← Quay lại trang sách

Chương 2044 Tiếng chuông trong Hỗn Độn hải 1

Công pháp của Đại Đạo Chủ, do Đại Đạo Chủ tự mình giảng giải, không ngờ còn cần mười năm mới có thể giảng xong. Mẫn Bạc cũng không tính là ám toán anh kiệt ta ta Tam giới, cho dù chúng ta có thể tìm hiểu ra manh mối trong quyển sách này, chỉ e cũng phải hao tốn thời gian gấp ngàn vạn lần hiện tại!"

Hứa Ứng chậm rãi đứng lên, chân đạp mây lành, nhẹ nhàng rời đi.

Áng mây đi tới gần học cung Cửu Kỳ, Hứa Ứng nhìn thoáng qua vị giai nhân kia, cuối cùng vẫn rời đi.

Những năm này y cảm ngộ Hỗn Động, trong bất tri bất giác lại tu thành một toà động uyên Hỗn Động, Huyền khí từ trong Hỗn Động sinh ra, truyền vào động uyên Võ Đạo.

Từ đó, Thủy khí Huyền khí và Nguyên khí, cuối cùng tam khí cũng đủ.

Y đi vào Tiên đình, tới gặp phụ thân Hứa Tĩnh, mẫu thân Lan Tố Anh, nói lời từ biệt hai người, nói: "Cha, mẹ, con đi tới Bỉ Ngạn xem một chút, chuyến này đi, chẳng biết khi nào mới có thể trở về."

Tiên Đế Hứa Tĩnh biết không thể giữ được y, bèn nói: "Con đi đến nơi đó, nhất định phải nhớ kỹ Trẫm vẫn lưu lại chức vị Thái tử cho con, chờ con đăng cơ kế vị."

Lan Tố Anh mắng hắn một cái, nói: "Đế vị của chàng là do nhi tử giành cho, ai thèm chức Thái tử của chàng chứ? Ứng nhi, con đi Bỉ Ngạn thì được, trước tiên lưu lại một đứa cháu cho lão nương rồi mới được đi. Sau này cho dù con chết bên ngoài, ta cũng không đau lòng."

Hứa Ứng vâng vâng dạ dạ.

Sau khi từ biệt nhị lão, y lại tới Tổ Đình, chỉ điểm cho Tiểu Thiên Tôn và Tiểu Hi Tiên mấy câu, rồi lại đi Tổ Đình Tử Vi bái lạy.

Mấy ngày nay, y đến thăm bằng hữu, uống rượu ăn thịt cùng Hạo Thiên đạo Nhân, nói chuyện lý tưởng với A Phúc ngốc nghếc, lại tìm tới phế vật Thanh Huyền, một trái một phải nằm ở trên ghế phơi nắng.

Y và Lâu Minh Ngọc thảo luận đạo pháp, cùng Nhạn Không thành tâm sự chuyện cũ, còn đi một chuyến tới Thiên Tiên giới, thấy Viễn Tổ đang khắc khổ tu hành, tranh tài với hắn một phen, cong ngón tay búng một cái đã đánh Viễn Tổ ngã lăn mấy vòng.

Y tạm biệt Long Đế Minh Mạn, lại đi một chuyến đến Nhân Gian giới, gặp Cảnh Minh và Minh Vương Tôn, đi một chuyến đến di tích Nguyên giới, trả Hỗn Độn Bất Diệt Kinh lại cho Mẫn Bạc, thể hiện vài thủ đoạn thần thông trong Bất Diệt kinh trước mặt đám chủ nhân di tích,, đè ép đám người Mẫn Bạc.

Hứa Ứng trở về Địa Tiên giới, đi tới Tổ Đình yêu tộc, đến gặp Ngoan Thất và Yêu Đế Kim Bất Di, bọn họ nhắc tới chuyện cũ, trò chuyện vui vẻ.

Ngoan Thất đã có người nhà, không thể theo y, Kim Bất Di cũng có gánh nặng chấn hưng yêu tộc, không cách nào ở bên cạnh.

"Chung gia, Kiếm gia, chăm sóc cho A Ứng giúp ta!" Ngoan Thấtphất tay nói.

Quả Chuông keng keng rung động, Tru Tiên kiếm âm thanh vang vọng.

Ngoan Thất và Kim Bất Di đưa mắt nhìn Hứa Ứng rời đi.

Hứa Ứng đến chào từ biệt Tổ Thần, Tổ Thần ra vẻ lão luyện nói: "Ngươi yên tâm đi, ta sẽ bồi dưỡng mấy nhân vật xuất sắc như ngươi, chờ ngươi chết sẽ giết đến Bỉ Ngạn báo thù cho ngươi."

Hứa Ứng bi phẫn gần chết, trước khi đi, trộm sạch của cải của Tổ Thần.

"A Ứng, chàng đặt người không muốn thả mình đi nhất ở cuối cùng sao?" Giọng nói của Nguyên Vị Ương vang lên.

Hứa Ứng quay đầu lại nhìn về phía nữ tử bầu bạn với mình cả đời kia, trong lúc nhất thời nhu tình dâng lên trong lòng.

Nguyên Vị Ương Minh đi tới bên cạnh y, sửa sang lại vạt áo cho y: "Nhất định phải đến Bỉ Ngạn à?"

"Nhất định phải đi."

Hứa Ứng đạo, "Tu sĩ không thể chỉ nhìn trước mắt, phải xem tương lai sau này. Thông Thiên Kiếm Chủ đi rồi, Hạo Thiên Đế đi rồi, đám người Hư Hoàng Đại Đạo Quân cũng đi rồi. Nếu Bỉ Ngạn có chân kinh, ta đi lấy, nếu Bỉ Ngạn đến thu hoạch, ta tới ngăn cản. Ta phải đi."

Nguyên Vị Ương không nói gì nữa, nhẹ nhàng tựa vào lồng ngực y.

Trên thuyền lầu Thúy Nham, Hứa Ứng và Nguyên Vị Ương không kìm lòng được, ôn tồn ân ái, trong lúc nhất thời gắn bó như keo sơn, chỉ cảm thấy chuyện nam nữ hết sức mỹ diệu, không hề nhắc tới chuyện của Bỉ Ngạn.

Y không đề cập tới, Nguyên Vị Ương cũng không đề cập tới, hai người rất ăn ý.

Như thế hai ba năm, Thánh Tôn gặp được Hứa Ứng ở Thiên Hải, kinh ngạc nói: "Hứa Đạo Tổ về từ khi nào?"

Hứa Ứng giật mình, lúc này mới chính thức tính toán rời khỏi Tam giới.

Y cùng Nguyên Vị Ương lưu luyến tách ra, gọi thủ lĩnh bến thuyền Thạch Thiên Dưỡng đến, phát động thuyền lầu Thúy Nham, chuẩn bị xuất phát.

Thuyền lâu Thúy Nham phá không, dần dần đi xa, qua mấy chục ngày, rốt cuộc đi tới biên giới vũ trụ, bên cạnh Hỗn Độn hải.

Bỉ Ngạn Sa La thụ kia lại lớn hơn rất nhiều, cành lá như chiếc mào xanh um tươi tốt, rễ cây cắm vào trong Hỗn Độn hải, rút lấy chất dinh dưỡng.

Cây này được trồng trên thuyền lầu Thúy Nham, hai người lưu lại dấu ấn trên cây, như vậy có thể xác định phương vị của Tam giới tại trong Hỗn Độn hải.

Nhưng hai trinh sát này đã chết, dấu ấn mà bọn họ lưu lại cũng vô dụng.