← Quay lại trang sách

LỜI THỀ TRÊN NÚI

Từ Thiên Sơn, Luân, Giác qua Mi Sơn. Ngựa lúc cỡi lúc dắt. Mất ba ngày đêm hai người mới vượt khỏi dãi núi rừng ngăn cách hai nước Chang Lang, Vân Muôi. Luân chọn đi ngả ấy để tránh sự truy tróc của binh triều. Nhưng cốt yếu là để sửa soạn cho đường hành binh sau này. Mi Sơn là đất trắng. Còn Nga Sơn là đất đỏ. Nên khi trông thấy dòng suối ngầu đục, hai người biết đã đến được Nga Sơn.

Bấy giờ là giữa hạ. Hoa voan nở trắng các bờ suối. Chim khưu kêu rộn, khiến Luân lại nhớ đến Xuyên.

-Khưu huynh tạm lánh mặt, để mỗi em đi dò thử

Giác nói. Rồi giả làm kẻ lái buôn, vào làng Bơ Man.

Không một bóng người. Nhà nào cũng cửa ngõ trống trơn. Nhiều nhà đã bị cháy, chỉ còn trơ nền cũ. Giác vội trở lại, kể rõ sự tình. Luân đoán biết lính trấn Tây Biên đã đến đây gây nên sự thể.

-Ngày lên đây bình loạn, ta có biết một số tập tục Nga Sơn

Luân nói. Rồi leo lên một ngọn trao, dùng dây cột mảnh vải đen, thả bay lên trời

Hai người lại ăn gạo rang, uống nước suối, nằm chờ

Qua hôm sau thì nghe ba tiếng hú từ phía đầu suối Bơ Man. Lập tức, Luân hú lại ba tiếng. Lát sau, khoảng vài ba mươi người Nga Sơn có mang cung tên dáo mác, tiến về phía Luân, Giác

-Các người ở đâu đến đây gặp nạn?

Luân đáp

-Bọn ta là quan triều mắc tội, trốn lên đây để nhờ tộc trưởng Bơ Man che chở

Đám người Nga Sơn liền giương cung tên, hô to

-Quan triều thì phải chết

Giác toan tháo lui. Nhưng Luân bảo hãy đứng im. Rồi nói

-Hai ta là bạn của tộc trưởng Bơ Man. Anh em không tin thì hãy bắt cả hai giao cho ông ấy

Luốc Bưa cách Bơ Man hai ngày đường. Đấy là nơi cao nhất trên dãy Nga Sơn. Tộc trưởng Bơ Man đã dẫn dân làng mình chạy lên đó, ngay khi được tin lính trấn Tây Biên sẽ đến bắt lao dịch

Ông Bơ Man vẫn chưa tin lời Luân, nên hỏi

-Chỉ có quan bắt tội dân, chứ làm sao quan triều mắc tội?

Luân liền đáp

-Tộc trưởng nói rất phải. Quan dưới làm bậy, quan trên che. Nhưng riêng ta, vua ghép vào ba tội. Thứ nhất là đem lương thảo giúp Nga Sơn lúc đói kém. Thứ hai là đắp đập chắn nước cho Nga Sơn làm ruộng. Thứ ba là đã ngồi cùng chiếu uống rượu với người Nga Sơn.

Ông Bơ Man cũng vẫn chưa tin, hỏi

-Binh triều hằng vạn, làm sao lại trốn được?

Luân đáp

-Binh triều có đứa xấu đứa tốt. Mấy đứa tốt đã mở ngục cho bọn ta trốn lên đây. Anh em ta muốn có lời thề, để tộc trưởng không còn nghi hoặc.

Ông Bơ Man liền phất tay làm hiệu. Tức thì, dân làng mang chín ngọn đuốc và chín ngọn dáo đến cắm trước mặt Luân, Giác.

-Con là Khưu Luân, hăm hai tuổi, quê ở Xuyên Lâm, bị triều đình bắt tội, nay xin lên đây ăn ở cùng người Nga Sơn. Nếu có lòng dạ nào thì thân này bị ngọn dáo của thần núi Nga Sơn đâm nát, ngọn lửa của thần rừng Nga Sơn đốt cháy

Luân quì, khấn to. Đoạn cúi xuống, liếm đất chín lần.

Ông Bơ Man cùng dân làng hô lớn

-Người anh em của ta

Rồi đích thân đến mở trói cho Luân

Giác vội quì, làm y như Luân

Ông Bơ Man lại mở trói cho Giác