Chương 2447 Người của Đạo Minh tới 4
La Thái Tông lơ đễnh, ánh mắt nhìn ra phía ngoài, chậm rãi nói: "Nhưng tiểu quỷ giúp ngươi trị liệu đạo thương, ngược lại rất thú vị, rất thú vị..."
La Đạo Chủ cảnh giác nói: "Phụ thân tuyệt đối không thể động vào Hứa Ứng! Con còn cần hắn trị liệu đạo thương khác giúp con!"
La Thái Tông hoàn toàn không để ý tới lời uy hiếp của hắn, cười nói: "Ta làm việc còn cần được ngươi đồng ý?" Dứt lời bèn ra khỏi An Hữu cung.
Hứa Ứng đứng ở phía trước Cửu Khâu sơn, đang quan sát địa lý Cửu Khâu, trong lòng tính toán xem cửa vào và mộ thất chính ở nơi nào, chắc là phải khoét lỗ ở nơi nào đó, mới có thể trực tiếp tiến vào mộ thất chính, lúc này một giọng nói vang lên: "Ngươi chính là Hứa Ứng?"
Hứa Ứng nghe tiếng quay đầu lại, chỉ thấy nam tử trẻ tuổi được La Đạo Chủ gọi là phụ thân kia đi tới, vội vàng chào rồi nói: "Đệ tử Hứa Ứng, bái kiến Thái Thượng Đạo Tổ."
La Thái Tông trực tiếp đi đến bên cạnh y, quan sát y từ trên xuống dưới, cười nói: "Là đã ngươi chữa trị đạo thương cho khuyển tử à? Ngươi tinh thông Thái Nhất, Nhân Quả, Luân Hồi, Kiếp Vận và Sát Phạt?"
Hắn dò xét Hứa Ứng, trong lòng lại thất kinh.
Không ngờ hắn lại không nhìn ra Hứa Ứng tu luyện đại đạo gì!
Trong mắt hắn, Hứa Ứng như một người bình thường chưa từng tu luyện, trong cơ thể không có khí tức đại đạo, hỗn nguyên như một, đơn giản tự nhiên.
Loại cảnh giới này rất giống Đạo Chủ, nhưng lại có bất đồng. đại đạo của Đạo Chủ không có cấu tạo, hỗn nguyên nhất thể, thế nhưng hắn có thể nhìn ra được Đạo Chủ tu luyện là đại đạo gì.
Nhưng trên người Hứa Ứng, ngay cả đại đạo mà y tu luyện là cái gì cũng không thể nhìn ra!
Tình huống như thế cực kỳ hiếm thấy!
Hứa Ứng kính cẩn nói: "Vâng. Sư thừa của đệ tử từ tòng Thái Nhất..."
"Thái Nhất?"
La Thái Tông cười lạnh nói: "Tên thiếu niên kia lão thành Thái Nhất? Mấy lời này chỉ có thằng con ngu ngốc Thế Tông của ta chịu tin! Nếu Thái Nhất có thể làm như vậy, hắn đâu nỗi tới hôm nay mới trở thành Đạo Chủ? Hắn ngay cả Thái Nhất đại đạo cũng không hiểu!"
Ánh mắt của hắn ta vô cùng lạnh lẽo, nhìn chằm chằm vào Hứa Ứng, cười lạnh nói: "Một kẻ ngay cả đại đạo mà mình tu luyện cũng không làm rõ được, một kẻ cần đệ tử của mình chỉ điểm mới có thể chứng đạo, sao có thể đồng thời tinh thông Nhân Quả, Luân Hồi, Kiếp Vận và Sát Phạt? làm sao sáng tạo ra đạo pháp tinh diệu như thế?"
Hứa Ứng trong lòng nghiêm nghị.
"Trừ phi người tinh thông những đại đạo này không phải là hắn, trừ phi người sáng tạo ra pháp môn nghịch chuyển thời không giết người không phải là hắn!"
La Thái Tông thản nhiên nói: "Người này không phải là hắn, vậy sẽ là ai?"
Hứa Ứng cười nói: "Thái Thượng Đạo Chủ nói rất đúng. Đúng là trong Thái Nhất đạo môn ta còn có những người khác tinh thông các loại đại đạo này, sư huynh ta Trường Tôn Thánh Hải là nhân tài kiệt xuất trong đó."
La Thái Tông có chút phần ngạc, cảm thấy thú vị: "Ngoại trừ ngươi ra, còn có những người khác cũng tinh thông Tiên Thiên Cửu Đạo? Thế nhưng, cho dù có những người khác, ngươi cũng không cách nào rửa sạch hiềm nghi."
Hứa Ứng cười ha hả nói: "Thái Thượng Đạo Chủ sẽ không cho rằng, vết thương của La Đạo Chủ là do ta làm ra chứ? Nếu là ta làm ra, sao ta lại giúp hắn trị liệu? Hơn nữa, ta làm gì có thực lực như vậy?"
La Thái Tông khẽ mỉm cười rồi nói: "Cho dù ngươi có làm cũng không sao."
Hứa Ứng ngạc nhiên, khó hiểu nhìn về phía hắn.
La Thái Tông thản nhiên nói: "Nghịch tử luôn không vừa lòng ta, cho nó một bài học khó quên cũng tốt, ta rất tán thưởng."
Hứa Ứng càng kinh ngạc.
La Thái Tông ném một tấm lệnh bài ra rồi nói: "Nếu ngươi làm, ngược lại chứng minh ngươi có bản lĩnh. Cái này ngươi cứ nhận trước đi."
Hứa Ứng vội vàng tiếp được, chăm chú nhìn lại, không khỏi dở khóc dở cười.
Trong tay hắn là một khối lệnh bài không chữ vuông vức màu xanh lá, chính là Đạo Minh lệnh!
"Hóa ra hắn là người của Đạo Minh, khó trách có thể phá vỡ thần thông của ta!"
Hứa Ứng lấy lại bình tĩnh, lấy ra một khối lệnh bài giống nhau.
La Thái Tông sửng sốt, nhìn về phía tấm lệnh bài trong tay hắn ta: "Ngươi, ngươi cũng người trong Đạo Minh?"
Hứa Ứng thở dài, lại lấy ra một tấm lệnh bài khác.
"Thêm cả tấm này của ngươi, ở đây ta có ba tấm." Y bất đắc dĩ nói.
La Thái Tông nhìn ba tấm Đạo Minh lệnh trong tay y, thần thái vạn phần kinh ngạc. Một taasm Đạo Minh lệnh thì không nói, dù sao trong Đạo Minh cũng thường có người hành tẩu ở các vũ trụ, tìm kiếm người có tiềm lực. Hễ gặp người có thiên tư tuyệt diễm, bọn họ thường tặng một tấm Đạo Minh lệnh.
Nhưng một người có được ba tấm Đạo Minh lệnh, La Thái Tông chưa bao giờ nghe nói qua.
Khi nào thì Đạo Minh lệnh trở thành tiện tay là có thể lấy ra ba tấm vậy?
"Nếu ta giết chết hắn..."