Chương 2346 Tặng một thần thông 4
Hứa Ứng quan sát tấm kính này, lộ vẻ kinh ngạc, lúc này phát động thần thức, tồn tưởng đạo văn mới của Tam giới.
Hiện giờ y đang ở trong trạng thái đại đạo vô cấu, không có kết cấu đại đạo, sẽ không sinh ra ô nhiễm đại đạo. Nhưng chỉ cần để lộ đạo văn mới của Tam giới, chắc chắn sẽ hình thành đại đạo ô nhiễm.
Có điều giờ phút này đạo văn mới của Tam giới lộ ra trước tấm Sinh Tử Kính, chỉ thấy lực lượng bên trong đạo văn nhanh chóng lão hóa, đại biểu cho năng lượng đại đạo của đạo văn cũng tự suy kiệt, chẳng bao lâu sau đã hóa thành tro tàn!
Hứa Ứng ngạc nhiên, tán thán nói: "Sinh Tử Đại Đạo Quân, không hổ là Đại Đạo Quân, thật khiến người ta khâm phục!"
Y vốn có trên trăm chiếc thuyền lầu Thúy Nham, bên trên có khắc mấy trăm đạo văn mới, mục đích chính là khi Bỉ Ngạn xâm lấn Tam giới thì phóng thích những chiếc thuyền này tới Bỉ Ngạn, ăn miếng trả miếng, gây ra một trận tai hoạ diệt thế!
Nhưng đạo pháp của Sinh Tử Đại Đạo Quân có thể dễ dàng phá vỡ kế hoạch của y!
"Sinh Tử Đại Đạo Quân, tốt nhất sớm ngày diệt trừ! Đại đạo của hắn gây tổn hại quá lớn đối với đạo văn." Hứa Ứng thầm nghĩ trong lòng.
Vinh Khô Đạo Quân liên tục điều động Sinh Tử Kính, chiếu rọi Hứa Ứng, nhưng Hứa Ứng lại không có bất kỳ biến hóa nào, cũng không chết già như hắn mong muốn.
Hứa Ứng đứng trong kính quang của hắn, phảng phất như có thời gian vô tận trôi qua xung quanh y, mà y vẫn như lúc trước.
Vinh Khô Đạo Quân trong lòng chấn động, đột nhiên biết bây giờ mình còn xa mới là đối thủ của Hứa Ứng, không khỏi có ý thối lui.
Hứa Ứng mỉm cười nói: "Vinh Khô Tử, ngươi giúp ta mang về một môn thần thông, gặp một lần gặp Sinh Tử Đại Đạo Quân sư phụ ngươi. Ta muốn nhờ hắn chỉ giáo một phen."
Vinh Khô Đạo Quân không hiểu: "Mang một môn thần thông về gặp sư phụ ta? Mang thế nào?"
Hứa Ứng giơ tay lên, thời không bốn phía đột nhiên chấn động kịch liệt, phảng phất như y chính là một mảnh Hỗn Độn, thời không bốn phía rơi về phía y!
Vinh Khô Đạo Quân cũng không tự chủ được rơi về phía y, trong lòng không khỏi sợ hãi, lập tức xoay người chạy trốn!
Hắn chính là Đạo Quân tu luyện Sinh Tử đại đạo, tuy tu luyện không phải Thời Không đại đạo, nhưng tu vi cũng rất hùng hồn, tốc độ không chậm!
Nhưng mặc cho tốc độ của hắn nhanh tới cỡ nào, cũng vô pháp chạy ra khỏi thời không Hỗn Độn của Hứa Ứng!
"Thần thông ngươi giúp ta mang về gọi là Liên Khai Diệu Thế, là môn thần thông đầu tiên của ta trong Hồng Nguyên Nghịch Chứng."
Giữa hai tay Hứa Ứng như bưng một đóa Hồng Nguyên liên hoa, đánh về phía Vinh Khô Đạo Quân.
Sắc mặt Vinh Khô Đạo Quân biến hóa mãnh liệt, vội vàng xoay người, điều động sinh tử thần thông, liều mạng tấn công Hứa Ứng!
Nhưng thần thông của hắn có cái đột nhiên chuyển hướng, bay tới vị trí của hắn, phảng phất như lâm vào thời không hỗn loạn, có cái bị chôn vùi ở giữa không trung, hóa thành tro tàn, uy năng hoàn toàn không còn, có cái thì lại lao thẳng đến chính hắn, như lẫn lộn nhân quả.
Vinh Khô Đạo Quân điều động Sinh Tử Kính, chiếu rọi lên thần thông Diệu Thế của Hứa Ứng, nhưng dường như tấm Sinh Tử Kính này không có bất kỳ tác dụng gì với môn thần thông này!
Vinh Khô Đạo Quân rơi xuống chỗ Hứa Ứng, chủ động đón nhận một ấn này, thần thông hình hoa sen tiến vào ngực hắn, thoáng qua rồi biến mất không thấy gì nữa.
"Ngươi không cần lo lắng, ngươi trúng chiêu này của ta còn chưa đến mức chết ngay bây giờ."
Sắc mặt Hứa Ứng ôn hòa rồi nói: "Ngươi còn có thể trở lại bên cạnh Sinh Tử Đại Đạo Quân, biểu hiện thần thông cho hắn xem."
Giọng nói Vinh Khô Đạo Quân khàn khàn rồi nói: "Sau khi cho hắn xem thì sao?"
Hứa Ứng nở nụ cười hiền lành, hòa nhã nói: "Sau đó không còn chuyện của ngươi nữa."
Vinh Khô Đạo Quân thở phào nhẹ nhõm.
Hứa Ứng có ý tốt nhắc nhở: "Nếu hắn có thể phá giải Liên Khai của ta, như vậy ngươi sẽ sống sót. Nếu không thể phá giải, thế thì ngươi sẽ thân tử đạo tiêu. Ngươi đi đi, trên đường không được dừng lại, nếu không ngươi không kịp nhìn thấy Sinh Tử Đại Đạo Quân đâu."
Thời không xung quanh đột nhiên khôi phục bình thường, Vinh Khô Đạo Quân mặt mày biến sắc, xoay người mang theo Sinh Tử Kính nhanh chóng rời đi.
Hứa Ứng nhìn theo hắn đi xa, hạ giọng nói: "Cho dù Vinh Khô chết hay sống, Sinh Tử Đại Đạo Quân đều khó có thể nhịn được hành động khiêu khích của ta nhắm vào hắn. Cứ như vậy, hắn còn có thể ngồi yên được sao?"
Đột nhiên, sắc mặt Hứa Ứng khẽ biến, thân hình lóe lên, trốn vào hư không. Chân trước y vừa đi, chỉ thấy Linh Tinh Môn từ trên trời giáng xuống, ầm vang rơi xuống đất.
Lê Tuyết và những người khác đứng ở trong cánh cửa, dò xét xung quanh một phen, lập tức Linh Tinh Môn phá không bay đi.
Hứa Ứng trốn ra khỏi hư không, vừa chữa thương, vừa không nhanh không chậm đi về phía Long Hưng tự.
Không bao lâu sau, hắn gặp phải mấy trận chặn giết Bất Hủ của Bỉ Ngạn, đều bị y nhẹ nhàng tránh thoát.