← Quay lại trang sách

LOẠN NGA SƠN

BàTương Linh vẫn nằm liệt giừơng. Bệnh của thái hậu là bệnh già. Hằng ngày quan ngự y vẫn đến bắt mạch, kê đơn. Song, Du đã lệnh cho nội điện Hiêu Dật hằng ngày chỉ mang cho thái hậu chén thuốc giả.

-Ai đem việc triều đình vào nói ở dinh thái hậu sẽ bị tội chém.

Du phán.

Tì nữ bàTương Linh biết rõ mọi việc, nhưng chẳng dám hé môi.

Quốc sư Bồ Đài có gượng dậy ít hôm, sau đó lại ngã xuống.Tuổi ông đã quá cao, nên cũng khó qua khỏi.

Vua hỏi cơ chính Hiêu Thâm

-Hiện đám dân mạn ngược ở Nga Sơn có sáu mươi tư bộ tộc. Khanh có rõ bộ tộc nào làm loạn không?

Thâm đáp:

-Theo tấu bày của thủ trấn Tây Biên thì hết thảy đều nổi dậy.

-Làm quan trấn để dân làm loạn không còn là quan. Ta truyền lột chức tước, đuổi về dân

Du nổi giận, phán.

Thâm vội can ngăn

-Cất chức là phải. Song, Tây Biên đương rối rắm, có cử ai tới thay cũng lạ nước lạ non, chẳng vỗ yên được dân tình. Chi bằng, hãy tạm để đấy, bình định giặc xong sẽ liệu.

-Thế theo khanh, bình định cách nào?

Thâm ngẫm nghĩi rồi đáp:

-Dân Nga Sơn làm loạn, cả nước đều biết, không còn là việc cơ mật. Xin hoàng thượng hãy trưng cầu mưu lược của các quan triều.

Du cho là phải, liền hội triều thần.

Khưu Luân tấu bày trước tiên

-Nga Sơn nổi loạn là do mất mùa, đói kém. Trừ xong gốc, ắt loạn sẽ yên.

Vua hỏi

-Theo khanh, thì trừ cách sao?

Luân đáp

-Vừa rồi vâng mệnh hoàng thượng, thần đi mất tháng trời, thấy các kho lương thảo ở các trấn các dinh cũng đầy ắp ngũ cốc như các kho lương thảo ở triều. Nay, nếu vua xuống chiếu, mở các kho thóc, đem phân phát cho dân Nga Sơn, ắt loạn sẽ yên.

Nội điện Hiêu Dật lật đật lạy vua

-Muôn tâu, quả thật các kho lương thảo triều đình còn đầy. Song, thần đã tính kỹ, chỉ đủ phân phát cho các quan triều.

Pháp hình Độc Tố cũng quì

-Lời tấu bày của quan văn vũ khanh rất hay. Có điều, lương thảo triều đình có hạn. Chi bằng, lệnh các địa phương, trích mỗi nơi một ít, góp lại thành nhiều, đem lên Nga Sơn phân phát. Xét cho cùng, thóc gạo nơi đầu cũng là của vua.

Lễ nhạc Bào Tu, ngoại điện Nhữ Bột, điện đền Chuyên Chiết cùng quì:

-Muôn tâu, lời quan pháp hình nghe chí phải. Xin hoàng thượng chớ cho mang thóc triều đi nơi khác.

Vua nạt

-Ta đâu đã đụng đến thóc triều, các ngươi làm ầm lên thế.

Rồi quay sang Vưu Trấp, Viên Cưu

-Đây là việc binh, ta muốn nghe ý của quan vũ hầu và quan thống binh

Cưu đang tựa ghế ngủ, nên Trấp nói trước

- Tâu hoàng thượng, theo thiển ý thần, có hai cách bình định Nga Sơn. Một là chia bớt thóc triều cho đám dân đang gặp đói kém. Hai là các quan phải cầm gươm lên ngựa.

Cưu đã tỉnh ngủ, đứng lên, tiếp lời Trấp

-Thần nay già rồi, nếu chết ở sa trường lại đỡ thóc gạo của vua.

Tể hầu Đam Chuyết liền quì

-Muôn tâu hoàng thượng, giả dụ Nga Sơn làm loạn vì đói kém, thì cũng chớ vội đem thóc gạo phân phát. Trước phải trị tội gây rối, sau mới tế độ. Còn có cử binh cũng chỉ đi đánh loài giặc núi, chưa phải lúc hết thảy quan triều lâm trận. Theo ý thần, phải xem xét kỹ nguyên do làm loạn, sau đó mới định liệu.

Lập tức Hiêu Thâm được vua phái trở lại Tây Biên. Nghe có quan triều kinh lý, tộc trưởng Bơ Man liền cho người đến trấn đường Tây Biên xin gặp. Thâm hoảng sợ, lệnh quan thủ trấn đuổi sứ giả, và đóng chặt các ngả vào trấn đường. Nhưng hôm sau một sứ giả khác đã đột nhập vào chỗ ở của quan cơ chính. Cũng nhờ thế mà Thâm mới rõ tình hình các bộ tộc trên dãy Nga Sơn. Một là do đám quan quân triều đình giết hại người Nga Sơn lúc khai vàng và đá quí để xây lăng tẩm ở kinh. Lúc rút về lại cướp bóc của cải dân chúng mang đi. Hai là do mất mùa đói kém, các bộ tộc xin miễn thuế rừng thuế thân không được, còn bị quan quân Tây Biên bắt bớ đánh đập.

Quan cơ chính đi về, mật tấu với vua. Du nổi giận, sai Chuyết thảo kế sách trừ giặc. Quan tể hầu mừng thầm, vì đây là dịp để trả thù riêng. Chỉ trong hai hôm ông đã nghĩ ra mọi thứ.

Vua cho hội triều thần, nói

-Theo kế sách của quan tể hầu, thống binh Viên Cưu chẳng còn minh mẫn, chớ nên lâm trận là phải. Vũ hầu Vưu Trấp dạn dày trận mạc làm thống binh, văn vũ khanh Khưu Luân làm đốc binh, xét ra cũng phải. Có điều, cơ chính Hiêu Thâm với pháp hình Độc Tố cũng lâm trận thì ta chưa hiểu

Chuyết lật đật quì

-Thưa, đây là dẹp nội loạn, nên phải có quan cơ chính góp mưu lược. Còn quan pháp hình thì giúp giữ kỷ cương trong quân.

Sự thật, vua quá rõ thâm ý của Chuyết, nên chỉ vờ đem ra nói giữa triều thần thế thôi. Theo Du, Thâm, Tố tuy hèn nhát, nhưng trung thành. Trấp già yếu như Cưu, nếu cử làm thống binh, sẽ mang tiếng với đời. Có hai kẻ nên lâm trận, thắng giậc hoặc bỏ mạng ở sa trường, đều có lợi cho Du.

Sau hồi im lặng, vua phán:

-Nay đám dân Nga Sơn có ý chống lại thần Cốc. Ta truyền cử hai vị quan cao nhất triều thống lĩnh trăm quân đi trừ giặc. Văn vũ khanh Khưu Luân kiêm giữ thống, đốc binh. Tể hầu Đam Chuyế lo việc cơ mật trong quân.

Du vừa dứt lời, Chuyết quị ngã xuống sân chầu.