← Quay lại trang sách

Chương 567 Dao trì trồng hoa sen, Lý Nguyên đổi Thiên tử (1)

Âm Dương Đại Đồng, không chỉ mang đến những quỷ vực đáng sợ hơn, những ruộng thịt chất lượng cao hơn mà còn khiến cho thế giới này bắt đầu đếm ngược tới tận thế."

"Âm dương hợp lại, hòa quyện lẫn nhau, vạn vật thiên địa mới có thể sinh ra.

Còn âm Dương Đại Đồng lại là làm cho âm dương tách ra.

Hậu quả của nó, có thể tưởng tượng được."

"Long mạch tồn tại là để trấn áp những quỷ vực lớn kia, khiến cho chúng chỉ có thể tồn tại trên con đường của nó, không thể vượt qua ranh giới."

"Nếu những quỷ vực lớn này muốn tiến lên thêm một bước, thì chúng buộc phải thôn phệ lẫn nhau.

Những cái quỷ vực nhỏ kia đã không còn chút tác dụng nào với chúng nữa."

Lữ Huyền Tiên chậm rãi nói.

"Ác quỷ bên trong Liễm Y Trai và Kỳ Thú Viên đã sinh ra linh trí, chúng đã thực hiện một loại nghi thức nào đó và hoàn thành bước đầu của quá trình dung hợp. Mà giờ đây... Chúng sắp thực hiện lần dung hợp cuối cùng."

"Bành Minh Y nắm giữ Liên hoa. Liên hoa vô cùng đáng sợ, một khi sử dụng sẽ tạo thành một tòa tử thành hỗn loạn. Tất nhiên phòng ngự của Ngọc Kinh vô cùng chặt chẽ. Nhưng đến lúc đó, Bành Minh Y sẽ để cho Liên hoa tràn ngập khắp Ngọc Kinh. Một khi Liên hoa nở rộ, phòng ngự dù có mạnh cỡ nào thì cũng bị xé rách."

"Nhưng đấy thậm chí còn chưa phải bản thể thật của Liên hoa. Liên hoa thật sẽ được trồng trong Quỷ Dao trì của Liễm Y Trai."

"Dao trì trồng Liên hoa, một khi thành công, đó chính là lần dung hợp cuối cùng, cũng là khởi nguồn của tận thế."

"Ba ngàn U kỵ trên danh nghĩa là giúp Thiên tử nhưng thực ra là để hộ tống Liên hoa vào Ngọc Kinh. Đến lúc đó, ba ngàn U kỵ này sẽ canh giữ ở gần Liễm Y Trai, chờ đợi hai đại quỷ vực dung hợp thành công."

"Thế nhưng... Vào lúc Liên hoa được trồng vào Dao trì, Bành Minh Y và Triệu Cổ Đồng đều sẽ tiến vào trạng thái không thể nào hành động. Khoảnh khắc đó, chính là thời cơ tốt nhất để ra tay.

Kỳ thú bên trong ba ngàn U kỵ đã mất kiểm soát, chúng chỉ đơn giản là dựa vào Thanh Liên bí binh để tiếp tục kết trận.

Nhưng ta có thể phá tan trận này chỉ bằng chút thủ đoạn, sau đó can thiệp quá trình dung hợp của bọn họ."

"Vào thời khắc ấy, phải giết chết Bành Minh Y và Triệu Cổ Đồng. Cho dù Liên hoa đã vào Dao trì, ta vẫn có thể chặt đứt quá trình ấy."

"Vì đối với họ, đây là quá trình cần hết sức cẩn thận, tuyệt đối không thể phạm bất cứ sai lầm nào."

"Còn Thiên tử ấy hả...

Cũng chỉ là bia đỡ đạn chắn trước mặt bọn ác quỷ mà thôi."

Lữ Huyền Tiên hừ lạnh một tiếng: "Hắn đã quên hết tất cả, hồ đồ vô tri, biết rõ âm Dương Đại Đồng sẽ mang đến nguy hiểm nhưng vẫn mặc kệ.

Chỉ vì nó sẽ mang đến cho hắn quyền lực lớn hơn, sức mạnh lớn hơn, thậm chí là cơ hội để đột phá.

Hắn đặt mình trên chúng sinh và thế giới, vì thành tựu của bản thân mà mặc kệ chúng sinh sống hay chết, thế giới sinh hay diệt. Mọi thứ hắn có đều là do Long mạch đưa cho.

Hắn lại cho rằng Long mạch chỉ dùng để bảo vệ triều đình.

Có lẽ Long mạch đã không chịu đựng được hắn nữa.

Ta đi theo hắn chỉ là để tìm hiểu kỹ xem bọn chúng định làm gì, rồi tìm cơ hội thích hợp một mẻ hốt gọn bọn chúng."

Dứt lời, y đột nhiên lấy ra một cái bình nhỏ màu vàng kim từ lòng ngực, vặn nắp bình rồi đổ một giọt máu, lại tiện tay bóp một cái, giọt máu kia bị một lực lượng điên cuồng nào đó xé rách, biến mất không còn tăm tích.

Lữ Huyền Tiên cười nói: "Đây là tinh huyết tứ phẩm mà Thiên tử bảo tồn, tinh huyết không nên giữ lại quá nhiều nên hắn chỉ để lại ba giọt, ba giọt này đều ở đây.

Lần này hắn sẽ chết hẳn, muốn phục sinh cũng không được."

Rất rõ ràng, Thiên tử là tứ phẩm, dù gã có bị Lý Nguyên giết chết, dù gã chỉ là một tên tứ phẩm yếu ớt, nhưng mười năm sau gã vẫn là có thể phục sinh.

Nhưng Lữ Huyền Tiên lại biết mọi bí mật của Thiên tử, y tìm được nơi Thiên tử cất giấu huyết dịch và thẳng tay phá hủy nó, từ đó cắt đứt khả năng phục sinh của Thiên tử.

Một đao này, xem như sự bù đắp hoàn hảo.

Lý Nguyên trầm mặc nhìn Đại tướng quân ngay trước mặt mình, suy nghĩ thay đổi chớp nhoáng.

Thông tin vô tận trước mặt khiến hắn bị choáng ngợp.

Liên hoa?

Hắn biết một chút, Liên giáo vẫn đang làm thứ này, chỉ có điều, chúng được sử dụng dưới danh nghĩa khác thôi.

Dao trì?

Hắn cũng biết một chút.

Ngày trước, khi hắn còn là Huyết Đao lão tổ ở huyện Sơn Bảo, hắn đã từng bắt được một người sử dụng "Son phấn từ Liễm Y Trai". Người kia nói, gã đã bước vào Tiên Cảnh.

Gã đã thấy Tiên giới, thấy lầu quỳnh điện ngọc, mây khói mập mờ, linh hoa linh thảo, tiên tử bay lượn.

Bên trên tầng mây có tiên nhân ngồi trên bồ đoàn.

Đợi đến tiên sơn, quay đầu nhìn lại, lại thấy "Trần ai lạc định như khói mù, biển cả mênh mông chỉ bằng ly nước "

Nhưng thực chất, đấy chẳng qua chỉ là một cái cổ trạch lấy đầu người làm đèn lồng treo lên.

Tiên nhân ngồi trên đám mây thực chất chỉ là con ác quỷ khoác áo liệm ngồi dưới đèn lồng.

Về phần Dao trì, đó là một vũng nước đọng trong phủ trạch, vũng nước đọng chứa những bóng quỷ trôi nổi.

Còn bức họa kia, Lý Nguyên có ấn tượng sâu sắc với nó, đặc biệt kể từ khi những chuyện hắn gặp phải ít nhiều đều có bóng dáng Liễm Y Trai.

Bái Hương giáo, đèn lồng đầu người soi sáng nơi tăm tối, dẫn đường tới Hoàng Tuyền, ban thưởng ác nghiệt cho người sống, dẫn họ vào phố quỷ, sau đó... Biến họ thành quỷ tiền, trở thành món khai vị trong bữa tiệc của bọn ác quỷ.

Thấy Lý Nguyên im lặng, Lữ Huyền Tiên tiếp tục nói: "Âm Dương Đại Đồng vừa khởi, ngươi, thậm chí người nhà của ngươi đều phải chết là điều không thể nghi ngờ.

Ta không chỉ nói những người sống ở trong tòa trang viên, mà còn nói... Tòa quỷ vực gần nơi quyết chiến lúc trước của chúng ta nữa.

Vị ác quỷ của Tiệm tạp hóa kia, nó... Là người nhà của ngươi à?

Nó ở trên phố quỷ của Vân Sơn đạo thì cũng ở trên Long mạch, vậy nên dĩ nhiên Long mạch biết rõ sự tồn tại của nó.

Mà ngươi... Sau khi đánh với ngươi một trận, ta càng hiểu rõ năng lực của ngươi, tiếp đó ta tiếp tục kiểm tra, ngươi quả thực đủ tư cách hợp tác với Long mạch.

Nhờ thuật biến hóa kia, ngươi có thể lừa gạt được tất cả mọi người, thủ đoạn của ngươi cũng không tầm thường."

Lý Nguyên trầm giọng nói: "Ngươi rốt cuộc là thứ gì?"

Lữ Huyền Tiên nói: "Chắc hẳn ngươi đã từng gặp qua quỷ phó của Hố vạn nhân?

Khi quỷ phó ra khỏi quỷ vực, chúng không khác gì người sống.

Bọn chúng có thể suy nghĩ, cũng có thể oán hận, thậm chí chỉ cần không trở về quỷ vực, ngươi không thể dựa trên lời nói, hành động của nó để đoán xem nó có phải là quỷ phó hay không."

Tất nhiên Lý Nguyên đã từng gặp thứ này rồi.

Thậm chí hắn còn từng bị cuốn vào chuyện báo thù của một nữ quỷ phó, cũng từng giao chiến với Triệu Tiên Đồng - Người đã trở thành quỷ phó. Những con quỷ phó đó đều rất đặc biệt.

Bởi vì quỷ của quỷ vực hoặc là không có trí thông minh, vừa thấy đã biết là quỷ;

Hoặc là trên người có mùi hôi thối mục nát rất nặng, phải dùng đủ loại mùi hương để che đậy;

Chỉ có quỷ vực Hố vạn nhân là đặc biệt, quỷ phó trong quỷ vực đó chẳng khác gì người sống bên ngoài.

Lúc ấy Lý Nguyên còn lo lắng loại quỷ vực như vậy sẽ hủy diệt thế giới, hiện tại xem ra là hắn đã suy nghĩ nhiều rồi.

Sự tồn tại của quỷ vực này là vì đề phòng thế giới bị hủy diệt...

Chỉ một con phố đã như thế, cũng không rõ những phố quỷ này đã tồn tại bao lâu, trong đó còn bao nhiêu quỷ phó với sức mạnh kinh khủng như thế?

Lữ Huyền Tiên thấy hắn suy tư, nói: "Chín phố quỷ, chính là chín nhánh của Long mạch, khi chúng hợp thành một thể thì tổng thể ấy chính là Long mạch...

Mà Hố vạn nhân, ngươi có thể hiểu là nơi đi lại giữa Long mạch, nó là một phố quỷ đặc biệt, nhưng cũng không phải phố quỷ.

Song ngày thường nó sẽ chẳng có tác dụng gì, nó có thể tự vận hành.