← Quay lại trang sách

Chương 258 Cấp độ của ác quỷ, nhìn cục, nhập cục (2)

Tựa như tiến vào một đường hầm đen kịt, thân hình hắn trong nháy mắt xuyên qua, phong cảnh chung quanh lại trở nên rõ ràng, Lý Nguyên đã xuất hiện ở cách Tiểu Lan không xa.

Bất quá, hắn không quấy rầy Tiểu Lan mà là yên lặng vòng qua bên cạnh, sau đó âm thầm hưng phấn: "Thật sự là thứ tốt a..."

"Nếu lúc Phương Kiếm Long rời huyện Sơn Bảo ta có vật này, vậy thì ta có thể dính ở trên người y.

Mà đầu dây còn lại thì có thể dính vào trên người Tiểu Trúc hoặc là nha hoàn khác.

Sau đó, ta có thể đi tới đi lui giữa phủ Bắc Giang và huyện Sơn Bảo mỗi ngày."

"Có cơ hội phải thử xem."...

Sau giờ ngọ, Lý Nguyên đi Võ Lư nhìn một chút.

Võ Lư thành lập gần ba năm, Triệu sư tỷ và một số kiệt xuất cùng thời của các môn phái khác đều đã đột phá bát phẩm, bây giờ đều đang phấn đấu tới thất phẩm, hết thảy xem như bình thường.

Lúc chạng vạng tối, hắn về đến nhà, thoải mái nằm trên ghế đu, tiếp tục quan sát tình huống huyện Tiểu Liễu phủ Bắc Giang.

Có lẽ là do Tiểu Trúc và Tiểu Lan đều đã hầu hạ hắn, người xuất hiện ở trong viện hôm nay đã biến thành Tiểu Mai.

So sánh với Tiểu Trúc nhu thuận động lòng người, Tiểu Lan chân dài cao gầy, tướng mạo Tiểu Mai rõ ràng thanh tú hơn, không tính là mỹ nhân nhưng tuyệt đối cũng không dính dáng đến chữ xấu, rất dễ nhìn, hơn nữa mông tương đối lớn.

Có lẽ là do tới gặp hắn, nàng còn cố ý rải chút nước hoa trên người, tản ra hương hoa mai nhàn nhạt.

"Lão gia, hôm nay nô gia hầu hạ ngài." Tiểu Mai thẹn thùng nói, sau đó lại vội vàng biện bạch nói: "Là phu nhân an bài."

Lý Nguyên tùy ý đáp một tiếng "Nghe phu nhân an bài là được", sau đó liền không quản Tiểu Mai nữa.

Đây cũng chính là quan hệ thuần túy giữa "lão gia" và "nha hoàn thông phòng", hắn không cần phải "thăng hoa" nhiều hơn.

Tiểu Mai nhìn thoáng qua lão gia cường tráng, đẹp trai mà lại trẻ tuổi, trong mắt xuân thủy lưng tròng, nàng đã sớm nghe các tỷ muội nói qua, lúc này trái tim thiếu nữ như cất giấu nai con, đụng loạn khắp nơi. ...

Phủ Bắc Giang...

Huyện Tiểu Liễu...

"Thả chúng ta ra!"

"Thả chúng ta ra, rõ ràng không có việc gì, vì sao không thả chúng ta ra?!"

"Tránh ra nào..."

Nam nữ trong phường Xuân Phong đang chen chúc ở cửa phường, muốn chạy đi, nhưng lại bị giáp sĩ ngăn cản.

Mỗi khi có người muốn lao ra thì trực tiếp bị trường thương bức trở về.

Ngọn đuốc cháy rực chiếu sáng áo giáp lạnh lẽo, mặt giáp lóe ra hàn quang, khuôn mặt các giáp sĩ đều nghiêm túc mà khẩn trương.

Đột nhiên, một ông lão ở trong phường Xuân Phong hô lên: "Bát Lư Nhi, có phải cháu không? Bát Lư Nhi?!"

Trong giáp sĩ phía trước có người lập tức ngẩng đầu, nhìn về phía lão nhân, đợi đến thấy rõ, giáp sĩ kia bất đắc dĩ nói: "Tam gia gia, mọi người cứ yên tĩnh một chút đi, đây là phủ chủ hạ lệnh, mọi người không ra được."

"Vì sao không ra được? Bây giờ trong phường Xuân Phong nguy hiểm như vậy sao? Thật vất vả mới yên tĩnh được, dựa vào cái gì không cho chúng ta rời đi?" Lão già chất vấn.

Giáp sĩ nói: "Còn không phải lo lắng những thứ dơ bẩn trên người mọi người truyền ra bên ngoài sao."

Lời này vừa nói ra, cả đám người rống lên.

Lão già kia nói: "Bát Lư Nhi, trên người Tam đại gia ngươi không có thứ dơ bẩn, cho dù có thứ dơ bẩn thì nó chắc chắn là ở trong phường. Các ngươi không vào phường lục soát, mà lại ở đây ngăn cản chúng ta để làm gì?"

Lão đứng xa chỉ vào giáp sĩ nói: "Bát Lư Nhi, ngươi không thả ta ra, tức là muốn giết Tam đại gia của ngươi."

Giáp sĩ kia lộ vẻ khó xử, nhìn trái nhìn phải, lại nói: "Tam gia gia, lời của con vô dụng, con chỉ là cái rắm thôi."

Ngoại trừ giáp sĩ này, trong đám binh lính vây quanh phường ở đây cũng có không ít người có quan hệ thân thích với phường chúng, bây giờ họ đều đang gào to.

Nhưng không ai dám thả người, dù sao đây cũng là mệnh lệnh của cấp trên.

Lý Nguyên im lặng nhìn cảnh này.

Từng hình ảnh hiện lên trong đầu.

Người trong cuộc mê muội, người ngoài cuộc tỉnh táo.

Kết hợp với tình cảnh từng nhìn thấy, trong lòng hắn bắt đầu chậm rãi hiện ra một chuỗi kế hoạch.

【 Liễm Y trai mượn thương đội cùng với một ít con đường khác, để phân phát hộp son ở khắp mọi nơi, để cho người ta đi bái kiến tiên nhân, thậm chí còn thành lập Bái Hương giáo. 】

【 Thiên tử Đại Chu bái hành hài làm quốc sư, lại để hành hài đi các châu các phủ đảm nhiệm chức vụ quan trọng. 】

【 Phủ chủ phủ Bắc Giang sau khi đến nhậm chức, ba mươi sáu huyện trong phủ bắt đầu phát sinh loạn tượng.

Thôn phường huyện Hổ Bối và phường Tiểu Liễu đều là minh chứng.

Một bộ phận phường chúng bỗng nhiên mất đi lý trí, các loại cảm xúc tiêu cực bị phóng đại vô số lần, do đó dẫn đến hỗn loạn và giết chóc. 】

【 Phố quỷ bỗng nhiên nhiều người, những người này tội nghiệp quấn thân;

Như vậy lúc trước trong thôn phường huyện Hổ Bối không một bóng người cũng có lời giải thích.

Trong thôn phường có người bị điên rồi bắt đầu giết người lung tung, sau khi giết người xong, bản thân bọn họ cũng tội nghiệp quấn thân, rời vào trạng thái đặc thù dễ dàng tiến vào phố quỷ, do đó chạy loạn bừa bãi, liền 'Ngộ nhập' phố quỷ; Mà những thôn dân khác thì bởi vì sợ hãi hoặc là có Nông Y bang suất lĩnh, cho nên bắt đầu nhanh chóng rút lui khỏi thôn kia. Từ đó mới có cảnh tượng mà đệ tử thuộc hạ của Phương Kiếm Long nhìn thấy.

Hiện tại, chuyện tương tự đang phát sinh ở phường Xuân Phong.

Trong tửu lâu phường Xuân Phong cùng với đường phố xung quanh tửu lâu mất tích rất nhiều người. Thật ra không phải mất tích, mà là những người này bị ảnh hưởng nào đó, bị cưỡng chế 'ngộ nhập' phố quỷ. 】

【 Hành hài ngoại lai vào phố quỷ thu tiền, thu đạo cụ 】

【 Phường Xuân Phong xảy ra chuyện, phủ binh vây phường, nói là phòng tránh đồ bẩn bị tiết lộ ra ngoài, nhưng đổi một góc độ khác... là nuôi nhốt.

"Mặc dù sự tình chưa được nghiệm chứng hoàn toàn nhưng đã rất rõ ràng."

"Vị quốc sư ở Ngọc Kinh tám chín phần mười là có liên quan đến Liễm Y trai, bọn họ đã sớm bố cục thiên hạ, làm ra một ít thứ có thể cưỡng chế đưa người vào phố quỷ.

Sau đó lại lợi dụng quyền thế của Thiên tử, quang minh chính đại đi đến đảm đương phủ chủ các nơi, thậm chí một đường tiết độ sứ, sau đó bắt đầu quang minh chính đại nuôi dưỡng thương sinh, dù sao... quyền giải thích mọi sự kiện đều nằm trong tay bọn họ."

"Giống như chuyện xảy ra hôm nay, nếu là võ giả làm phủ chủ, nhất định sẽ nói trong phường Xuân Phong có hành hài, có đồ bẩn, sau đó để phủ binh tra rõ, tìm ra đồ bẩn này.

Quỷ vật tuy đáng sợ, nhưng là đáng sợ ở biến hoá kỳ lạ, trí mạng và không biết. Nếu bàn về giết người, hiệu suất giết người của quỷ vật căn bản không cao bằng võ giả.

Nói thí dụ như hố vạn nhân, cho dù mặc kệ, có đôi khi vài ngày mới giết một người. Ví dụ như tiệm mộc, ngay cả chết cũng phải xếp hàng. Ví dụ như Phượng Nhi giết người, Hùng ca phát động quy luật vào ban ngày nhưng đến buổi tối mới chết, mà hiện tại không ai phát động quy luật, Phượng Nhi sẽ không giết người. Cho nên nhiều phủ binh thì nhất định có thể phát hiện manh mối.

Nhưng mà, hiện tại phủ chủ không phải võ giả mà là hành hài.

Cho nên hành hài nói đồ bẩn sẽ lây bệnh, không thể để nó tiết lộ ra bên ngoài, vì thế liền để phủ binh phong tỏa toàn bộ phường Xuân Phong."

"Nhưng mà, mục đích của hắn là để cho bách tính trong phường Xuân Phong nổi điên, tội nghiệp quấn thân, sau đó đi đến phố quỷ và đổi tiền, từ đó tăng lên lực lượng của hành hài.

Chờ dân chúng chết gần hết, hắn có thể nói mấy câu như "phán đoán của ta không sai, may mắn chúng ta không thả dân chúng phường Xuân Phong ra, nếu không nhất định sẽ có nhiều người bị ảnh hưởng","Vì an toàn của đại bộ phận người, phải đành hy sinh một bộ phận nhỏ".

Lý Nguyên xuôi theo dòng suy nghĩ.

Càng nghĩ càng cảm thấy hợp lý.

Hoàng đế muốn mượn hành hài để đối kháng các thế lực lớn, dù sao hoàng thất của hắn đã xuống dốc, nếu là không có ngoại viện thì chắc chắn bị phân mà ăn, sẽ không còn tồn tại nữa.