← Quay lại trang sách

Chương 1123 Xách thùng chạy trốn 3

Hứa Ứng, Kim Bất Di, Kim Diệc Kỳ chỉ thấy mình đứng trên vùng đất vuông vắn, dưới chân là tinh hà hung ác, rơi vào đó chỉ e ngay khoảnh khắc sau sẽ phân thây toái cốt, không khỏi kinh hãi. Nhất là Hứa Ứng, bây giờ y mới biết nơi mình rửa thùng phân lại kinh khủng nhường này.

Còn Tổ Thần vẫn ngồi trước mặt bọn họ, ra sức kéo cần, lôi quái vật khổng lồ ra khỏi tinh hà.

Treo trên lưỡi câu là một quái vật không biết tên, toàn thân đen kịt, còn khổng lồ hơn cả nhật nguyệt tinh thần. Nó tỏa ra khí thế ngập trời, men theo dây câu leo lên.

Mắt thấy quái vật hắc ám kia sắp bò lên, Tổ Thần vẫy mạnh cần, hất quái vật hắc ám kia xuống dưới.

Đám Hứa Ứng chỉ thấy kinh tâm động phách. Tổ Thần lại ném dây câu ra ngoài, vẫy mạnh dây câu, đột nhiên vui mừng cười nói: “Lần này không tệ.”

Hắn ra sức kéo cán cần câu, một lúc lâu sau chỉ thấy một con Phượng Hoàng chín đầu được kéo ra từ trong tinh hà.

Con Phượng Hoàng chín đầu kia chính là Phượng Yêu Hoàng!

Hứa Ứng vội vàng nói: “Đợi đã, Tổ Thần, câu bọn họ ra rồi bọn họ tới trả thù ta thì sao? Ta không phải đối thủ của bọn họ!”

Tổ Thần tiếp tục kéo dây nói: “Ta giúp ngươi hóa giải ân oán là được.”

Hứa Ứng nói: “Nếu bọn họ không đồng ý hóa giải ân oán thì sao?”

Tổ Thần cười nói: “Bọn họ sẽ hóa giải ân oán.”

Hắn kéo Phượng Yêu Hoàng lên khỏi tinh hà, dò hỏi: “Phượng Yêu Hoàng, các ngươi định đe dọa Hứa tiểu hữu, cho nên hắn mới thu các ngươi vào trong thùng phân. Đây là nhân quả tuần hoàn, các ngươi không được trách Hứa tiểu hữu. Ta đứng ra, các ngươi hòa giải nhé?”

Phượng Yêu Hoàng mình đầy thương tích, không biết bị thứ gì đả thương, nghe vậy nghiến răng nghiến lợi nói: “Tên này hút ta vào thùng phân, ném vào ao rác, ta chịu sỉ nhục như vậy, làm sao tha cho hắn được?”

Tổ Thần treo cô ta lên lưỡi câu, định ném vào tinh hà.

Phượng Yêu Hoàng vội vàng quỳ xuống đất, dập đầu nói: “Tổ Thần, đợi đã! Đệ tử nguyện ý hòa giải!”

Tổ Thần cười nói: “Vẫn là ngươi thấu tình đạt lý.”

Hắn lại thả câu vào tinh hà, một lát sau Hàn Yêu Hoàng, Côn Yêu Hoàng cũng lần lượt được kéo lên.

Hai đại Yêu Hoàng này còn thê thảm hơn Phượng Yêu Hoàng, vết thương chằng chịt, đang hấp hối, dường như bị thứ gì gặm.

Hứa Ứng kinh ngạc không thôi: “Dưới tinh hà này là nơi này? Vì sao bọn họ lại bị thương?”

Tổ Thần nói: “Ao rác, đương nhiên là nơi vứt rác rồi.”

Thổ Địa thần Tổ Đình nhỏ giọng nói: “Lão gia cũng không biết nơi đó là đâu, nhưng những cường giả trong thời của lão gia hay ném mấy thứ mình không thích vào trong đó, đã vào là không ra được.”

Ánh mắt Hứa Ứng sáng lên, thầm nghĩ: “Sau này gặp kẻ địch thì ném chúng vào, còn đơn giản hơn hủy thi diệt tích. Nhưng phải làm sao mới mở được đường dẫn tới tinh hà này?”

Tổ Thần lại làm như trước, để Hàn Yêu Hoàng và Côn Yêu Hoàng hóa giải ân oán với Hứa Ứng.

Dị tượng trước mắt mọi người tiêu tán, lại về Tổ Đình Thiên Đạo.

Tổ Thần thu cần, cười nói: “Kim Bất Di đi theo Hứa Ứng đầu cơ trục lợi, đã thấy chân thân của ta. Ta không thể nhất bên trọng nhất bên khinh, khiến ba vị Đế Tử khác mất hứng quay về. Các ngươi nhìn đây.”

Hắn ngồi bên bờ sông, đột nhiên lại thấy bầu trời sau lưng hắn trở nên rộng lớn vô ngần, Chư Thiên Vạn Giới, vô số tình tú tinh hà lọt vào tầm mắt, chỉ thoáng chốc sau bọn họ đã đứng trong vũ trụ sao trời!

Tinh quang vô biên xao động, nguyên khí vũ trụ lưu chuyển, chỉ trong thoáng chốc, bọn họ như thấy được một người khổng lồ vô song. Cảnh tượng này chấn động tới khó tả.

Hứa Ứng lập tức nói nhỏ bên tai Kim Bất Di: “Chú ý quan sát bản chất của hắn! Hắn là một khối tiên thiên chi khí, quan sát khí lưu chuyển. Hắn là một luồng bất diệt linh quang, quan sát ánh sáng vận hành!”

Kim Bất Di nghiêm nghị, vội vàng quan sát cẩn thận, dần dần dà lĩnh ngộ được một số thứ kỳ diệu từ chân thân Tổ Thần.

Hứa Ứng cũng nhân cơ hội này so sánh những đạo lý Thiên đạo mà mình tìm hiểu được với chân thân Tổ Thần, cảm ngộ càng ngày càng sâu. Còn ba vị Đế Tử, Ngoan Thất và Quả Chuông, Trùng Mẫu đều có thu hoạch rất lớn.

Một lúc lâu sau, đột nhiên tinh không biến mất, bọn họ trở lại Tổ Đình Thiên Đạo.

Nhưng Tổ Thần đã không ở bên bờ sông, hắn đã về gian nhà tranh từ lúc nào chẳng hay.

Mấy ngày sau, đám người tập trung lĩnh ngộ nguyên thần Tổ Thần, đều có tiến bộ bất phàm, tu vi nguyên thần của từng người tăng tiến nhanh chóng.

Hứa Ứng tu luyện tới Dao Trì kỳ, chính là lúc nguyên thần thoát thai hoán cốt, sau lần lĩnh ngộ này tu vi cũng tiến bộ nhanh chóng, tiên linh chi khí từ lục đại động thiên Tiên giới cuồn cuộn chảy tới, thành tựu nguyên thần càng ngày càng cao.