Chương 1256 Đạo Tổ chi tranh 3
Số lượng cột khắc kinh trong đạo quán này rất nhiều, vô số đạo âm hội tụ, tạo thành dòng lũ, như hàng vạn âm thanh trùng điệp nhưng lại khác biệt, đạo văn rối loạn, tuy đều trình bày nhưng không nhất trí.
Hứa Ứng thấy vậy hoa cả mắt, nghe tới ù cả tai.
Ngọc Thanh đạo nhân thu hồi pháp lực, từng cây cột khắc kinh rơi xuống đất, đạo văn bay đầy trời cũng dồn dập trở lại trên cột, đạo âm cũng tự biến mất.
“Ta và Thái Thanh đạo hữu cũng ý thức được điều này, tuy lúc đó tu vi của hai người chúng ta chưa tới mức thông thiên triệt địa nhưng cũng không thể coi thường, cho dù Tiên Đế cũng phải kính nể ba phần. Nhưng cả hai người chúng ta đều cảm thấy bản thân chưa thật sự đắc đạo.’
Ngọc Thanh đạo nhân thở dài, bước chân dừng lại, mây lành bay lên, chở bọn họ từ trong đạo quán lên không trung, bay tới tiên sơn khác.
Bọn họ đi tới một đạo quán trên tiên sơn khác, xuống khỏi đám mây. Ngọc Thanh đạo nhân tế cột khắc kinh ở đây lên, chỉ thấy đạo văn trên cột múa lượn, hầu như không khác gì lúc trước!
Tình hình này thật quá kỳ lạ.
Đồng môn lĩnh ngộ cùng một loại đại đạo mà lại ra đạo pháp khác nhau. Nếu cơ bản giống nhau còn dễ nói, không giống nhau thì chỉ chứng tỏ tất cả mọi người đều luyện sai!
Hứa Ứng trong lòng máy động, cảm ứng tỉ mỉ thiên địa này, cảm nhận đại đạo kỳ diệu rung động, khiến người ta mê say.
Đây là rung động của Thượng Thanh đại đạo.
Nơi này khác với Thái Thượng động uyên, đại đạo trong Thái Thượng động uyên ảo diệu tới cực điểm, chỉ tiếp xúc sơ qua sẽ đắc đạo, ảo diệu của đại đạo ùn ùn kéo tới. Bất cẩn chút thôi là lĩnh ngộ Thái Thanh đại đạo quá sâu mà trầm mê trong đó, có nguy hiểm hóa đạo.
Nhưng Thượng Thanh đại đạo lại khác, thiên địa đại đạo ở nơi này liên miên bất tuyệt, không thể tùy tiện đắc đạo nhập đạo như Thái Thượng đại đạo.
Ban đầu thì tìm hiểu không thanh bằng Trường Sinh tiên dược, nhưng an toàn hơn rất nhiều. Có điều thứ mà mỗi người lại cảm ngộ được lại khác nhau.
Ngọc Thanh đạo nhân nói: “Ta và Thái Thanh đạo nhân khổ sở nghiên cứu nhưng từ đầu đến cuối vẫn không thể nhận ra vấn đề xuất hiện ở chỗ nào. Hao phí thời gian không biết bao nhiêu lâu, đột nhiên chúng ta nghĩ tới một vấn đề mấu chốt.”
Bước chân hắn ngừng lại một hồi, áng mây bay lên, chở bọn họ rời khỏi ngôi miếu này, tới tòa tiên sơn tiếp theo.
Nơi này là một dải tiên điện, chắc chắn năm xưa có không ít môn nhân Thượng Thanh tụ tập ở đây luận đạo, tiên quang dào dạt, tiên khí phi phàm.
Ngọc Thanh đạo nhân nói: “Khi đó chúng ta đã nghĩ, nếu chúng ta không thể trực tiếp tìm hiểu được Thượng Thanh đại đạo, vậy nếu như tập hợp tất cả đại đạo mà các môn sinh lĩnh ngộ lại, suy luận ra Thượng Thanh đại đạo thì sao?”
Ánh mắt Hứa Ứng sáng bừng lên, vỗ tay khen ngợi: “Biện pháp này không tệ! Nếu không thể trực tiếp lĩnh ngộ được Thượng Thanh đại đạo, thế thì tổng hợp những lĩnh ngộ khác biệt lại. Đạo huynh, các ngươi tìm được Thượng Thanh đại đạo thật sự rồi à?”
“Vẫn chưa.”
Ngọc Thanh đạo nhân sắc mặt bối rối: “Ta và Thái Thượng đại đạo đạo hữu tập hợp những đạo pháp này lại, sau đó phát sinh mâu thuẫn. Ta cho rằng nên để càng nhiều người tới lĩnh ngộ Thượng Thanh đại đạo, lĩnh ngộ càng nhiều đạo pháp khác biệt, lược bỏ những điểm giống nhau trong đạo pháp này, chọn cái khác biệt, đó chính là Thượng Thanh đại đạo.”
Phương pháp của hắn tương đương tới ghép hình.
Mỗi môn nhân Thượng Thanh ở đây tìm hiểu được đạo pháp khác biệt, tương đương với mỗi người trong bọn họ cầm một mảnh vỡ của hình ghép. Loại bỏ những mảnh vỡ tương tự, số lượng mảnh ghép càng nhiều thì hình vẽ sẽ càng hoàn chỉnh.
Ngọc Thanh đạo nhân nói: “Thái Thượng đại đạo đạo hữu lại cho rằng những đạo pháp khác biệt đều là giả, đạo mà đệ tử lĩnh ngộ được mới là hiểu biết chính xác. Hắn muốn tìm ra điểm giống nhau trong những đạo pháp này, chỗ giống chính là Thượng Thanh đại đạo.”
Phương pháp của Thái Thượng đại đạo đạo nhân lại là tìm điểm giống nhau.
Đạo pháp mà mỗi môn nhân lĩnh ngộ rất hỗn tạp, pha trộn chắp vá từ ngàn vạn đạo pháp thành Thượng Thanh đại đạo chân chính sẽ cực kỳ khó khăn, mà e rằng cuối cùng cũng không nhận được Thượng Thanh đại đạo thật sự. Mà tìm kiếm điểm giống nhau giữa ngàn vạn đạo pháp hỗn tạp này lại cực kỳ đơn giản.
Bọn họ bay lên khỏi tiên cung này, tới một tòa tiên sơn khác.
Theo bọn họ đi sâu dần vào Thượng Thanh đại động uyên, Hứa Ứng chỉ cảm thấy khả năng cảm ứng đối với đại đạo của mình càng ngày càng rõ ràng, thậm chí còn có cảm giác chỉ cần cảm ngộ là sẽ đắc đạo.
Ngọc Thanh đạo nhân đưa bọn họ tới một tòa tiên điện bên dưới, nói: “Sau khi ta và hắn nảy sinh mâu thuẫn, mỗi người một ý, đều cho rằng phương pháp của mình mới là đúng, đối phương là sai. Thế là chúng ta quyết định chia thành hai hướng, mỗi người tự chỉnh lý đạo pháp thần thông của mình. Đợi tới cuối cùng, chúng ta đặt chung Thượng Thanh đại đạo mà mình chỉnh lý được lại một chỗ, kiểm chứng với nhau. Nếu Thượng Thanh đại đạo mà chúng ta thu được giống nhau chứng tỏ chúng ta đã đắc đạo, nếu không giống chứng tỏ trong chúng ta có một người đã sai.”