Chương 257 Cấp độ của ác quỷ, nhìn cục, nhập cục (1)
Lý Nguyên thưởng thức ngân tuyến trong suốt, sợi dây quấn trên tay giống như có sinh mệnh, hắn thử hỏi: "Diêm tỷ, nàng có biết sợi dây này có tác dụng gì không?"
Diêm nương tử áo trắng nhìn chằm chằm vào sợi dây, nói: "Có một số quỷ nếu để mắt tới người, cho dù người này trốn ngoài ngàn dặm, quỷ cũng có thể tới trong nháy mắt, sợi dây này là hiện thân của năng lực truy hồn ngàn dặm của quỷ kia.
Thậm chí sợi dây này còn trân quý hơn bởi vì nó có thể đồng thời dính vào hai người.
Chỉ có điều, bởi vì âm khí của nó quá nặng, mỗi ngày tướng công dùng hai lần, đừng dùng nhiều."
"Thứ này, là bán trong cửa hàng?"
"Không phải cửa hàng, hẳn là cùng cấp độ với Kỳ Thú Viên."
"Kỳ Thú Viên..."
Lý Nguyên hơi nhắm mắt lại.
Sau khi bà nương nhà mình vào quỷ vực, hắn thường xuyên tới đây trò chuyện, hắn đương nhiên cũng biết một chút về cấp độ phân chia của quỷ vực.
Sau khi biết được quỷ vực cũng chia cấp độ, độ thần bí của quỷ vực cũng bắt đầu giảm xuống, tuy rằng vẫn quỷ dị nhưng ít nhất cũng có mạnh có yếu, cũng có thể bị trấn áp.
Cấp độ thứ nhất: quỷ vực tân sinh, cũng chính là những quỷ vực như cửa hàng thợ mộc, hố vạn nhân, chợ đen, tiệm son phấn.
Đặc điểm của chúng... nói ngắn gọn là "hộ cá nhân".
Cấp độ thứ hai: quỷ vực xa xưa, hoặc có thể nói là quỷ vực song quỷ.
Thời gian lâu dài, âm khí trong quỷ vực đủ cường đại là có thể thai nghén ra quỷ thứ hai.
Nhưng đồng thời, song quỷ dung hợp cũng đẩy nhanh tiến trình này.
Diêm nương tử nói, tiểu nữ hài bán hoa kia thật ra là một con quỷ trong "quỷ vực song quỷ".
Sở dĩ nó có thể ra ngoài bán hoa là bởi vì "nhà" của nó còn có một cửa hàng hoa, trong cửa hàng hoa chắc chắn còn có một quỷ nữa.
Nói ngắn gọn, đây có thể là "có nhân viên hoặc cộng sự".
Cấp độ thứ ba: quỷ vực cổ lão, hoặc là nói quỷ vực đa quỷ.
Loại quỷ vực này thường nắm ở cuối phố quỷ.
Kỳ Thú Viên chính là quỷ vực này.
Về phần sau "cấp độ thứ ba", ngay cả Diêm Ngọc cũng không biết.
"Mấy ngày nay, phố quỷ buôn bán đặc biệt tốt, bình thường một tháng người bán hàng rong chỉ có thể kiếm được năm sáu tiền. Nhưng mấy ngày nay đã kiếm được rất nhiều, nhưng mặc kệ là hắn kiếm được bao nhiêu, ta đều có thể lấy một nửa." Diêm Ngọc nói rất vui vẻ.
Có thể lấy tiền từ tay ác quỷ, giúp được nam nhân nhà mình, nàng đặc biệt vui vẻ.
Người bán hàng rong buôn bán tốt, lợi nhuận ít nhưng tiêu thụ nhiều, thứ rẻ nhất là 【 hộp son màu xám 】 chỉ có 4 ly tiền, rất thích hợp bán cho những người bình thường tội nghiệp quấn thân.
Mà Phượng Nhi bởi vì không ai tiếp tục kích phát quy luật giết người, cho nên ả còn chưa thể làm ra hàng hóa, ngược lại kiếm không được tiền.
"Được rồi, ta qua chơi với Tiểu Thánh."
Diêm nương tử áo trắng dứt lời, muốn phiêu nhiên mà đi, phía sau nàng truyền đến thanh âm.
"Diêm tỷ, ta sẽ cố gắng nhanh nhất có thể."
Nhưng Lý Nguyên còn chưa nói xong, Diêm nương tử đã bay trở về bên Lý Nguyên, kiễng chân nhìn nam nhân nhà mình, ôn nhu nói: "Không thể gấp gáp nha."
Lý Nguyên gật đầu, nói: "Ta có chừng mực."...
Rạng sáng, trước khi Diêm nương tử hết thời gian thanh tỉnh, Lý Nguyên mang Tiểu Thánh trở về nhà.
Bà chủ đã quen với việc hai cha con trở về vào lúc này, Tiểu Bình An đi ngủ sớm, bả chủ lại cầm tay Tiểu Thánh, dẫn nàng đi rửa mặt.
Lý Nguyên ngáp trở lại phòng.
Tiểu Trúc hẳn cũng biết thời gian hắn trở về, dù sao trong phòng đã sớm đun nước xong, dù ở ngoài cửa nhưng Lý Nguyên cũng có thể cảm thấy nhiệt độ.
Nhưng mà khi hắn mở cửa, lại phát hiện trong phòng không phải Tiểu Trúc mà là Tiểu Lan.
Nếu nói Tiểu Trúc giống hình thể Diêm nương tử, Tiểu Lan lại hơi cao hơi gầy, giống bà chủ hơn.
"Lão gia, hôm nay nô gia hầu hạ ngài..." Tiểu Lan vừa khẩn trương, vừa sợ hãi, lại chờ mong.
Lý Nguyên nhìn nàng một cái.
Diêm nương tử vốn không đụng được, còn bà chủ thì lại quá vất vả nên hắn không đành lòng, vậy thì cứ để nha hoàn hầu hạ đi.
Hắn thuận miệng hỏi: "Tiểu Trúc đâu?"
Tiểu Lan lại có chút sợ hãi nói: "Tiểu Trúc muội muội hôm nay thân thể không khỏe, cho nên... mới do nô gia đến."
Lý Nguyên lập tức hiểu được nguyên do, nói: "Vậy vất vả cho ngươi rồi."
Tiểu Lan mừng rỡ ngước mắt lên, sau đó bắt đầu cởi áo cho lão gia.
Lý Nguyên để nàng tự do làm.
Nhập gia tùy tục, hắn cũng chỉ là một thành viên trong chúng sinh, võ giả khác có thể làm, hắn cũng không cần phải giả bộ thanh cao.
Bồn tắm nổi hoa, thiếu niên cởi quần áo xuống nước, còn Tiểu Lan thì hầu hạ.
Lúc ban đầu Tiểu Lan còn ở phía sau, nhưng lát sau đã vòng tới phía trước, thân thể quấn áo nhỏ, mười ngón ngượng ngùng ấn lên thân thể cường tráng của hắn.
Lý Nguyên thoải mái dựa vào thùng tắm, nghĩ cách vận dụng bảo vật Thiên Lý Nhất Tuyến.
Suy nghĩ một lát, hắn nhắm mắt lại, nhìn về phía cảnh huyện Tiểu Liễu ở phủ Bắc Giang.
Chỉ có điều, bạch tước chỉ dám ngồi xổm trên sườn núi ẩn nấp, không dám xâm nhập vào trong nhà, cho nên rất nhiều chuyện chỉ có thể nhìn đại khái.
Huyện Tiểu Liễu, cả phường nơi Phương Kiếm Long ở đều bị phong tỏa.
Phường này, tên là phường Xuân Phong.
Tên phường rất hay, chỉ tiếc gặp kiếp nạn này, gió xuân sợ là sẽ biến thành gió thê lương.
Lúc này giáp sĩ là phủ binh đang khiêng trường thương, mặc nhuyễn giáp, phân thành từng đội chạy về phía cửa phường Xuân Phong.
Thực lực của bọn họ chỉ khoảng 8-9, cũng tương đương với tạp dịch của môn phái, chỉ có điều nhân số đông đảo, chừng hơn hai ngàn người, vượt xa số lượng tạp dịch.
Mà ở trong đội ngũ này, Lý Nguyên còn thấy được thân ảnh cửu phẩm, bát phẩm cùng với thất phẩm.
Thất phẩm chỉ có ba, còn lại đều là bát phẩm cửu phẩm.
Điều này lần nữa chứng minh một câu: Hoàng triều, thật ra cũng chỉ là thế lực siêu nhiên lớn một chút, cơ cấu môn hạ không khác môn phái là bao nhiêu.
Bạch tước bay vút lên cao, lại từ trên cao nhìn sang bên kia.
Trên phố phường, hỗn loạn đã chậm rãi bình ổn.
Vào ban ngày, hồng quang bao phủ trên phố đã biến mất....
Ngày hôm sau.
Sáng sớm.
Ánh sáng vàng xuyên qua cửa sổ.
Lý Nguyên cảm thụ được thân thể xa lạ trong ngực.
"Lão gia, ngài tỉnh rồi?" Trong thanh âm Tiểu Lan mang theo thỏa mãn.
Mai Lan Trúc Cúc tứ tỳ vốn là nha hoàn thông phòng, bởi vì biết không ít bí mật trong phủ nên không có khả năng ra ngoài lập gia đình, hơn nữa lão gia tuổi trẻ cường đại, đối tượng ảo tưởng mỗi ngày của tứ tỳ chính là vị này, lúc này được toại nguyện, tất nhiên là vui vẻ.
Lý Nguyên đáp lại, hắn đột nhiên hỏi: "Tiểu Lan, các ngươi đều là tới từ núi Lương Long cùng với Tiết tỷ phải không?"
"Đúng vậy, chúng ta đi theo phu nhân từ lúc còn là nữ hài." Tiểu Lan trả lời.
"Hình như núi Lương Long ở khu vực Trung Nguyên, muốn tới được đây cũng không dễ dàng."
"Lão gia có điều không biết, khi đó không giống bây giờ.
Khi đó, Đại Chu còn ổn định, quỷ vực cũng rất ít, người bình thường trừ phi quá xui xẻo thì mới gặp thôi. Nào giống như bây giờ?"
Lý Nguyên gật đầu.
Vẫn giống suy đoán lúc trước của hắn, hẳn là đã xảy ra chuyện gì đó mới khiến cho quỷ vực bộc phát như măng mọc sau mưa.
Thế nhưng những quỷ vực mới xuất hiện này chắc đều là quỷ vực tân sinh, thứ chân chính như "Kỳ Thú Viên" thì là ít lại càng ít.
Một lát sau, Tiểu Lan rời giường, lúc nàng rời đi, Lý Nguyên lấy ra 【 Thiên Lý Nhất Tuyến 】, một đầu dây trực tiếp dính vào trên người Tiểu Lan.
Sau đó người vào phòng hầu hạ Lý Nguyên rửa mặt là Tiểu Trúc.
Đợi đến giữa trưa, Lý Nguyên cố ý đi ra khỏi trang viên Bách Hoa, tản bộ bên ngoài.
Chờ đến khi tới gần góc lầu, tâm niệm của hắn khẽ động, kéo về phía Tiểu Lan.