Chương 1462 Khỏe như cỏ dại 3
Cô giơ tay chỉ vào nơi xa, sau đó vội vàng chạy đi.
"Sau khi trời tối sẽ rất nguy hiểm?"
Đầu lưỡi của Hứa Ứng cũng không thể động đậy, thầm nghĩ, "Dù nguy hiểm cỡ nào đi nữa cũng không thể nguy hiểm bằng Tổ Thần được."
Y nằm trên mặt đất, vừa phát động Vô Lậu Cửu âm, vừa chữa trị đầu ngón tay thứ hai.
Bên trong động uyên Doanh Châu cũng không có bất kỳ động tĩnh gì, đám người Thần Bà, Cô Xạ cũng bặt vô âm tín, không biết tình huống như thế nào.
Trong lòng Hứa Ứng vô cùng lo lắng, nhưng cũng biết dù có lo lắng cũng vô dụng, đành phải kiên nhẫn chữa trị ngón tay.
Động uyên Doanh Châu tự thành một giới, lúc Hứa Ứng bị thiên địa đại đạo của Nhân Gian giới ảnh hưởng, ảnh hưởng mà bọn họ gặp phải tương đối nhỏ, nhưng chúng tiên lần lượt thử đủ mọi cách, nhưng cơ hồ không có cách nào bay lên.
"Trốn vào bên trong động uyên Thái Nhất đi!" Thần Bà đề nghị.
Chúng tiên bay vào động uyên Thái Nhất, lúc này ảnh hưởng của Nhân Gian giới đối bọn họ mới biến mất.
"Hình như Tiên Chủ gặp phải phiền toái rồi." Cô Xạ tiên tử kích thích nhân quả, phát hiện tình cảnh của Hứa Ứng lúc này, rầu rĩ nói.
Thần Bà lắc đầu nói: "Doanh Châu là một bộ phận của Địa Tiên giới, đạo pháp của chúng ta ở Địa Tiên giới còn dùng được, nhưng đến ngoại giới thì không có hiệu quả nữa, bây giờ chúng ta cũng không giúp được gì. Chỉ cần không gây thêm phiền phức thì đã coi như chúng ta có công rồi."
Trong lúc bất tri bất giác, sắc trời dần dần tối đi.
Hứa Ứng nằm trong hố, bỗng nhiên có từng trận âm phong quét đến, trong gió truyền đến tiếng khóc như có như không.
"Có quỷ à?"
Hứa Ứng ngạc nhiên, Nhân Gian giới cũng có quỷ ư? Chẳng lẽ nơi này cũng có cõi âm?
Chẳng phải điều này chứng tỏ thế lực của bốn vị đừng đâu trong cõi âm cũng có thể dò xét đến nơi này?
"Nếu là như vậy, chuyện Nguyên Quân nhớ mãi không quên đối với cõi âm cũng thú vị lắm. Hơn phân nửa là cô ta được cao nhân chỉ điểm, biết tầm quan trọng của cõi âm... Chờ đã, không phải quỷ khóc!"
Hứa Ứng biến sắc, điều khiển hai đầu ngón tay vừa mới chữa trị xong, cố gắng bấu xuống đất, muốn bò ra khỏi hố.
"Là đạo khóc! Ban đêm ở Nhân Gian giới lại có đạo khóc tùy ý du đãng!"
Trán của Hứa Ứng toát ra mồ hôi lạnh, sắc mặt trở nên tái nhợt, nhưng tốc độ hai ngón tay móc đất thật sự quá chậm, y còn cách đỉnh hố một khoảng cách rất xa.
Tiếng khóc kia càng ngày càng gần, đã bắt đầu ảnh hưởng đế các loại đạo phápn trong cơ thể y, đạo pháp của y bị thiên địa đại đạo của Nhân Gian giới áp chế, lại bị đạo khóc làm cho rối loạn, trong cơ thể y lập tức như dời sông lấp biển!
Hứa Ứng gãy xương, lại bị đại đạo rối loạn trùng kích, từng cơn đau đớn khó mà chịu được truyền đến, không khỏi kêu lên một tiếng đau đớn.
Sau một khắc, gió lạnh ập tới, trước mặt Hứa Ứng có thêm một cái bóng cao lớn.
Hứa Ứng trừng to mắt, chỉ thấy thứ đứng ở trước mặt mình là một bộ hài cốt cao lớn, bộ xương trắng hếu, phát ra lân quang. Bộ hài cốt kia bỗng nhiên cúi người, gần như dán ngay trước mặt y, mở to cái miệng không có bất kỳ máu thịt miệng nào, phát ra tiếng la bén nhọn!
Bên tai Hứa Ứng vù vù, đại đạo trong cơ thể càng rối loạn hơn, đại đạo của y chủ yếu tập trung trên Đại La Thập Cảnh, Đại La Thập Cảnh là thành tựu đạo hạnh của y.
Y lĩnh ngộ thành tựu của các vị Đạo Tổ, Hư Hoàng, Tổ Thần, mới lĩnh ngộ được mười loại đại đạo hoạt tính, thần thức, nguyên khí, hồn lực, âm dương, tâm lực, sinh tử, đạo lực, hư không và hỗn nguyên, luyện thành mười loại đạo cảnh, gọi Đại La Thập Cảnh.
Lúc này Đại La Thập Cảnh bị đạo khóc dẫn động, đại đạo lại có xu thế mục nát, muốn hủy hoại đạo hạnh của y!
Chẳng qua đạo khóc của bộ xương trắng này thua xa đạo khóc của hai vị đồng tử Thanh Phong Minh Nguyệt ở Ngũ Trang quan. Chắc hẳn người này là tu sĩ thời kỳ Thái Cổ, tu vi khi còn sống không cao bằng Thanh Phong Minh Nguyệt.
Lúc đạo khóc xâm nhập, y không chết ngay mà vẫn còn sống sót. Nhưng y cũng không thể kiên trì được quá lâu, rốt cục vẫn bị đạo khóc ăn mòn.
Đạo khốc giấu trong cơ thể y cũng không biến mất, khiến thân thể tàn phế của y tiếp tục hoạt động trên vùng đại lục này, mỗi khi vào đêm sẽ đi ra hại người!
"Tu vi thực lực của ta đã mạnh hơn lúc đụng độ Thanh Phong Minh Nguyệt rất nhiều, với cường độ của loại đạo khóc này, ta có thể kiên trì được ba ngày ba đêm!"
Hứa Ứng vừa mới nghĩ đến nơi đây, bộ xương trắng kia đột nhiên vươn tay đến, túm lấy cổ của y, xách y lên, cơ hồ là dán sát mặt của y để há miệng phát ra đạo khóc!
Một làn hơi tanh hôi đập vào mặt.
Hứa Ứng nín thở, đột nhiên bộ xương trắng kia lại tung một quyền đánh vào bụng của y, Hứa Ứng không thể phản kháng, bị một quyền này đánh bay lên trời như một con rối.