BAN BỐ CỦA VUA
Đương kiêm hoàng đế Chang Lang nay ban bố cho thần dân cả nước rõ. Vừa qua, trẫm đã cho đại thiết triều, gồm đủ văn ban võ ban. Mỗi người một lời công minh. Mỗi người một ý chính trực. Góp hết lại thành hiến chương, điển lệ của nước Chang Lang. Đến nay trẫm đã làm được điều ước nguyện của các bậc tiên vương, là có một luật triều, để từ vua quan đến hết thảy thần dân Chang Lang theo đó mà vun quén cho nước nhà thịnh vượng. Có cả thảy sáu mươi ba mục, chia làm một trăm lẻ chín điều. Nay tóm lược lại, ban bố cho mọi người nhớ làm theo.
Một là, anh linh các bậc tiên vương luôn hộ trì dẫn dắt thần dân Chang Lang trong việc giữ gìn non sông gấm vóc.
Hai là, thần dân Chang Lang là kẻ có quyền uy lớn nhất ở nước Chang Lang. Bất cứ ai cũng có thể đến đền thần Cốc thổ lộ niềm sướng vui hạnh phúc, cũng như nói lên nỗi khổ đau oan ức của mình.
Ba là, vua Chang Lang là kẻ thừa mệnh thần Cốc trị nước Chang Lang. Vua có quyền chặt đầu bất cứ ai có ý hoặc có việc làm chống lại thần Cốc, tức chống lại thần dân Chang Lang.
Bốn là, mọi nhà phải nộp thuế đền, thuế ruộng, mọi người từ lúc sinh ra đến lúc chết phải nộp thuế thân, mọi thần dân đến tuổi thành nhơn phải đăng lính để phòng giặc và chống giặc. Bất cứ nhà nào người nào không làm tròn các việc trên coi như chống lại thần Cốc, tức chống lại thần dân Chang Lang.
Nay khẩn cấp ban bố. Anh minh hoàng đế Hiêu Du"
Theo lệnh vua, ban bố phải được truyền đi trong cả nước, nội trong một ngày. Bấy giờ Chang Lang có mười tám trấn, một trăm lẻ tám dinh, chín trăm bảy mươi hai làng. Chiết ra, mỗi trấn có sáu dinh, mỗi dinh có chín làng. Lúc ban bố của vua được truyền xuống các địa phương, Hiêu Du lệnh xa giá ra kinh thành. Lần đầu, nhà vua cùng hoàng hậu kinh lý phố chợ kinh đô để bày tỏ lòng thương dân thương nước của một vị hoàng đế anh minh. Hôm ấy, tể hầu Đam Chuyết mười tám lượt quất ngựa xuống các trấn. Thủ trấn Nam Biên là Tương Húc sáu lựơt quất ngựa xuống các dinh. Riêng thủ dinh Xương Tây gặp rủi. Đi được tám làng thì trời tối, ngựa té què chân. Hất phải chạy bộ đến Xuyên Lâm. Đến nơi thì ngất xỉu. Hương trưởng Vu Xia lệnh vợ con hơ bóp cho quan thủ dinh. Còn mình phải đi truyền ban bố của vua cho kịp ngày. Bấy giờ người nhà quan văn hầu Khưu Chiêu ngủ cả. Chỉ còn mỗi ông nằm thao thức nghĩ đến con trai đang ở kinh. Chó bỗng sủa vang. Chiêu bước ra sân, nghe có tiếng gào của hương trưởng Vu Xia. Rồi bỗng im bặt. Lát sau có ánh đuốc ở ngả ba đường trước nhà. Chiêu thấy Xia quì. Chó lại sủa vang. Xen trong tiếng chó sủa là tiếng rao truyền của Xia. Thấy chuyện lạ, Chiêu cố lắng nghe.
-Đúng là giọng điệu của Hiêu Du
Ông buột kêu một mình, lúc nghe xong mấy tiếng anh minh hòang đế.