KỶ NIỆM KINH THÀNH
Quan văn hầu đã vô tình lái Luân sang hướng khác. Những kỷ niệm kinh thành. Có thứ quá khứ nhất định không chịu phai mờ. Từ lên một đến lên ba Luân được chị vú ẵm bồng. Quãng đó, tất nhiên Luân không thể nhớ. Chỉ sau này, lúc sắp trở về quê, cha Luân mới nói “đấy là người phụ nữ rất mực đoan chính con à”. Cũng gốc người Xuyên Lâm. Thầm yêu Khưu Chiêu từ thuở xuân thời. Bỏ quê đi bặt cho đến khi bà văn hầu mất mới quay về, xin quan văn hầu được làm chị vú nuôi Luân. Thương yêu Luân như con đẻ. Và kính yêu quan văn hầu như kính yêu chồng. Chưa có vết bụi nào làm vẩn đục mối tình trong trắng. Nhưng quan văn hầu đã phải gạt nước mắt để người phụ nữ ấy ra đi. Bỡi đám quan triều ganh tị đã đặt điều nói xấu chị vú của Luân.Vốn khước từ kẻ hầu hạ từ thuở mới vào triều, nên quqn văn hầu lại trở lại với cảnh gà trống nuôi con. Ngày ngày, dân kinh thành trông thấy ông quan kỳ khôi dắt con ra phố chợ. Phải. Đi chợ, nấu ăn là chuyện quá bình thường đối với quan văn hầu Khưu Chiêu. Vừa lên năm, Luân đã thay cha làm chuyện ấy. Đêm, mới được cha dạy học hành. Đại điện là chốn thâm nghiêm.Từ dinh quan văn hầu đến chợ kinh thành xa gấp năm lần đến đại điện. Đến chợ được, tất đến đại điện được. Luân lấy làm thích thú với ý nghĩ ấy.Và đã đến đại điện thật. Bọn lính cấm vệ chấu đầu dưới đít vạt đồng, đánh bài so. Còn Luân thì lén dòm vào đại điện. Uy thế Luân đối với lũ nhỏ xóm quan tăng thêm, sau lần được trông thấy mặt vua. Trước dinh quan văn hầu có cây trao to, hằng ngày lá rụng đầy gốc. Lá vàng làm mũ áo cho vua và hòang hậu. Lá xanh làm mũ áo cho các quan triều. Ở xóm quan, chỉ có Vưu Xuyên, con quan vũ hầu Vưu Trấp, là con gái. Chín tuổi Luân đã chơi trò vua quan. Luân làm vua. Xuyên làm hòang hậu. Còn đám con trai các quan triều ở xóm quan thì làm quan văn quan võ.Trò vua quan diễn ngay trên sân nhà quan văn hầu Khưu Chiêu. Sáng ấy, quan văn hầu và các quan đã đi chầu. Có tiếng chim hót trên ngọn trao.Và có ánh nắng mai le lói.
“ Hoàng thượng đến “. Một đứa trong đám con trai hô lớn. Tức thì, bọn còn lại xếp thành hai hàng ngay trước chiếc ghế còn để trống, ở trên sân. Đứa nào cũng áo mũ chỉnh tề.Những áo mũ Luân đã tự tay kết bằng lá trao rụng. Luân dìu Xuyên từ trong nhà bước ra. Đám nhỏ quì mọp. Vừa cùng Xuyên ngồi vào ghế, Luân đã đứng lên, tát một đứa trong hàng quan văn.
-Chỉ kẻ trộm mới ở trần. Còn làm quan phải áo mũ chỉnh tề.
Dinh quan vũ hầu Vưu Trấp ở sát dinh quan văn hầu Khưu Chiêu.Kế đến là dinh quan ngoại điện Nhữ Bột. Đứa vừa bị đánh là con ông quan ấy.Thằng đó nghịch, đã làm hư hết mũ áo kết bằng lá trao. Luân tức giận truyền bãi chầu. Đám nhỏ im thít, chen nhau chạy.
-Xuyên có thích không?
-Thích.
Lũ chim trên ngọn trao thôi hót để nghe Luân Xuyên trò chuyện.