Chương 1208 Đại nhân vật giáng lâm 1
Hoàng Thiên Vương thấy ông lão cao to kia bèn cúi người lễ bái: “Khởi bẩm bệ hạ, vi thầm giám sát Thiên Hải, phát hiện triều tịch chấn động kịch liệt. Có tiên sứ khác đưa tin, Thiên Hà khôi phục, đã nối liền với Tiên giới. Còn có tiên sứ bẩm báo Thiên lộ nối liền, có tiên nhân qua Thiên lộ vào Tiên giới.”
Ông lão cao lớn kinh ngạc nói: “Lại có người đi qua Thiên lộ lên trời? Thời thế này mà vẫn độ kiếp thành công? Hắn có lai lịch ra sao?’
Hoàng Thiên Vương nói: “Đến từ thế giới Nguyên Thú, tên là Triệu Chính.’
Ông lão cao to kinh ngạc nói: “Lại là thế giới Nguyên Thú? Sao thế giới Nguyên Thú nhiều nhân vật lợi hại vậy? Ngươi dẫn người này tới gặp ta. Ngoài ra, tiếp tục giám sát Thiên Hải.”
Hoàng Thiên Vương nhận lệnh, đứng dậy thối lui.
Ông lão cao lớn ánh mắt xa xăm, khẽ cười nói: “Tam giới triều tịch càng ngày càng gần, Đế Quân, Thiên Tôn, Nguyên Quân, mấy trò vặt của các ngươi cũng không tệ. Nhưng Tiên giới này chỉ có thể có một Chí Tôn!”
“Với tu vi của ta hiện tại còn chưa đủ để lên Tiên giới.”
Hứa Ứng ngẩng đầu quan sát Tiên giới cảm giác áp lực mười phần kia, xoay người sang chỗ khác, đi không nhanh không chậm về phía Thiên Hà bên dưới. Y vừa đi vừa tiếp tục tăng cường dấu ấn Như Ý Đại La Thiên, vừa dốc lòng lĩnh ngộ động thiên thứ tám.
Căn cứ theo pháp môn cảm ngộ thập động thiên, trong động thiên này ẩn chứa đạo lực, gọi là Đạo Lực động thiên.
Động thiên này không phải thứ luyện khí sĩ có thể tu luyện, vì đạo lực là lực lượng đại đạo. luyện khí sĩ nội quan tồn tưởng, thường là tồn tưởng đạo tượng,
Bọn họ cần tu luyện từ đạo tượng thành đạo tắc, từ đạo tắc tu thành đạo liên, như vậy mới có thể nắm giữ lực lượng đại đạo.
Nhưng đối với luyện khí sĩ, điều này là hoàn toàn không thể. Vì muốn nắm giữ đạo liên thì cần có cảnh giới Tiên Vương, cũng là tiêu chuẩn Kim Tiên thời cổ. Luyện khí sĩ phi thăng còn khó khăn như vậy, huống chi tu thành Kim Tiên?
Nhưng đối với Hứa Ứng, thật ra điểm này cũng không khó.
Đạo tắc thật ra chính là phù văn, trong Thải Khí kỳ y đã giải thích được phù văn Tiên đạo, đương nhiên cũng là nhờ tích lũy của kiếp đầu.
Kiếp này đạo hạnh của Hứa Ứng vượt xa trần thế, lý giải đối với đạo lực đã vượt qua cấp độ Tiên Vương Tiên Quân, đạt tới Thiên Quân.
Y vừa đi về phía cảm ngộ, chỉ thấy càng lúc càng tới gần mở được động thiên đạo liên.
Thiên Hà cũng không an toàn, trong sông và trên bờ sông có rất nhiều thứ yêu tà, có thể ra tay săn bắt những người vượt biên bất cứ lúc nào. Nhất là Thiên Hà khôi phục, trong sông vốn có rất nhiều thứ kỳ quái được nước sông tẩm bổ, lại đứng dậy giở trò yêu dị.
Hứa Ứng bị đánh lén liên tục, có lúc còn bị thi thể trong sông kéo vào trong nước, đôi khi lại bị hoa trên bờ nuốt chửng, có lúc thủy quỷ nổi lên mê hoặc thiếu niên.
Gặp phải tình huống này, Hứa Ứng cũng tiện tay đánh chết đối phương là xong.
Y không có bè tiên, chỉ có thể bay qua bằng thân thể, nhân quả lại nặng, cho nên buộc phải đi đường như vậy.
Y vừa đi vừa nghỉ, bất tri bất giác đã qua hơn ba tháng, thầm nghĩ: “Chắc Nguyên đạo nhân vẫn ở Đâu Suất cung chờ ta? Chắc hắn sẽ cho rằng ta không phải người đáng tin cậy?”
Theo y không ngừng tu hành, Như Ý Đại La Thiên càng thần diệu, cũng càng vững chắc, có thể hóa thành đạo tràng của y bất cứ lúc nào.
Nhưng Hứa Ứng muốn khai sáng ra mắt môn công pháp thống nhất đạo hạnh mà mãi vẫn không làm được.
Quả Chuông ở trong Như Ý Đại La Thiên của y chính thức bước lên con đường tu hành, luyện thành thủy hỏa giao luyện, tự rèn đúc lại mình, toàn thân cứng rắn không gì sánh được.
Mấy tháng nay nó đã thủy hỏa giao luyện thành công, luyện thành nội đan, xung kích nguyên thần.
Nó không có thân thể, bản thân không có các đại cảnh giới, nhưng bắt chước pháp môn kiếm đạo của Kim Hà Kiếm Quân, tự tụ đạo của mình. Kim Hà Kiếm Quân là cường giả kiếm đạo đệ nhất trên Tiên Đình, kiếm thuật tự thành mắt phái, luyện kiếm như tu hành, Kiếm Quân Cửu Yếu được sáng tạo ra căn cứ theo chín cảnh giới của luyện, chuyên rèn luyện kiếm thuật.
Quả Chuông lại dựa trên cơ sở Kiếm Quân Cửu Yếu sáng tạo ra Pháp Bảo Cửu Yếu, giờ cũng đi đúng đường.
Nó là pháp bảo, bản thân ẩn chứa lực lượng cực kỳ cường đại, lần này tu hành trong Đại La Thiên do tiên thiên chi khí biến thành, muốn cảm ngộ có cảm ngộ, muốn linh khí có linh khí, tu luyện cực nhanh.
Đợi tới lúc Hứa Ứng xuống khỏi Thiên Hà, nó đã thuận lợi luyện ra pháp bảo nguyên thần, nói là nguyên thần nhưng thiếu mất thứ mấu chốt nhất, đó là không có hồn phách.