Chương 1581 Bơi trong hố phân 1
Lão già tóc trắng kia trầm mặc một lát, nói: "Ngươi muốn ta làm cái gì?"
Ánh mắt của Trường Sinh Đế lóe lên: "Giúp ta đánh một người."
Lão già tóc trắng mắt bắn ra tinh quang: "Đánh ai?”
"Hứa Ứng, một thiếu niên mới quật khởi, còn chưa đầy năm vạn tuổi."
Trường Sinh Đế nói, "Âm dung tiếu mạo, hành vi cử chỉ và thần thông đạo pháp của người này ta đều đã chỉnh lý thành một phần tư liệu."
Lão già tóc trắng cười ha ha, châm chọc nói: "Huyền Thiên Đô, ngươi đúng là phế vật, ngay cả một tiểu quỷ không đầy năm vạn tuổi cũng không làm gì được. Minh Tôn đúng là mắt bị mù nên mới giao Viêm Thiên cho ngươi!"
Trường Sinh Đế cũng không hề tức giận: "Ý của ngươi thế nào?"
"Được thôi!"
Lão già tóc trắng vừa nói xong, Trường Sinh Đế tụ khí làm đao, hóa thành một thanh Tử U Minh Đao, đao quang lóe lên, bổ lao ngục ra.
Tử khí tung bay, từng tiếng keng keng vang dội, xiềng xích và trường câu đâm xuyên qua tứ chi của lão già tóc trắng bị chặt đứt.
Lão già tóc trắng rơi xuống đất, một âm thanh vang lên từ trong một gian phòng giam khác, người kia cười hắc hắc nói: 'Trường Sinh tiểu nhi, chút bản lãnh này của lão quỷ Viêm Thiên có thể giúp ngươi đánh được ai chứ? Ngươi thả ta ra, đừng nói giúp ngươi đánh người, giúp ngươi giết chết Minh Tôn ta cũng có thể làm được!"
Trường Sinh Đế và lão già tóc trắng đều sợ hãi, không dám cùng đáp lại âm thanh kia, hai người cùng nhau đi ra ngoài.
Âm thanh kia truyền đến: "Đừng đi đi! Minh Tôn cấu kết với Cửu Cung và Thái Nguyên để xuống tay với ta, nếu các ngươi thả ta ra ngoài, ta sẽ đề bạt các ngươi làm Tiên Đế Chí Tôn!"
Trường Sinh Đế giao tư liệu của Hứa Ứng cho lão già tóc trắng, lão già tóc trắng này vốn là Viêm Thiên Đế, kẻ thống trị Viêm Thiên trước Trường Sinh Đế, sau khi đọc lướt qua tư liệu, hắn mỉm cười nói: "Người này hiện tại đang ở nơi nào?"
Trường Sinh Đế nói: "Côn Luân Khư, đánh bị thương sáu thành là được."
Thân hình của Viêm Thiên Đế bay lên, biến mất không còn thấy bóng dáng đâu nữa, âm thanh từ xa truyền đến: "Chỉ sáu thành thôi ư? Ta giúp ngươi đánh hắn bị thương tám thành!"
Trường Sinh Đế thở phào một hơi, chậm rãi trở lại Viêm Thiên Thiên Cung, thầm nghĩ: "Viêm Thiên Đế năm đó là nhân vật đỉnh phong bên trong Đại La Kim Tiên, hắn mà ra tay, hoàn toàn có thể đánh Hứa Ứng trọng thương. Vậy thì ta có thể yên tâm không cần lo lắng nữa rồi."
Hắn đang định vào cung, lúc này lại thấy một nam tử áo xanh đi tới, lớn tiếng quát hỏi: "Ngươi là Trường Sinh Đế?"
Trường Sinh Đế kinh ngạc, nói: "Các hạ là?"
Nam tử mặc áo xanh kia không nói nhiều, trực tiếp đánh tới, Trường Sinh Đế tức giận: "Hứa Ứng cũng tìm người tới ám toán ta? Hắn thật sự xem ta là quả hồng mềm, muốn bóp thế nào thì bóp à?"
Đại đạo sau đầu hắn hiện ra, đạo tràng cũng trải rộng ra, sau một khắc đã bị nam tử mặc áo xanh kia đánh xuyên, quyền phong đập vào mặt.
Trên đạo luân của Trường Sinh Đế, thập nhị đạo luân xoay tròn, đủ loại thần thông bộc phát, lại bị nam tử mặc áo xanh kia dễ dàng đột phá, một quyền đánh vào trên mặt của hắn.
Trường Sinh Đế bay ngược ra sau, đầu óc vẫn còn chưa lấy lại tinh thần: "Sao lại nhanh như vậy được? Hắn phá thần thông của ta bằng cách nào chứ?"
Nam tử mặc áo xanh kia vèo một tiếng đuổi kịp hắn, quyền đấm cước đá, Trường Sinh Đế liều mạng chống cự, nhưng đạo tràng của hắn hoàn toàn vô dụng đối với nam tử mặc áo xanh này, trực tiếp bị đối phương đánh xuyên, hai quả đạo quả và đạo thụ cũng không ngăn cản nổi đối phương!
Lĩnh ngộ và lý giải của nam tử mặc áo xanh kia đối với đạo pháp cao hơn hắn rất nhiều, chỉ một lát ngắn ngủi, đã đánh cho hắn run rẩy hoảng sợ, có một loại cảm giác không cách nào địch nổi.
"Ầm!"
Bóng người của hắn bị đánh bay, đụng vào trên một tòa tiên sơn, đâm cho tiên sơn bay lên trên. Giữa các tiên sơn trên bầu trời Viêm Thiên có cầu dây nối liền, ngọn tiên sơn này bị đụng bay, kéo theo những tiên sơn khác cũng bị lôi đi.
Trường Sinh Đế vừa sợ vừa giận, ra sức bay lên, đã thấy nam tử mặc áo xanh kia đã không thấy tăm hơi đâu nữa.
Khóe miệng của hắn chảy máu, thầm nghĩ: "Đây nhất định là người Hứa Ứng tìm đến ám toán ta, nhưng người này là ai chứ? Có điều người này ra tay không đủ hung ác, chỉ đánh ta bị thương nhẹ. Lão quái vật Viêm Thiên Đế kia ra tay thì không biết nặng nhẹ là gì!"
Hắn ra đời muộn, chưa từng gặp Thanh Huyền, mặc dù về sau biết được sự tích về Thanh Huyền, nhưng lúc này hết thảy hình ảnh và pho tượng liên quan tới Thanh Huyền đều đã bị hủy diệt,ghi chép liên quan tới Thanh Huyền cũng đã bị hủy đi rất nhiều.
Bởi vậy mặc dù hắn rất sùng bái Thanh Huyền, nhưng lúc phế vật Thanh Huyền xuất hiện ở trước mặt hắn, hắn lại không nhận ra.
Môn hạ đệ tử của hắn vội vàng chạy đến, Trường Sinh Đế khoát tay nói: "Vi sư không sao, vết thương nhỏ thế này, tu dưỡng nửa ngày thì sẽ khỏi hẳn thôi."
Hắn nghỉ ngơi gần nửa ngày, quả nhiên đã khỏi hẳn.