Chương 1322 Con trai ngốc của Lão Lục 3
Hứa Ứng đi vào đạo tràng của Nhân Sâm Quả Thụ, không biết sao Nhân Sâm Quả Thụ kia thỉnh thoảng lại bộc phát đạo uy, đạo quang lóa mắt bắn ra, phá hủy hết thảy mọi thứ ở ven đường!
Vết thương trên mặt Minh Nguyệt chính là bị đạo quang của Nhân Sâm Quả Thụ gây nên, đạo quang này có uy lực kinh người, Thiên Quân phân thân căn bản không thể đỡ nổi.
Gặp phải loại tình huống này, chỉ có thể tránh né mà thôi.
Hẳn là gốc đạo thụ này càng ngày càng gần lúc hiện thế, tần suất Nhân Sâm Quả Thụ bộc phát càng ngày càng cao, khiến nơi đây trở nên càng ngày càng nguy hiểm.
Hứa Ứng nhìn về phía đạo tràng của Nhân Sâm Quả Thụ, trong lòng sợ hãi thán phục.
Gốc cây này nguy nga tráng lệ, giống như cắm rễ trong Bất Diệt Linh Quang của thiên địa, hình thành hình dạng đạo thụ, phía trên treo đạo quả có hình dáng nguyên thần!
Từng quả đạo quả phát ra hào quang rực rỡ!
"Dùng đạo quả này thì có thể trở thành nửa Đại La Kim Tiên."
Thanh âm của Tô Diệp Thanh truyền đến từ phía sau y, Hứa Ứng bỗng nhiên quay người lại, quả nhiên nhìn thấy thiếu niên mặc áo trắng kia đang đứng ở sau lưng mình, cách đó không xa.
Tô Diệp Thanh mỉm cười, đi lên phía trước, nói: "Hứa Thiên Tôn quả nhiên danh bất hư truyền, dẫn dụ hóa thân Trường Sinh Đế thi triển ra một kích cuối cùng, ngươi thì nhân cơ hội lấy mạng hóa thân của hắn, cướp lấy Sơn Thủy Trượng Thiên Xích."
Hứa Ứng nhướng mày, cười như không cười nói: "Nếu không có Tô lục công tử chỉ điểm, ta cũng không thể lấy được bảo vật này. Sơn Thủy Trượng Thiên Xích có hơn phân nửa công lao của các hạ, ta không dám giành công."
Y lấy món kia pháp bảo Chí Tôn ra, hai tay nâng lên, khom người nói: "Bảo vật này xin dâng cho Tô lục công tử, xem như tỏ chút lòng thành."
Tô Diệp Thanh cười tủm tỉm nói: "Nếu ta vươn tay ra nhận lấy bảo vật này, ngươi sẽ thuận thế tế Sơn Thủy Trượng Thiên Xích lên, đánh chết ta, chẳng phải ta sẽ chết oan chết uổng sao?"
Hứa Ứng kinh ngạc nói: "Tô lục công tử lại hoài nghi nhân phẩm của Hứa Ứng ta? Đạo tâm của ta trong sáng như nhật nguyệt, có trời xanh chứng giám!"
Tô Diệp Thanh cảm khái nói: "Ta cũng có chút buồn bực, lúc trước lòng dạ của ngươi không đen tối như vậy, vì sao hiện tại thành ra như thế chứ." Hắn lắc đầu.
Hứa Ứng thì âm thầm tính toán xem nếu lúc này mình tế Sơn Thủy Trượng Thiên Xích lên, thì có bao nhiêu nắm chắc sẽ giết chết Tô lão lục.
Chỉ là Tô Diệp Thanh mang đến cho y cảm giác sâu không lường được, khiến y dù đã nắm giữ Sơn Thủy Trượng Thiên Xích, nhưng cũng không dám ra tay.
Tô Diệp Thanh đi tới trước mặt của y, chắp hai tay sau lưng nhìn lên đạo quả bên trên Nhân Sâm Quả Thụ, nói: "Ngũ Trang quan tự thành một giới, bên trong phong bế, đạo thân phân thân hóa thân của đám người Đế Quân, Thiên Tôn, Nguyên Quân, Đông Vương đều chết ở chỗ này, mặc dù bọn họ không cách nào cảm giác được đạo thân phân thân hóa thân của mình đã xảy ra chuyện gì, nhưng có thể cảm giác cái chết của chúng."
Hứa Ứng thấy hắn gần trong gang tấc, muốn động thủ, nhưng lại không dám động thủ.
Tô Diệp Thanh đã tính trước mọi bề, đứng trước mặt của Hứa Ứng, giống như đang dụ dỗ y ra tay, nhưng Tô Diệp Thanh càng là như vậy, Hứa Ứng lại càng không đoán ra hắn ta sâu cạn thế này, lại càng không dám ra tay.
"Đám người Đế Quân, Thiên Tôn, đang trên đường đuổi tới rồi."
Tô Diệp Thanh mỉm cười, nói, "Bọn họ đã từ Tiên giới giáng lâm, ôm theo lửa giận mà tới. Nếu như lúc này Hứa Thiên Tôn ra khỏi Ngũ Trang quan, có thể trùng hợp chạm mặt bọn họ đấy."
Bên trong động uyên Doanh Châu, Thần Bà khàn giọngtruyền âm cho Hứa Ứng: "Không thể nào! Thuật thần toán của tên Tô lão lục này tuyệt đối không thể đến bước này được!"
Sắc mặt cô có vẻ hoảng sợ, kêu lên: "Hắn tuyệt không có khả năng ở trong Ngũ Trang quan lại có thể tính ra nhất cử nhất động của người bên ngoài được!"
Điều càng làm cho cô sợ hãi chính là, ba người Đế Quân, Thiên Tôn, Đông Vương có cảnh giới Thiên Quân viên mãn, một phần đạo hạnh đã đạt đến Chí Tôn cảnh, dùng thần tính suy tính bọn họ, căn bản tính không ra được!
Đạo hạnh càng cao, càng không thể tính ra được!
Nhưng Tô Diệp Thanh này lại nắm giữ động tĩnh của đám người Đế Quân, Thiên Tôn như lòng bàn tay, thần toán bực này, kì diệu vô cùng, thần hồ kỳ kỹ, đã siêu thoát phạm vi lý giải của cô!
Sắc mặt Hứa Ứng âm trầm bất định, tròng mắt xoay chuyển thật nhanh: "Ta cho hắn một thước, một kích không trúng thì lập tức nhảy vào trong lọng che bỏ chạy, như vậy có thể giết chết ta hay không?"
Tô Diệp Thanh quay đầu, liếc mắt nhìn y, chỉ thấy hai tròng mắt của y xoay chuyển giống như bay, cười nói: "Trường Sinh Đế làm sao cam tâm để Sơn Thủy Trượng Thiên Xích của mình bị người khác cướp đi chứ? Sau bọn họ, Trường Sinh Đế cũng đang đuổi tới. Thực lực của hắn sâu không lường được, là một trong nhưng tồn tại có được thành tựu tối cao ở Tiên giới."