Chương 2367 La Đạo Chủ thật sự 1
Hoa Thịnh Thịnh cường đại hơn ta nhiều, La Đạo Chủ cũng mạnh hơn ta nhiều. Ta đích thân ra tay, vẫn không ngăn được gợn sóng đại đạo của bọn chúng."
Thiên Thành Tử sắc mặt ảm đạm, lắc đầu cười nói: "Khà khà, kiếp vận của Bỉ Ngạn, nhất định là không cách nào tránh khỏi."
Thương thế của hắn rất nặng, Thời Không đại đạo trong cơ thể bắt đầu vỡ vụn, hóa thành mảnh vỡ từ trong cơ thể hắn tràn ra ngoài.
Thiên Thành Tử ánh mắt tan rã, khí tức càng ngày càng yếu ớt. Hắn vốn đã bị Hoa Đạo Chủ đánh thành trạng thái sắp chết, chỉ có thọ mệnh một ngày, lần này thay Hứa Ứng thay đỡ đại bộ phận gợn sóng Hồn chi đạo, tương đương với tiếp lấy một đòn trí mạng của La Đạo Chủ.
Đòn đánh này, rốt cuộc lấy mạng hắn.
"Hận không thể cứu Bỉ Ngạn..." Thiên Thành Tử nghiêng đầu, khí tuyệt bỏ mình.
Đúng lúc này, Hứa Ứng phát giác được khí tức quen thuộc, trong lòng khẽ động: "Huyết tế?"
Y cảm nhận được khí tức huyết tế.
Y đứng dậy, đã thấy hàng ngàn bộ thi thể trôi nổi trên không trung, rối rít tan rã, những thi thể này là những người chết trên Quỳnh Hoa đảo, giờ phút này biến thành tế phẩm huyết tế.
Đại đạo của bản thân bọn họ đã tan rã, hóa thành vô số mảnh vỡ đại đạo, một thân tu vi hóa thành tinh lực, chậm rãi chảy về phía thi thể của Thiên Thành Tử.
Thời Không đại đạo vỡ vụn trên không trung cũng dần dần gây dựng lại trong trận huyết tế này, Thời Không đại đạo thức tỉnh, đạo huyết trên mặt đất cũng khôi phục sức sống, chảy thẳng vào trong cơ thể Thiên Thành Tử.
Hứa Ứng nhìn lại, chỉ thấy trên phế tích Long Hưng Tự, một bóng người cao lớn dày rộng đang chủ trì huyết tế, chính là Thái Nhất Đại Đạo Quân.
Hứa Ứng đi ra phía trước, đi tới sau lưng Thái Nhất Đại Đạo Quân.
Thái Thân lảo đảo, rơi từ trên không xuống, Hứa Ứng tiến lên, đang muốn đỡ lấy, Thái Nhất đưa tay ngăn lại rồi nói: "Ta còn chưa biến thành phế vật, không cần ngươi giúp đỡ."
Y ổn định thân hình, lung lay đầu nói: "Ta vừa xé rách thời không trong quá khứ, tiến vào trong đó là thấy ngươi và Thiên Thành Tử gặp nạn, thế là giúp ngươi ngăn cản một thoáng. Ta cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, rõ ràng ta chỉ vừa mới tiến vào đã phát hiện mình đầy thương tích."
Hắn lau đi vết máu nơi khóe miệng, thở hắt một hơi rồi nói: "Vết thương trên người ta, hơn nửa đều là vết tích thần thông của Thiên Thành Tử. Nhưng ta không nhớ đã xảy ra chuyện gì."
Khóe miệng Hứa Ứng giật giật, bên tai tựa hồ lại vang lên tiếng hò hét "Thái Nhất giết người rồi".
Thái Nhất: "May mắn thay có Thiên Thành Tử che chắn phần lớn công kích cho ngươi, nếu không với tình trạng của ta có lẽ cũng không thể ngăn cản được dư âm công kích của La Đạo Chủ."
Hắn lắc đầu, vẫn có một số việc nghĩ mãi mà không rõ.
Hắn thay Hứa Ứng tiếp nhận dư âm chấn động của Hồn chi đạo, rồi phát hiện mình đột nhiên từ quá khứ về tới Long Hưng Tự.
Càng kỳ quái chính là, đám người lúc trước tiến vào Long Hưng tự, trừ Thần Ma Đại Đạo Quân và mấy người rải rác, những người khác đều biến thành thi thể.
Lúc hạ rơi xuống đất, chỉ thấy trên bầu trời đổ mưa thi thể, từng bộ thi thể bịch bịch bịch đập xuống đất, cực kỳ khủng khiếp.
Cũng may những người này chắc mới tử vong không lâu, còn rất mới mẻ, vì thế hắn liền gắng gượng chèo chống thân thể trọng thương, chủ trì trận huyết tế này, phục sinh Thiên Thành Tử.
"Hứa Ứng, nói đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Thái Nhất hỏi.
Hứa Ứng thuật lại tiền căn hậu quả sự tình rồi nói: "Ta và với Thiên Thành Tử luân hồi hơn chín trăm lần, những thi thể này, chính là những thi thể người đuổi giết ta, chết ở quá khứ."
Thái Nhất liếc mắt nhìn y một cái, lộ vẻ nghi hoặc.
Hứa Ứng lắc đầu nói: "Lần này thật sự không phải là ta giết, cái chết của bọn họ không liên quan gì đến ta. Bọn họ chết vì lòng tham của bản thân."
Những người này nổi lòng tham, muốn giết chết đám người Hoa Đạo Chủ khi còn trẻ, thay vào đó, kết quả đám người Hoa Đạo Chủ có thể chết hết lần này tới lần khác, tự có thời không luân hồi đẩy thời gian về trước một ngày, mà bọn họ chết thì thật sự là chết, không sống lại được.
"Cuối cùng, ta thống nhất luân hồi nhân quả và kiếp vận, đâm một kiếm La Đạo Chủ. Nếu kiếm này thành công, trên đời này sẽ không còn La Đạo Chủ." Hứa Ứng nói.
Thái Nhất lắc đầu nói: "Nếu ngươi thật diệt trừ được Đại Đạo Chủ như La Thế Tông trong quá khứ, ngươi có thể xóa bỏ bất cứ ai trong Bỉ Ngạn, bao gồm cả Hoa Đạo Chủ và Lâm Đạo Chủ, cùng với tất cả Bất Hủ Bỉ Ngạn gồm cả Tứ Đại Đạo Quân chúng ta. Ngươi trực tiếp tạo phản, ta ủng hộ ngươi làm chủ nhân của Bỉ Ngạn."
Hứa Ứng bị lời nói của hắn làm cho rục rịch, hai mắt rực rỡ: "Thật sao?"
Thái Nhất quát: "Nhưng ngươi không làm được. Hôm nay ta vẫn có thể cảm ứng được Hồn chi đạo của La Đạo Chủ như mặt trời ban trưa, vẫn trên Trung Thiên của Đạo Kỷ Thiên. Ngươi không giết được hắn."
Sắc mặt Hứa Ứng ảm đạm.