Chương 377 Thiên hạ dư đồ, Tây Cực Băng tộc, thu hoạch trước khi rút lui (4)
Tên võ giả lục phẩm này không thể dùng sức mạnh, bởi vì ảnh huyết nóng rực ở địa phương này tựa như bị "đóng băng", căn bản không thể phát huy tác dụng.
Võ giả lục phẩm không muốn ở lại, nói đi nói lại chuyện rời đi.
Cuối cùng Băng tộc đồng ý nhưng... Gã chỉ có thể rời đi một mình, không được mang theo thê tử và hài tử của gã.
Và như một hình phạt, gã không thể mang bản đồ khi rời đi.
Nhưng thê tử đã trợ giúp gã, lặng lẽ đưa gã tới một lối ra, bảo gã đừng quay đầu lại và cứ đi thẳng về phía trước.
Gã đi bảy ngày bảy đêm, lúc này mới ra ra ngoài về đến Đại Chu.
Sau khi đến Đại Chu, gã bẩm báo việc này cho Thần Mộc Điện, Thần Mộc Điện phái người theo gã đi tìm, nhưng làm cách nào cũng không tìm thấy. Thần Mộc Điện cảm thấy cũng không liên quan đến tài nguyên và công pháp cho nên chỉ để lại một bản ghi chép rồi mặc kệ.
Mà tên võ giả lục phẩm này, lại ở Đại Chu cưới vợ một lần nữa, tiếp tục cuộc sống mới.
Quyển "Băng Hà Duyên Ký" này là gã viết lại sau này, chỉ là người tin vào nó rất ít, tất cả đều coi gã bịa đặt lung tung, thậm chí bà nương tái hôn của gã cũng không tin gã.
Những tin tức này được viết ở cuối cuốn sách, mà khi về già, võ giả lục phẩm còn nghi ngờ về những sự việc đã qua này.
Rốt cuộc là trải nghiệm chân thật hay chỉ là mộng cảnh?
Trước khi chết, gã đã đưa bản thảo viết tay của mình cho Thần Mộc Điện để giúp "hậu duệ của gã" có thêm tài nguyên và giành được một vị trí trong tổng bộ.
Mà quyển "Băng Hà Duyên Ký" này xuất hiện ở chỗ này, liền đại biểu cho sự công nhận của Thần Mộc Điện, nói cách khác là cảm thấy nó quả thật có giá trị tham khảo.
Lý Nguyên xem xong, đặt sách xuống, hắn liếc mắt nhìn sắc trời.
Hiện đã là hoàng hôn rồi.
Hắn xoa xoa tay rồi rời khỏi Đằng các.
Trong lúc nhất thời, hắn càng khát vọng hơn với Vân Sơn đạo.
Đó dường như là một nơi thực sự cách xa các tranh chấp của triều đại Đại Chu và dường như không phải là cấm địa không tồn tại con người.
Chờ hắn đến đó, có thể an bài người đi thăm dò Băng tộc.
Đồng thời, hắn cũng sẽ tận khả năng trợ giúp Diêm nương tử dung hợp càng nhiều quỷ vực, làm cho nàng càng mạnh hơn.
Khi Diêm nương tử mạnh hơn, cấp độ ruộng thịt xung quanh cũng sẽ tăng lên.
Mà mục tiêu lý tưởng nhất của hắn là đem quỷ vực của Diêm nương tử giấu ở một nơi không ai có thể tìm được, để ruộng thịt sinh ra trong băng thiên tuyết địa...
Đến lúc đó, bất kể Đại Chu loạn thế nào, hắn vẫn có thể ngồi vững ở biên vực và thành lập một thế ngoại đào nguyên.
Mở rộng về phía tây để nâng "ẩn tàng tị thế" lên tầm cao mới.
Giúp Diêm Ngọc dung hợp càng nhiều quỷ vực, để cho tài nguyên của bản thân không thiếu.
Đây là kế hoạch của hắn.
"Lý sư! Lý sư!!"
Lý Nguyên vừa mới xuống Đằng các, đã nhìn thấy đệ tử từ xa chạy tới, vừa nhìn thấy Lý Nguyên liền cung kính ôm quyền nói: "Lý sư, điện chủ tìm ngài hình như có việc gấp."
Điện chủ?
Lý Nguyên giật mình, nói: "Chúng ta mau đi."
Đệ tử dẫn đường phía trước, Lý Nguyên theo sát phía sau.
Trong chốc lát, hai người đi tới một minh đường gần tháp chuông Bạch Trúc.
Trong nội đường, một nam tử mặc xiêm y hoa đang ngồi trên ghế lớn.
Nam nhân này hơi mở khuy áo, ưỡn ngực lộ bụng, hiện ra cơ bắp cường tráng bên trong, da trên mặt lại láng mịn như nữ nhân...
Nam tử ngồi tùy tiện như vậy lại có vài phần kiêu ngạo, chẳng qua bởi vì mỏi mệt quá độ nên tơ máu dày đặc hai mắt. Sau khi nhìn thấy Lý Nguyên tới, đôi mắt này rốt cục sáng lên, cẩn thận quan sát đánh giá hắn.
Đệ tử dẫn đường cung kính nói với nam tử hoa y: "Cộng sư."
Lý Nguyên chưa từng gặp qua Cộng sư.
Bởi vì từ sau khi hắn đến tam trọng môn Thần Mộc Điện, Cộng sư luôn ở ngoài đấu pháp với Chúc sư, chỉ là lúc này không biết làm sao lại quay về.
Hắn cũng vội vàng hành lễ, mặt mang cung khiêm lễ phép nói: "Cộng sư."
Nghe đồn là nghe đồn, thù đời trước là thù đời trước, hắn sẽ không tự động bổ não mà coi Cộng sư là kẻ thù.
Cộng sư cũng không nói lời nào, cứ như vậy đánh giá hắn rồi đột nhiên nói: "Là ta bảo điện chủ truyền ngươi tới, nhưng người muốn gặp ngươi là ta."
Lý Nguyên tò mò nói: "Không biết Cộng sư có gì phân phó?"
Cộng sư hắc hắc nói: "Nói về chuyện đúc binh, nói cho ta biết Chúc Ban truyền cho ngươi cái gì."
Lý Nguyên "A" một tiếng, sau đó bắt đầu nói.
Thái độ quyết đoán này làm cho Cộng sư sửng sốt.
Có lầm hay không?
Y dùng thái độ có chút kiêu ngạo, bá đạo và khi dễ tiểu hài tử để nói.
Mà Lý Nguyên này cứ thế mà khai?
"Ngươi... ngươi cứ như vậy mà nói?"
"Chú binh sư có ân oán nhưng đúc binh thuật lại không có." Lý Nguyên bình tĩnh đáp lại, trong mắt hắn lóe lên si mê, loại si mê chỉ có Cộng sư mới hiểu được.
Cộng sư sửng sốt một lúc lâu.
Những lời này dường như làm cho y rất xúc động...
Thở dài vài hơi, Cộng sư phục hồi tinh thần lại, y không kiên nhẫn phất tay cho lui đệ tử trước cửa, sau đó đóng cửa lớn tiếp tục nói chuyện với Lý Nguyên.
Lý Nguyên chậm rãi nói ra 【 Văn Thiên 】, Cộng sư cũng nhịn không được mà bắt đầu tán gẫu bí thuật 【 Lượng Địa 】 của y.
Lúc trước Chúc sư cũng ở Thần Mộc Điện, nhưng cả đời chưa từng qua lại với Cộng sư, ngày thường căn bản là không xuất hiện chung chứ đừng nói tới việc trao đổi.
Hiện tại, hai chú binh sư này lại ngồi tán gẫu cùng nhau, càng nói càng vui.
Đến khi sắc trời đã tối nhưng vẫn không chịu tan.
Cộng sư gọi đệ tử mang cơm tối tới ăn.
Lý Nguyên gọi đệ tử đến Cảnh gia nói cho nương tử, nói đêm nay không về ngủ.
Hai người thắp nến nói chuyện tới khuya, lúc này dứt khoát ăn Ích Cốc đan, đi điện đúc binh phụ cận bắt đầu thảo luận và xác minh.
Cuộc thảo luận này kéo dài nửa tháng.
Lý Nguyên thật sự thu được rất nhiều lợi ích.
Mà Cộng sư cũng như có điều ngộ ra.
Trong lúc nhất thời, hai người vốn có thể sẽ biến thành cừu nhân lại có vài phần hối hận vì gặp nhau quá muộn.
Lúc chia tay, Lý Nguyên cung kính hành lễ nói: "Đa tạ Cộng sư chỉ giáo."
Cộng sư xua tay, luôn miệng nói "không thể nói như vậy được", sau đó lại hỏi: "Lý Nguyên, ngươi có thiếu nương tử không? Hậu bối của ta chắc chắn có người xinh đẹp, ta tìm cho ngươi, chúng ta cũng kết thông gia?"
Lý Nguyên nghiêm mặt nói: "Chúng ta dấn thân vào sự nghiệp đúc binh, nữ nhân chỉ kéo dài tốc độ vung búa của ta."
Cộng sư cười nói: "Được được được! Đây là ta cam tâm tình nguyện nhận thua!
Tiểu tử Chúc Ban kia, ít nhất mắt chọn con rể của hắn mạnh hơn ta, ta nhận thua!
Ngày mai ta ra tiền tuyến, ta sẽ nói cho hắn biết. Ha ha ha!"
Lý Nguyên có chút xấu hổ nói: "Tốt hơn vẫn là đừng nói, nếu không nhạc phụ biết ta lấy bí pháp của hắn ra trao đổi với ngài, sợ rằng sẽ tức muốn hộc máu."
Cộng sư nói: "Hắn sẽ không keo kiệt như vậy.
Chúng ta tuy là địch nhân nhưng đều đang theo đuổi chế tạo ra tứ phẩm linh trận chân chính.
Hơn nữa ta trao đổi với ngươi, chẳng lẽ hắn sẽ không trao đổi với chú binh sư của Liên giáo sao?"