Chương 1781 Trận chiến đầu tiên ngoài hư không 2
Quỳnh Đài tiên tử đi tới Yên Hà Sơn của thế giới Ánh Tuyền, đến gặp phế vật Thanh Huyền, cô có rất ít chấp niệm, nhưng vẫn còn chút khúc mắc chưa giải quyết xong.
Phế vật Thanh Huyền lười biếng đứng dậy, liếc cô một cái, nói: "Thì ra là Quỳnh sư muội của Đâu Suất cung, đến giết ta à?"
Quỳnh Đài tiên tử lắc đầu, cười nói: "Ta tới để xem ngươi có sống tốt hay không. Nhìn thấy ngươi sống không tốt, ta sẽ vô cùng vui vẻ."
Phế vật Thanh Huyền cười mắng một câu, nói: "Ta sống thoải mái vui vẻ khỏi phải nói. Muốn ăn thì ăn, muốn uống thì uống, ta còn thường đi nhìn trộm tiên tử tắm rửa. Ta còn không làm việc gì, vừa ngả người xuống là sẽ nằm dài mười mấy ngày. Nào giống các ngươi, mỗi ngày đều treo cái danh đại nghĩa ngoài miệng, không phải đi giết người, thì chính là đang bị người giết."
Quỳnh Đài tiên tử bị hắn giễu cợt một hồi, cũng không tức giận chút nào, cười nói: "Trước kia ngươi là Thánh Nhân, hiện tại lại giống như con người, có thêm chút mùi vị con người. Nếu năm đó ngươi cũng như thế này, nhất định ta sẽ yêu ngươi."
Phế vật Thanh Huyền lập tức phấn chấn hẳn lên, mặt mày hớn hở nói: "Bây giờ ta đang như thế đây, ngươi có dám hay không?"
"Có gì mà không dám?"
Quỳnh Đài tiên tử ở lại căn nhà tranh nhỏ rách nát của hắn, hai người trải qua cuộc sống như những đôi vợ chồng bình thường, Quỳnh Đài nấu cơm giặt quần áo cho hắn, chăm sóc cho cuộc sống hằng ngày của hắn.
Đợi đến lúc phế vật Thanh Huyền đã quen với những thứ này, một sớm mai tỉnh giấc, người bên cạnh lại không thấy bóng dáng đâu nữa.
"Sư muội!"
Phế vật Thanh Huyền hoảng loạn, vội vàng tìm kiếm khắp nơi, nhưng không thấy bóng dáng Quỳnh Đài tiên tử đâu cả.
Quỳnh Đài tiên tử trở về Tổ Đình Thiên đạo, chỉ thấy Tổ Thần đã bố trí xong cấm chế phi thăng của Địa Tiên Giới, đang tế luyện thuyền lâu Thúy Nham, Yêu Tổ và hắn có quan hệ tốt nhất nên giúp hắn tế luyện. Hứa Ứng thì lại phiên dịch nội dung trên Thúy Nham, nói cho bọn họ biết cách tế luyện.
Đám người Thái Thanh, Ngọc Thanh, Ngọc Hư lục tục đi tới nơi đây, Tử Vi Hậu Chủ, Thái Hạo Đế, Thiếu Hạo Đế, Hạo Anh Đế, Hạo Hồng Đế, năm vị đại đế Nhân tộc cũng cùng nhau đi tới.
"Đại Đạo Quân còn chưa tới sao?" Tử Vi Hậu Chủ hỏi dò.
Ngọc Thanh đạo nhân nói: "Chắc là đang an bài Vọng Hương đài."
Tử Vi Hậu Chủ nhẹ nhàng gật đầu.
Trong vọng hương đài, Hư Hoàng Đại Đạo Quân khom người nói: "Tất cả mọi chuyện đành trông cậy cả vào đạo hữu."
"Không dám."
Lữ Đạo Tôn khom người nói: "Nhờ có Đại Đạo Quân chiếu cố bao năm, Lữ mỗ nhất định sẽ tự mình tọa trấn nơi đây."
Hư Hoàng Đại Đạo Quân cáo từ rời đi, tiến về Tổ Đình Thiên đạo.
Đợi khi hắn tới Tổ Đình Thiên đạo, mọi người đã đến đông đủ.
Tổ thần tế Thúy Nham lên, cười nói: "Chư quân, có thể lên đường rồi. Hứa Ứng, ngươi có thể đi xuống rồi."
Hứa Ứng yên lặng đi xuống thuyền lâu Thúy Nham, nhìn từng người lần lượt leo lên chiếc thuyền lâu không tính là lớn này.
"Chư vị, cáo từ!" Tử Vi Hậu Chủ phất tay nói.
"Cáo từ!" Mọi người trên thuyền cũng ào ào vẫy tay.
"Cáo từ!"
....
Thuyền lâu Thúy Nham chậm rãi bay lên không, chậm rãi tăng tốc, bay lên bầu trời, dần dần hóa thành một đạo ánh sáng màu xanh biếc, nghênh đón đạo hào quang màu xanh biếc đang xuyên qua khu vực ngưng kết kia.
Hai luồng quang mang hệt như sao chổi xâm nhập vào Địa Tiên Giới, một cái là đường xa đến, một cái là từ Địa Tiên Giới bay ra.
Thánh Tôn nhìn về phía xa, đột nhiên xoay người nói: "Minh Ngọc, chúng ta phải đi thôi, thời gian không chờ ta nữa, phải tranh thủ tu hành mới được! Đám người Tổ thần không cướp được khối Thúy Nham kia của đối phương thì ta phải tự mình ra trận đấy!"
Lâu Minh Ngọc vội vàng theo sau hắn, khẽ khom người với Hứa Ứng, nói: "Hứa Đạo Tổ, ta đi hộ pháp cho Thánh Tôn!"
Hứa Ứng nhẹ nhàng gật đầu.
Thánh Tôn liếc hắn một cái, đột nhiên dừng bước lại, nói: "Hứa Ứng, ngươi nói xem ngươi tu thành Chí Tôn cảnh của tân đạo trước, hay là ta sẽ tu thành Chí Tôn cảnh của tân đạo trước đây?"
Hứa Ứng mỉm cười, nói: "Đương nhiên là Thánh Tôn lên trước một bước rồi. Thánh Tôn đã đắm chìm trong cảnh giới Chí Tôn sáu mươi vạn năm, sao ta dám vượt qua Thánh Tôn được?"
Thánh Tôn nói: "Ngươi vượt qua ta cũng không sao, ta tu luyện tân đạo, lại có nội tình sáu mươi vạn năm, Đạo Thụ Đạo Quả của ta đếm không hết, đạo cảnh của ta nhiều vô số kể! Cảnh giới tương đồng, ta cũng sẽ mạnh hơn ngươi!"
Hứa Ứng mỉm cười, nói: "Thánh Tôn nói rất đúng."
Thánh Tôn nhìn y một cái thật sâu, sau đó xoay người rời đi.
Đợi đến khi hai thầy trò rời khỏi Tổ Đình Thiên đạo, lúc này Thánh Tôn mới thở hắt ra một hơi, Lâu Minh Hạo vội vàng nói: "Sư tôn có áp lực ư?"
Thánh Tôn nhẹ nhàng gật đầu, nói: "Ta tu hành tân đạo, mới phát hiện tân đạo cũng không hề đơn giản, không thể một lần là xong được. Rất có thể Hứa Ứng sẽ đột phá đến Chí Tôn cảnh trước ta."