Chương 56 KADEN
TÔI ĐI BỘ CÙNG KOMIZAR DỌC THEO LỐI ĐI MEN TƯỜNG CỦA TÒA THÁP JAGMOR. Malich, Griz và hai đạo hữu, Jorik và Theron, bám sát gót chúng tôi. Lúc này, toàn bộ Hội đồng đều có mặt, phiên họp chính thức đầu tiên của chúng tôi sẽ được triệu tập vào ngày mai, nhưng các phiên họp không chính thức đã bắt đầu rồi. Komizar đã tập hợp riêng các Rahtan lại để đảm bảo rằng ngày mai chúng tôi sẽ ngồi xen với các thống đốc nhiều khả năng còn ngần ngại. Rahtan là vòng tròn thân cận nhất của anh ấy, mười người không bao giờ bỏ nhiệm vụ hay dao động lòng trung thành với nhau hay với Venda. Đó không chỉ là một nhiệm vụ; Đó là một phong cách sống mà tất cả chúng tôi vun đắp, một thuộc tính không cần phải nghi ngờ của chúng tôi. Những bước chân của chúng tôi, suy nghĩ của chúng tôi, mọi thứ về chúng tôi phải thể hiện một nguồn sức mạnh đoàn kết buộc các Chievdar phải dè chừng từng lời họ nói.
Tuy nhiên, quân đội khổng lồ đó vẫn đang tiếp tục dồn các tỉnh lị vào cơn khốn đốn. Một mùa đông nữa thôi, Komizar đã nói, chỉ cần một mùa đồng nữa thôi để đảm bảo cho các kế hoạch, nguồn cung cấp, nguồn vũ khí, áo giáp được chế tạo và lưu kho. Komizar và các Chievdar đã tính toán chính xác những điều cần thiết. Tuy nhiên, mất đi hai thống đốc trong cùng một mùa đã nói lên sự bất mãn, và một số thống đốc khác vẫn tự lẩm bẩm với nhau. Đội Rahtan phải tản ra để xoa dịu nỗi sợ hãi của họ, nhắc nhở họ về những phần thưởng hứa hẹn, và nếu điều đó không chuyển biến được bọn họ đôi chút, lập tức nhắc nhở họ về các hậu quả. Nhưng quân bài quyết định là Lia. Cô ấy là một chiến lược mới, một chiến lược thu hút sự chú ý của họ, một chiến lược sâu rộng để khuyến khích cùng một số lượng dân chúng mà các thống đốc phải bóc lột tận xương tủy để thêm thắt vào nguồn cung chút ít nữa. Nếu các thị tộc được xoa dịu, thì các thống đốc cũng vậy, và họ sẽ có thể cảm thấy nguy cơ đe dọa tính mạng từ những vụ thách thức do bất mãn giảm đi [1] .
Komizar đã mang tôi trở lại với mái ấm đồng đạo của mình, và cơ hội thứ hai là điều không bao giờ là tồn tại với anh ấy. Cuộc tấn công điên cuồng của tôi đã được giảm tội trạng nhờ vào chiến thắng dễ dàng trước Phái viên - một bằng chứng cho thấy tôi là Rahtan tận cốt tủy và tôi tuân lệnh anh ấy như một phản xạ. Không ai nhắc đến lời công kích của tôi với Lia, nhưng tôi biết chuyện đó cũng phải chịu trách nhiệm như bất cứ chuyện gì khác vì đã vượt qua giới hạn quân - thần, không chỉ với Komizar, mà còn với các đạo hữu của tôi. Khi biến cố xảy ra, Assassin rốt cuộc phải biết đặt lòng trung thành của mình vào đâu. Tiếng bước chân của tất cả chúng tôi trên nền đường đá thật rộn ràng, sảng khoái, có chủ đích và mạnh mẽ - và mới đây thôi, tôi đã có được một sảng khoái quý giá.
Khi chúng tôi đến gần Tháp Sanctum, Komizar phát hiện ra Lia đang ngồi trên bức tường phòng trưng bày.
Anh ấy cười xếch tận mang tai. “Bây giờ, thì đúng là Siarrah của tôi rồi đấy, giống như tôi yêu cầu. Và hãy nhìn xem đám đông ở quảng trường đã lớn thêm dần như thế nào.”
Tôi để ý đến kích thước của đám đông.
“Con số đã gấp đôi so với ngày hôm qua,” Malich nói một cách thận trọng.
“Thời tiết thật khắc nghiệt, nhưng bọn họ vẫn đến,” Griz thêm vào.
Khuôn mặt của Komizar lộ vẻ hài lòng. “Không còn nghi ngờ gì nữa dựa trên cảnh đã thấy tối nay.”
“Cảnh đã thấy ư?” tôi hỏi.
“Cậu nghĩ rằng tôi để cô ta phun ra những lời vô nghĩa mãi sao? Để mãi ghi nhớ về những người đã chết từ lâu và những cơn bão đã lãng quên ư? Không đâu, khi chúng ta có cơ chế tạo bão kỳ vĩ của riêng mình. Tối nay, cô ta kể cho họ về viễn cảnh trên một chiến trường, nơi quân đội Venda giành được chiến thắng. Cô ta kể cho họ về cuộc sống mùa xuân và vô vàn ưu ái mà các thánh thần ban cho những trái tim Venda dũng cảm, xứng đáng với sự cống hiến hy sinh của họ. Chuyện đó sẽ ve vuốt những quan ngại của các thị tộc và các thống đốc.” Anh ấy giơ cao tay về phía đám đồng và gọi lớn về phía họ như thể muốn khẳng định sự xoay chuyển của vận mệnh này, nhưng không ai quay về hướng anh ấy.
“Họ ở quá xa, nên không thể nào nghe thấy Ngài đâu.” Jorik nói. “Tiếng rì rầm nổi lên giữa bọn họ ngày một rõ hơn.”
Vẻ mặt của Komizar tối sầm lại, và mắt anh ấy quét qua đám người, lần đầu tiên anh ấy có vẻ như đang ước lượng con số khổng lồ đó. “Đúng,” anh ấy nói. Đôi mắt anh ấy nheo lại. “Phải thế chứ.”
Jorik đã cố gắng xoa dịu cái tôi của Komizar hơn nữa bằng cách nói thêm rằng anh ấy cũng không thể nghe thấy những lời của Lia, vì khoảng cách xa xôi.
Nhưng tôi có thể nghe rõ tiếng cô ấy - giọng nói của cô ấy lan đi trong không gian - và cô ấy không kể về những chiến thắng.
{1] Nguyên văn: họ sẽ thấy các mục tiêu gắn trên lưng của chính mình co hẹp lại. Bởi vì theo luật Venda, nếu người thách thức giết được các nhà cầm quyền vì bất cứ lý do gì, họ sẽ nắm quyền thay thế, nên lưng của mỗi nhà cầm quyền gần như đều là một mục tiêu giết chóc vô hình.