Chương 1782 Trận chiến đầu tiên ngoài hư không 3
Lâu Minh Ngọc trong lòng chợt động, khi nãy ở trước mặt Hứa Ứng vượt Thánh Tôn mới nói y có qua trước cũng không sao, đại khái là cảm thấy Hứa Hậu sẽ đột phá đến Chí Tôn cảnh trước mình.
"Như vậy, sư tôn nói cùng cảnh giới, hắn sẽ mạnh hơn Hứa Đạo Tổ, là có ý gì đây? Chẳng lẽ, sư tôn đối với điểm này cũng không nắm chắc ư?"
Hắn không vạch trần việc này, cẩn thận hỏi dò: "Sư tôn, hiện tại cảnh giới của Hứa Ứng là gì?"
Thánh Tôn nói: "Hắn đã tu thành Đạo Tràng, sắp bước vào Đạo Cảnh."
Lâu Minh Ngọc nói: "Hắn bước vào Đạo Cảnh, xem như tương đương với cảnh giới lúc quyết chiến ở Thiên Uyên khi đó."
"Mạnh hơn so với lúc đó."
"Khi đó hắn nắm giữ mười ba đạo cảnh, mười ba đạo cảnh hợp làm một, hóa thành Động Uyên Thái Nhất, tu thành Thái Nhất Đại Đạo. Mà hiện tại, ngoại trừ Thái Nhất Đại Đạo, hắn còn lĩnh hội Võ Đạo, có được động uyên Võ Đạo. Hắn lại cùng Nguyên Vị Ương lĩnh hội Thúy Nham thạch khắc, hai người từ đó ngộ ra năm loại đại đạo là Vô Cực, Thái Cực, Thái Anh, Thái Thượng, Thái Thượng."
Lâu Minh Ngọc âm thầm giật mình, nói: "Bảy loại đại đạo? Vậy hắn tu luyện bao nhiêu loại đạo cảnh?"
Thánh Tôn lắc đầu nói: "Ta không biết. Nhưng cho dù đạo cảnh hắn tu luyện có nhiều hơn nữa cũng không thể nhiều hơn ta được. Hắn có thể lĩnh hội Thúy Nham thạch khắc, ta cũng có thể làm được! Ta có thể lĩnh ngộ ra được càng nhiều đại đạo từ Thúy Nham thạch khắc kia!"
Tuy nói như thế, nhưng lòng tin của hắn cũng không lớn như vậy.
Bởi vì bên cạnh Hứa Ứng còn có một Nguyên Vị Ương tư chất ngộ tính không thua gì y, hai người cùng nhau nghiên cứu, hiệu suất sẽ cao hơn một mình hắn nghiên cứu rất nhiều!
Hơn nữa, trí tuệ của bọn họ không giống nhau, còn có thể tra ra thiếu sót của bản thân, mà hắn lại không thể tìm được đạo hữu như vậy.
"Đạo hữu như vậy, ta đã từng có, đáng tiếc đã bị ta giết mất." Trong lòng hắn thầm nghĩ.
Trên bầu trời, thuyền lâu Thúy Nham biến thành quang mang màu xanh biếc, dần dần bay lên cao, dần dần đến gần một đạo quang mang lục sắc khác, lại qua hơn mười ngày, hai đạo quang mang xanh biếc rốt cục cũng đụng độ!
Hứa Ứng vẫn luôn ở lại trong Thiên Đạo đạo tràng tu luyện, lúc này trong lòng có cảm giác, lập tức ngửa đầu nhìn lên, chỉ thấy ở khu vực ngưng kết bên ngoài Địa Tiên Giới kia, đột nhiên có từng đạo từng đạo hào quang màu xanh biếc vờn quanh những đạo hào quang phi thăng khác, đi về phía thuyền lâu Thúy Nham.
Những hào quang phi thăng này cực kỳ linh xảo, đi xuyên qua khu vực ngưng kết, thuận tiện hơn thuyền lâu Thúy Nham rất nhiều.
Lần thăm dò đầu tiên của song phương đã bộc phát trong khu vực ngưng kết kia!
Hứa Ứng nhìn thấy hỏa lực của lò Bát Quái luyện đan bạo phát hừng hực, chói mắt giống như ngôi sao nổ tung trong tinh không, nhưng sau một khắc, hỏa lực hừng hực đã bị xuyên thủng, hẳn là tồn tại cấp Chí Tôn trong hào quang phi thăng đã ra tay, đánh tan uy năng của lò Bát Quái Luyện Đan!
Lò Bát Quái Luyện Đan chính là chí bảo Diệu Cảnh của Thái Thanh Đạo Tổ, uy lực cực lớn, cho dù là pháp bảo Chí Tôn của tân đạo hiện tại cũng không thể sánh bằng, nhưng thần thông va chạm với đối phương lại rơi vào thế hạ phong!
Trong khu vực ngưng kết kia đột nhiên xuất hiện từng sợi tơ mảnh, bị hỏa lực của lò bát quái luyện đan chiếu sáng, ngân quang lấp lánh.
Đó là phất trần của Ngọc Hư đạo nhân, cũng là một chí bảo Diệu Cảnh, uy lực cực lớn.
Nhưng phất trần còn chưa đánh tới đã giống như bị gió thổi qua, lắc lư bất định.
Thái Cực Đồ và Vô Cực Đồ bay ra, tự mình bắn ra uy năng vô lượng, nhưng hai món chí bảo Diệu Cảnh này vậy mà cũng phiêu diêu bất định, khó có thể tới gần.
Bốn món chí bảo Diệu Cảnh, vậy mà không cách nào tiếp cận cường giả Long Đình Táng hóa bên trong đạo hào quang phi thăng kia.
Trong lòng Hứa Ứng trầm xuống, thực lực đám người Thái Thanh đạo nhân, Ngọc Hư đạo nhân ở Địa Tiên Giới đã xem như tuyệt đỉnh, không thua gì Đại La Kim Tiên, lại thêm chí bảo Diệu Cảnh của từng người, thực lực cũng không hề tầm thường.
Nhưng đối mặt với tồn tại cảnh giới Đạo Bát của Long đình Táng hóa, vẫn không thể nào chống lại được.
Đúng lúc này, hào quang trên đèn Lưu Ly sáng lên, nghênh đón luồng hào quang phi thăng kia, bổ đôi hào quang phi thăng!
"Hay lắm!"
Hứa Ứng nhịn không được mà buột miệng tán thưởng, một kích này của Tử Vi Hậu Chủ cực kỳ xảo diệu, vừa vặn cường giả Long đình Táng hóa đang chống lại công kích của Ngọc Hư, Thái Thanh, đánh nát màn hào quang phi thăng mà người nọ khống chế!
Không có hào quang phi thăng, vị cường giả Đạo Cảnh bát trọng này nhất thời giống như con muỗi bị đông cứng bên trong hổ phách, khó có thể nhúc nhích, bị cố định ở trong khu vực ngưng kết.
Cùng bị cố định với hắn, còn có một vị phi thăng giả khác của Địa Tiên Giới.
Hai người trên không chạm trời, dưới không chạm đất, lơ lửng trên không trung không thể nhúc nhích.