← Quay lại trang sách

Chương 2445 Người của Đạo Minh tới 2

La Đạo Chủ giơ tay ngăn hắn lại, muốn tự mình đi lại, cười nói: "Không cần ngươi đỡ. Bây giờ rốt cuộc ta đã có thể đứng lên được rồi! Cuối cùng ta cũng có thể đi lại bình thường!"

Hắn cười ha hả rồi nói: "Ta không chỉ có thể đứng lên, còn có thể triển khai đại kế! Cũng có thể tự tay báo thù!"

Ánh mắt của hắn thản nhiên nói: "Thái Nhất đâm ta thành tàn phế, chắc chắn sẽ ra tay lần nữa. Lần ra tay này hắn muốn mạng của ta! Nhưng cũng may, ta đã nắm chắc đối phó được hắn."

Hứa Ứng vạn phần kinh ngạc, La Đạo Chủ có thể phá được thủ đoạn trở lại quá khứ giết người?

La Đạo Chủ mỉm cười rồi nói: "Thái Nhất lấy ngươi làm môi giới, đấu một chiêu với đại đạo của ta. Một chiêu này sẽ khiến hắn cho rằng mình có thể ngăn được một chiêu của ta mà không chết. Nếu như lần trước hắn có thể khiến ta biến thành tàn phế, như vậy chắc chắn lần này hắn sẽ thử lấy mạng ta! Mà lần này đây..."

Giọng hắn ta đầy lạnh lẽo: "Chính là lúc ta muốn mạng hắn!"

Tròng mắt Hứa Ứng đảo quanh, liều mạng suy tư: "Vì sao La Đạo Chủ dám chắc có thể phá vỡ thần thông của ta? Đại đạo mà hắn tu luyện là Hồn chi đạo, Hồn chi đạo chỉ là Tiên Thiên đại đạo cùng cấp với Lực chi đạo, Linh chi đạo, không tính là xuất chúng. Khác nghề như khác núi, huống chi là đạo? Hắn tuyệt đối không thể phá giải thần thông của ta! Như vậy làm sao hắn dám khẳng định không những có thể phá giải chiêu pháp của ta, còn có thể giết chết cả ta và Thái Nhất Đạo Chủ? Chẳng lẽ..."

Trong lòng hắn sợ hãi: "Chẳng lẽ là Đạo Tôn giúp hắn xóa vết thương do ta lưu lại? Không đúng! Đạo Tôn không thể giúp hắn! La Đạo Chủ nói có thể diệt trừ ta và Thái Nhất, hiển nhiên chỉ hắn có năng lực và thủ đoạn này. Nhưng Đạo Tôn không thể ở bên cạnh giúp hắn được. Người này, không phải Đạo Tôn..."

La Đạo Chủ không nói tiếp chuyện này, cười nói: "Hứa đạo hữu, tuy thương thế của ta tốt hơn quá nửa, nhưng còn có một số bệnh chưa khỏi. Mấy ngày nay, còn cần ngươi giúp ta điều trị điều dưỡng. Dù sao ngươi cũng nhận được chân truyền của Thái Nhất, chỉ có ngươi mới có năng lực phá giải đạo thương mà hắn lưu lại."

Hứa Ứng vâng dạ.

La Đạo Chủ lại trở lại trên giường ngọc, Hứa Ứng từ từ tháo gỡ đại đạo còn sót lại trong đạo thương cho hắn.

Chiêu này của Hứa Ứng xuyên qua thời không, làm được tới thống nhất quá khứ hiện tại tương lai, Kiếp Vận Sát Phạt, Luân Hồi Nhân Quả, lại thêm hai đạo Thời Không, cho nên mới có thể có thành tựu như vậy.

Nhưng bởi vì pha trộn đại đạo thành công, cho nên khó có thể phá giải, cho dù là Hứa Ứng cũng không cách nào phá giải.

Hơn nữa vết thương này còn có thể tăng cường theo tu vi đạo hạnh của La Đạo Chủ lên, tu vi của hắn càng mạnh, đạo thương cũng càng mạnh, càng khó có thể phá giải.

Tu vi của La Đạo Chủ cao bao nhiêu, đạo thương sẽ mạnh bấy nhiêu, đạo thương tự mình trưởng thành, từ lâu đã là đạo thương của Đạo Chủ đỉnh phong.

Có điều, hiện giờ chủ thể trong vết thương do Đạo Chủ La Đạo đã bị người ta phá vỡ, chỉ còn sót lại chút cặn bã, đối với Hứa Ứng mà nói muốn tháo bỏ nó cũng không quá khó khăn.

"Đạo Chủ, ai giúp ngài phá giải đạo thương?"

Hứa Ứng có phần tò mò, trực tiếp hỏi: "Người này có thể giúp ngươi cởi bỏ đạo thương, những đạo thương còn lại đối với hắn mà nói chắc rất nhẹ nhàng, tiện tay là có thể phủi đi. Nhưng vì sao hắn không xuất thủ?"

La Đạo Chủ ánh mắt hấp háy, nói không nhanh không chậm: "Người này tất nhiên cực kỳ lợi hại, hắn xóa đi vết đạo thương còn sót lại đương nhiên chỉ là tiện tay, nhưng hắn càng muốn khống chế ta, muốn thấy ta càng xấu mặt, cho nên cố ý giữ lại đạo thương."

Hứa Ứng kinh ngạc hỏi: "Là ai to gan lớn mật như vậy?"

La Đạo Chủ thở dài rồi nói: "Hắn có tư cách to gan lớn mật."

Hứa Ứng thấy hắn không muốn nhắc tới người này nên không hỏi nữa mà giúp La Đạo Chủ thanh lọc đạo thương.

"Nghe ý tứ trong lời nói của La Đạo Chủ, người này chắc là của Bỉ Ngạn, chỉ e địa vị không thấp hơn so với hắn. Chẳng lẽ là hai vị Đạo Chủ khác?"

Hắn nhớ tới Hoa Đạo Chủ và Lâm Đạo Chủ, Hoa Đạo Chủ tu luyện chính là Lực chi đạo, dùng lực lượng chứng đạo, chắc chắn không thể phá giải thần thông của y.

"Chẳng lẽ là Lâm Đạo Chủ? Nếu là Lâm Đạo Chủ, chỉ e tu vi thực lực của hắn sẽ vượt qua hai người Hoa, La nhiều, trạng thái giữa Tam Đại Đạo Chủ sẽ mất cân bằng. Nhưng bọn họ vẫn duy trì cân bằng, chắc cũng không phải là hắn."

Trong lúc bất tri bất giác đã qua mấy tháng, Hứa Ứng luyện hết đạo thương trong cơ thể La Đạo Chủ, hai chân La Đạo Chủ cũng dần dần khôi phục chút ít máu thịt, hành động càng ngày càng thuận tiện.

"Lại qua năm ngày, đạo thương trong cơ thể Đạo Chủ không còn gì đáng ngại."

Hứa Ứng cười nói: "Chúc mừng Đạo Chủ, rốt cục thoát khỏi bệnh tật!"