Chương 84
Xander để tôi lại trong phòng. Cậu ấy nói rằng cậu ấy sẽ quay trở lại đây cùng với các anh trai của mình.
Nói thì luôn dễ hơn làm. Jameson đã nói rõ cảm xúc của mình. Grayson đã biến mất, khó có thể tìm thấy. Còn Nash thì từ đầu chưa từng bị cuốn hút vào trò chơi của ông họ. Nếu họ không đến thì sao? Dù thứ gì đang ở phía sau cánh cửa này thì đó vẫn là thứ mà Tobias Hawthorne muốn chúng tôi đi tìm. Mười tám tháng Mười không phải câu trả lời, không phải là toàn bộ sự thật.
Trong số tất cả những người trên thế giới có cùng sinh nhật với tôi, tại sao lại là tôi? Vị tỷ phú ấy đã xin lỗi vì chuyện gì? Có quá nhiều mảnh ghép, tôi nghĩ. Tôi không thể ghép chúng lại với nhau - bất kỳ mảnh ghép nào trong đó cũng không thể. Tôi cần được giúp đỡ.
Trên đầu vang lên tiếng bước chân. Sau đó âm thanh đột ngột dừng lại.
“Xander?” Tôi gọi. Không có tiếng đáp lại. “Xander, là cậu phải không?”
Càng ngày càng có nhiều tiếng bước chân đến gần hơn. Còn có ai biết về đường hầm này nữa? Tôi quá chú tâm vào việc tìm câu trả lời và theo trò chơi này đến cùng tới nỗi tôi gần như quên mất: Ai đó ở Nhà Hawthorne đã dẫn Drake vào tiến đường hầm.
Những đường hầm này.
Tôi áp lưng vào tường. Tôi có thể nghe thấy tiếng ai đó đang di chuyển trên đầu tôi. Tiếng bước chân dừng lại. Một bóng người xuất hiện ở phía trên tôi, ngược sáng và mờ ảo nơi lối thoát duy nhất để tôi có thể ra khỏi nơi này. Phụ nữ. Nhợt nhạt.
“Rebecca?”