← Quay lại trang sách

Chương 28

Sau khi Yuzuki đi khỏi, Hida mở tủ lạnh, lấy ra một lon bia. Ông đã mua nó ở cửa hàng tiện lợi sau khi ông có việc đi từ ngoài trở về. Trong phòng này không có thứ nào giống một quầy bar nhỏ.

Hida giật nắp rồi uống ừng ực. Ông thở phù . Lại một ngày vô ích trôi qua. Ngày hôm nay là ngày Hida cũng không thu thập được thêm thông tin gì mới.

Lý do Hida đến Nagaoka chỉ có một. Ông muốn làm sáng tỏ rằng Tomoyo đã mang đứa trẻ ở đâu về.

Cho tới bây giờ, Hida vẫn đã nghĩ đứa trẻ mà Tomoyo mang về từ bệnh viện mười chín năm về trước là Kazami. Con trai duy nhất của Kamijou đang phải đau đớn vì căn bệnh máu trắng nên Hida nghĩ ông cần phải nói rõ sự thật càng sớm càng tốt. Ông tin chắc rằng việc Kamijou Nobuyuki tiếp cận ông và con gái vì lý do kỳ vọng rằng có khả năng Kazami có thể trở thành người hiến tủy cho con trai của ông ấy.

Nhưng giữa Kamijou Setsuko và Kazami lại không hề có quan hệ máu mủ. Do đã kiểm tra nhóm máu để thực hiện cấy ghép tủy xương nên chắc chắn không thể có chuyện Setsuko nhớ nhầm về nhóm máu của mình. Ngược lại Kazami cũng vậy. Con bé cũng đã làm rất nhiều xét nghiệm máu và lần nào cũng cho kết quả là nhóm máu O.

Tức là đứa trẻ bị bắt cóc không phải là Kazami. Hida nghĩ đã bao nhiêu năm nay mình cứ phải trăn trở về những phỏng đoán không đúng.

Nếu đó là sự thật thì với Hida chuyện này cứu rỗi ông hơn bất kỳ điều gì. Nhưng trong lòng ông vẫn day dứt bởi một số việc.

Thứ nhất là chuyện Tomoyo đã cất giữ mảnh báo viết về vụ việc đứa trẻ sơ sinh bị bắt cóc. Nếu là một người không liên quan thì chẳng ai lại làm việc đó.

Thứ hai là chuyện Kamijou Nobuyuki có trong tay dấu điểm chỉ bằng máu. Chủ nhân của nó là mẹ của Kazami. Điều này chắc chắn không thể nhầm lẫn được.

Vậy thì đó là ai?

Hida uống cạn lon bia thứ nhất trong nháy mắt. Ông lại mở tủ lạnh và lấy ra lon bia thứ hai. Nhưng vẫn còn hai lon bia nữa. Từ khi đến Nagaoka, tửu lượng của ông đã tăng lên. Những chán chường của việc tìm kiếm không mang lại kết quả gì đã được hòa tan bằng những lon bia.

Ông kéo túi xách, ra rồi đặt lên giường những đồ lấy ra từ trong túi. Những bức thư và album ảnh mà Tomoyo đã rất nâng niu. Vợ ông đã lưu giữ chúng cẩn thận trong tủ quần áo ở nhà.

Hida vừa uống bia vừa nhìn kĩ lại từng thứ một. Đây là thói quen của ông những ngày gần đây. Ông cũng không thể nhớ mình đã lặp đi lặp lại việc này biết bao nhiêu lần.

Từ khóa mà ông chú trọng đó là Nagaoka .

Tomoyo xuất thân ở Nagaoka. Mẹ cô ấy mất sớm. Một mình cha của cô ấy đã nuôi cô lớn khôn. Cha của cô là lái xe taxi tự do. Để tiện chăm sóc cho cha, sau khi tốt nghiệp cao đẳng, cô vẫn lại Nagaoka và làm việc ở một khách sạn tại địa phương. Đó là khách sạn Crown Nagaoka.

Hida gặp gỡ Tomoyo bắt đầu vào mùa đông năm ấy. Địa điểm là một khách sạn ở Naeba, cùng trong chuỗi khách sạn Tomoyo làm việc nên mùa đông Tomoyo được cử tới đó để hỗ trợ. Thời điểm đó là thời điểm bùng nổ của môn trượt tuyết. Thời đại mà ngày nay không thể tưởng tượng nổi khi phải chờ cáp treo mấy chục phút, Hida là khách mời của một cuộc thi. Dù đối với người bình thường, Hida có thể là một người vô danh nhưng trong giới trượt tuyết tên tuổi của ông được mọi người biết đến. Đến cả phòng khách sạn cũng là phòng tốt nhất. Họ lại còn bố trí cho ông một hướng dẫn riêng. Đó là Tomoyo.

Hai người bọn họ đã gặp phải tình yêu sét đánh. Hida dù bận đến mấy cũng dành thời gian để gặp cô ấy. Tại sao một vận động viên nổi tiếng như Hida Hiromasa lại thường hay lui tới bãi trượt tuyết rất đỗi bình thường này. Chắc chắn ai cũng sẽ thấy hồ nghi.

Sau lần gặp gỡ đầu tiên, mùa hè của năm thứ hai họ kết hôn. Lúc đó Hida sống một mình trong căn nhà ở Saitama mà cha mẹ đã để lại. Hida đã cho xây mới lại căn nhà đó.

Mọi người đều kỳ vọng Hida sẽ sớm có con. Cả Hida lẫn Tomoyo cũng đều ao ước như vậy. Nếu có con thì phải cho nó trượt tuyết. Vợ chồng ông đã bàn với nhau như vậy ngay sau khi kết hôn.

Những ước nguyện của họ mãi vẫn chưa thành hiện thực. Họ cũng đã từng đến bệnh viện nhưng chỉ nhận được câu trả lời rằng cả hai đều không có vấn đề gì đặc biệt.

Tomoyo mang thai sau chín năm kết hôn. Cha của Tomoyo, người rất mong được nhìn thấy mặt cháu đã sang thế giới khác một năm trước đó do căn bệnh ung thư tuyến tụy.

Cho đến tận bây giờ có một điều khiến Hida vẫn phải ân hận. Đó là thời điểm sau khi biết rằng Tomoyo đã mang thai tại sao Hida không hoãn chuyến tập huấn sang tận châu Âu xa xôi. Sự thật là ông rất mong mỏi sẽ nắm được cơ hội cuối cùng khi mình còn là một vận động viên trượt tuyết. Nhưng những gì ông nhận được sau chuyến đi chỉ là để thỏa mãn cái tôi không còn gì phải luyến tiếc . Ông chỉ biết ưu tiên dành mọi tâm trí của mình cho nó và để mặc người vợ một mình với nỗi đau tột cùng là bị sảy thai. Không, nếu ông không để cô ấy lại một mình thì có lẽ cô ấy đã tránh được việc bị sảy thai.

Người vợ bị sảy thai là Tomoyo đã suy nghĩ phải làm thế nào đó để biến nó thành chuyện không có . Vì thế con đường mà cô ấy đã lựa chọn là mang về một đứa trẻ từ một nơi nào đó.

Từ chỗ này trở đi, mọi chuyện khác hoàn toàn so với những gì Hida đã từng suy nghĩ trước đây.

Nếu không phải Tomoyo đã mang đứa trẻ từ bệnh viện Ogoe Niigata về thì rốt cục cô ấy đã mang nó từ đâu về? Và người mẹ sinh ra đứa trẻ đó hiện giờ đang làm gì, ở đâu?

Đó chính là Nagaoka.

Nagaoka không chỉ là nơi Tomoyo sinh ra mà ở đó còn có bệnh viện Ogoe. Hơn thế nữa, có một thứ mà Hida đặc biệt quan tâm. Đó là câu nói của Kamijou Nobuyuki khi ông ấy đưa ra mảnh giấy có dấu điểm chỉ bằng máu.

“Vợ của ông xuất thân từ Nagaoka ở tỉnh Niigata. Thực ra người phụ nữ đó cũng xuất thân ở Nagaoka. Hơn nữa, hình như vợ ông không còn một ai thân thích. Vì vậy, chúng tôi mới suy nghĩ phải chăng giữa vợ ông và người phụ nữ kia có mối quan hệ huyết thống nào đó.”

Khi nghe thấy chuyện này, Hida đã nghĩ có thể đây là câu chuyện do Kamijou dựng lên. Những điều ông ấy nói chỉ để ép Hida làm giám định vân tay DNA. Ông đã nghĩ rằng chủ nhân của dấu điểm chỉ bằng máu chắc chắn là của vợ ông ta.

Nhưng cũng có thể Kamijou đã nói đúng sự thật. Phải chăng mẹ của Kazami cũng là một người xuất thân ở Nagaoka. Nếu là như vậy thì như Kamijou đã nói người đó có quan hệ với Tomoyo. Điều đó cũng không có gì là kỳ lạ.

Việc Hida nghĩ Nagaoka chính là chìa khóa của mọi chuyện bắt nguồn từ suy luận này. Vì thế mà ông đã có mặt ở đây.

Ông lại nhìn vào những di vật của vợ như mọi khi. Đó là những bức ảnh hồi vợ ông ở Nagaoka, là danh sách những học sinh tốt nghiệp cấp ba và cao đẳng, là những bức thư của những người bạn thân ở quê. Tất cả đều được bày ở trên giường.

Càng nhìn chung, Hida lại càng không hiểu nổi. Ông nghĩ rằng đến cả bây giờ bản thân ông cũng không biết gì về vợ mình cả. Cuộc sống vợ chồng của ông là những chuỗi ngày ông đắm chìm vào môn trượt tuyết mà không hề biết gì về vợ mình.

Hida thấy ghen tị với năng lực điều tra và năng lực hành động của Yuzuki. Sau khi tới Nagaoka, chỉ chưa đầy một ngày, cậu ta đã tìm ra nơi Hida đang ở trọ. Có thể, nếu là cậu ta thì cậu ta sẽ tìm ra được mẹ của Kazami. Đương nhiên, Hida không thể nhờ cậu ta việc đó được.

Dù như vậy thì tại sao Kamijou lại có thể làm những chuyện như thế…?

Hida suy nghĩ về bí ẩn ấy mà Yuzuki nói với ông. Người gửi những bức thư đe dọa đến công ty phát triển Shinsei là Kamijou.

Ông không thể tìm ra được lý do vì sao ông ấy lại làm thế.

Hida với tay lấy một tập ảnh. Đó là tập ảnh mà Yuzuki đã xem. Yuzuki đã mang đi bức ảnh hồi Tomoyo còn là học sinh cấp hai. Cậu ta định làm gì với nó?

Lẽ nào, Tomoyo đã từng chơi môn thể dục dụng cụ? Nếu là như vậy chắc chắn cô ấy phải cảm thấy buồn lắm. Hida nghĩ chắc chắn cô ấy đã rất đau khổ vì Hida chỉ biết chuyên tâm vào trượt tuyết mà không hề lắng nghe những câu chuyện ngày xưa của vợ mình.