, khiến thế giới Thiên Đạo thay trời đổi đất!”

Lão nói vậy khiến những người khác gật đầu liên tục.

Đinh Tư Mục thở dài lắc đầu nói: “Nhưng đối mặt với chí bảo Thiên đạo Ngọc Như ý của Thiên Tôn thì sao? Các ngươi có chắc mình ứng phó được không? Các ngươi nên biết, đối mặt với đối thủ đáng sợ như vậy, thù lao mà Ngọc Thanh phủ đưa ra không phải quá nhiều mà là quá ít. Chỉ là một chức quan mà đánh mất tính mạng, có đáng không?’

Hắn tung người nhảy lên, rời khỏi con thuyền, vượt biển bay đi.

Biển lửa vô lượng do Lò Bát Quái hình thành cũng không thể thiêu chết hắn, Đinh Tư Mục dùng thân thể vượt biển, chẳng bao lâu sau đã biến mất không còn tăm hơi.

Chân trước Đinh Tư Mục vừa rời khỏi thuyền, chân sau đám tán nhân tên thuyền đã hò hét, sau lưng hiển hiện nguyên thần, đạo tràng mở rộng dưới chân.

Tuy bọn họ là tán nhân, lên Tiên giới là không có công pháp Tiên đạo, chỉ có thể tự mình tìm tòi, cũng không có đủ tài nguyên, nhưng Thiên Tiên dù sao cũng là Thiên Tiên!

Tán nhân bình thường tự sáng tạo ra công pháp, có thể tu thành Thiên Tiên, đều là thiên tài!

Phải biết từ Nhân Tiên tu luyện tới Địa Tiên cần phải có lĩnh vực lục tiên, từ Địa Tiên đến Thiên Tiên cần luyện lĩnh vực lục tiên thành một thể, tạo thành đạo vực.

Một mình tìm tòi, luyện thành đạo vực, luyện đạo tượng thành đạo tắc, hiển hiên đây là thiên tài!

Còn trên con thuyền, đám tán nhân đứng đối diện với Hứa Ứng, chính là loại thiên tài như vậy!

Tiên giới không thể tận dụng toàn bộ nhân tài, sau khi lên Tiên giới bọn họ như cỏ dại sinh trưởng khắp nơi, cũng tự mình đạt được thành tựu bất phàm!