Chương 201 Vân giận dữ! Viên Thiệu Bắn tên, bắn tên! (1)
Công Tôn tiểu nhi, quả nhiên lợi khẩu!".
Lời nói của Công Tôn Toản khiến Viên Thiệu phẫn nộ tới cực điểm, gã không ngờ tới kế hoạch thiên tử thân chinh được mình dày công sắp đặt lại bị phá giải dễ dàng như vậy!
Quan trọng là lời Công Tôn Toản nói đều là sự thật, những chuyện đó đều là gã đã làm, đích xác là những vết nhơ trong đời gã, gã muốn phản bác cũng không thể phản bác!
Nhìn thấy không ít tướng sĩ dưới trướng đều hướng ánh mắt về phía mình, Viên Thiệu chỉ cảm thấy mặt nóng như lửa đốt, nhưng ngoài mặt vẫn không để lộ chút nào, lạnh lùng nói: "Loạn thần tặc tử! Dám ở đây ăn nói hàm hồ!".
"Bệ hạ thân chinh, ngươi không chịu phủ phục đầu hàng cũng liền thôi, lại còn dám ăn nói hỗn xược, xuyên tạc thị phi! Bản tướng quân thấy ngươi đã muốn chết!".
"Đã không muốn hàng, vậy thì khai chiến đi!".
Viên Thiệu đã không còn kiên nhẫn đôi co với Công Tôn Toản nữa, Công Tôn Toản đã tìm được điểm yếu và vết nứt của gã, tiếp tục đôi co cũng không chiếm được tiện nghi gì, chỉ có thể sử dụng thủ đoạn khác, hạ thấp sĩ khí đối phương.
Viên Thiệu nói với Văn Xú: "Thúc Ác, ngươi đi khiêu chiến, chèn ép nhuệ khí của bọn chúng!".
"Tuân mệnh!".
Văn Xú rất là hưng phấn, lập tức lĩnh mệnh xuất trận.
Trước khi giao chiến, chủ tướng hai bên đấu trận là thông lệ từ trước đến nay, nếu có thể trận tiền chém tướng, ắt có thể tăng mạnh sĩ khí binh lính bên mình, đánh vào nhuệ khí quân địch.
Viên Thiệu biết rõ dưới trướng Công Tôn Toản có không ít mãnh tướng, bởi vậy vừa lên đã phái ra đại tướng Văn Xú.
"Sẽ xuất hiện danh tràng diện sao?". (cảnh tượng nổi tiếng)
Lưu Hiệp nhất thời nổi lên hứng thú, đây là lần đầu tiên y được chứng kiến cảnh tượng kinh điển đại tướng hai bên trận tiền giao chiến, trong lòng không khỏi tò mò.
Chỉ thấy Văn Xú đơn thương độc mã đến dưới Dịch thành, hướng lên trên tường thành mắng to: "Ta là thượng tướng Văn Xú! Bọn ngươi mưu phản, kẻ nào dám cùng ta đánh một trận?".
Trên lầu cổng thành.
Công Tôn Toản thấy Văn Xú kiêu ngạo như thế, sao có thể nhẫn nhịn?
Lập tức nhìn về phía các võ tướng đứng bên cạnh: "Các ngươi ai nguyện xuất chiến, đi chém tên giặc này?".
"Mạt tướng nguyện đi (x4)!".
Công Tôn Phạm, Nghiêm Cương, Điền Dự, Triệu Vân bốn người đồng thanh ứng tiếng, đều nguyện ý nghênh chiến với Văn Xú uy danh hiển hách!
Ánh mắt Công Tôn Toản đảo qua đảo lại giữa bốn người, cuối cùng dừng lại trên người Triệu Vân trẻ tuổi nhất, hỏi: "Tử Long, ngươi có tự tin không?".
Tuy Triệu Vân còn trẻ, nhưng lại là võ tướng tinh nhuệ nhất trong Bạch Mã Nghĩa Tòng của hắn.
Võ nghệ hắn cũng từng chứng kiến qua, còn mạnh hơn không ít so với Công Tôn Phạm, Nghiêm Cương.
Công Tôn Toản không yên tâm ba người còn lại, có ý để Triệu Vân nghênh chiến Văn Xú.
Triệu Vân sắc mặt kiên định nói: "Mạt tướng nhất định chém tên giặc này, mang đầu hắn về dâng lên tướng quân!".
Nói xong liền xoay người xuống lầu, xuất thành nghênh chiến.
Văn Xú nhìn thấy người xuất thành là một tiểu tướng bạch bào ngân giáp chưa từng gặp qua, lông mày hơi nhướng lên, quát: "Ngươi là người phương nào, bẩm báo danh tính!".
Triệu Vân trường thương chếch xuống đất, thản nhiên nói: "Ta là Thường Sơn Triệu Tử Long!".
Văn Xú nghe vậy liền cười ha hả, hướng về phía Công Tôn Toản trên tường thành nói: "Công Tôn tiểu nhi! Dưới trướng ngươi đã không còn ai dùng được nữa sao? Lại phái một tiểu tốt vô danh tới đây chịu chết!".
"Công Tôn Phạm, Nghiêm Cương đâu? Nhanh chóng để bọn họ tới đây chịu chết! Văn Xú ta, không chém tiểu tốt vô danh!".
Lời nói tràn đầy giễu cợt và khinh thường đối với Triệu Vân.
Dưới trướng Công Tôn Toản có những đại tướng nào, hắn rõ như lòng bàn tay, cái tên tiểu tướng bạch bào trước mắt này, hắn căn bản chưa từng nghe qua, sao lọt được vào mắt hắn?
"Lấy mạng ngươi, còn chưa cần đến hai vị tướng quân ra tay".
"Chịu chết đi!".
Triệu Vân nói xong, thúc ngựa vung thương xông về phía Văn Xú!
"Vậy để bản tướng quân chém ngươi trước!".
Văn Xú cũng rất phẫn nộ, cho rằng bản thân bị khinh thường.
Hắn rung mạnh thiết thương trong tay, cùng Triệu Vân giao chiến kịch liệt!
Phía trước đại quân, Lưu Hiệp không chớp mắt nhìn chằm chằm vào hai người đang giao chiến, nói chính xác là nhìn chằm chằm vào Triệu Vân.
Mặc dù đã có Trương Cáp và Cao Lãm trong "Hà Bắc Tứ Đình Trụ", nhưng y vẫn thèm muốn Triệu Vân không thôi.
"Một mảnh trung can bình thiên hạ, trong tay trường thương định giang sơn!".
Nói chính là Triệu Vân Triệu Tử Long!
Là một trong những võ tướng đỉnh tiêm thời Tam Quốc, danh tiếng không hề thua kém Lữ Bố, quan trọng nhất là trung thành và tận tâm!
Võ lực, trí tuệ, tình thương, trung thành đều hoàn mỹ, nhìn khắp lịch sử Trung Hoa, cũng không tìm được vài người có thể so sánh.
Tuy nhiên, y có thèm muốn đến mấy cũng chỉ có thể nhìn cho đã mắt mà thôi.
Triệu Vân hiện giờ đang ở dưới trướng Công Tôn Toản, y không có cơ hội chiêu mộ, chỉ có thể đợi sau này hẵng hay.
Trước trận hai quân, khói bụi mù mịt.
Văn Xú và Triệu Vân giao chiến đang hăng, lúc lên lúc xuống, đánh đến nảy lửa.
Tuy hiện tại chưa phân thắng bại, nhưng trong lòng Lưu Hiệp đã sớm có kết quả.
Với thực lực của Triệu Vân, Văn Xú không thể nào là đối thủ.