← Quay lại trang sách

-6-

Ichinose thất kinh, đưa mắt nhìn về phía thi thể.

Thi thể đang khóc? Là vì anh đưa ra kết luận sai?

Không, có lẽ là tình cờ thôi…

Ngay dưới đuôi mắt phải của Yukari, chính xác là ngay dưới xương gò má, có một đốm nhỏ như hạt đậu đỏ. Là vết tàn nhang. Đưa ra suy đoán như thế, ký ức cũ trong Ichinose bỗng ùa về.

Anh lôi chiếc kính lúp ra.

Sau khi phóng đại, anh nhận ra một phần viền của cái đốm hơi gồ lên. Đó là vết ghèn mắt khô bám lại…

Ichinose thở phào, nhớ lại lời Kuraishi nói mà anh đã chép vào sổ tay hồi trước.

Thi thể chết do thuốc ngủ sẽ có nước mắt chảy ra.

“Điều tra viên…”.

“Nhưng cũng không hẳn. Số thi thể chảy nước mắt chỉ do treo cổ cũng rất nhiều. Chà, để cho chắc thì…”.

Kuraishi ngừng lại, nghĩ một chút rồi ra lệnh.

“Hừm, Fuku, thử giám định dấu chân trên sàn xem sao”.

“Dấu chân… ư?”.

“Tìm hiểu xem có phải người chết tự bước đi hay không. Hay là bị chuốc thuốc mê rồi treo lên”.

“À, tôi hiểu rồi”.

“Lúc nãy có nói là đèn tắt phải không? Nếu thế thì xem thử từ bên dưới công tắc đèn cho đến thiết bị thể dục đi”.

Hai thành viên trong đội giám định liền bắt tay vào công việc. Họ kéo rèm ra, bắt đầu thu thập vết tích bằng bột aluminum và thiết bị quét ánh sáng.

“Còn một chỗ nữa”.

Kuraishi chỉ vào ngón áp út tay trái của Yukari.

“Hả…?”.

Hành động này thu hút sự chú ý của Ichinose. Không có gì cả… Không… Có gì đó. Đúng là có. Một vết hằn nhỏ hình vòng tròn, tầm một mi-li-mét. Có thể cho rằng vết chạy xung quanh ngón tay ấy là của một chiếc nhẫn. Anh đã bỏ qua. Có lẽ là vì ngón tay đã bị nhuốm trong màu tím thẫm tàn khốc của hồ máu tử thi.

“Ở đây có rất nhiều nhẫn nhưng mà…”.

Fukuzono tinh mắt tìm thấy một hộp chứa đồ nhỏ hình ngôi sao. Bên trong có bảy chiếc nhẫn. Toàn là loại nhẫn thời trang mà nhìn qua cũng biết rẻ tiền.

“Kích thước thì sao? Có cái nào khớp không?”.

“À, hiệu trưởng chờ chút…”.

Fukuzono lôi từng chiếc nhẫn ra, đối chiếu với vết hằn trên ngón áp út của nạn nhân.

Có ba cái vừa với vết hằn.

“Chẳng lẽ nạn nhân cởi nhẫn ra, bỏ vào hộp rồi mới treo cổ tự tử à?”.

“Trước khi chết đã tháo nhẫn mà vẫn để lại vết hằn cơ à?”.

“Vâng, có thể cô ấy đã tháo ra ngay trước lúc chết”.

Xem chừng hai người họ đang cố tìm xem có cái nhẫn nào bị đánh rơi quanh đó hay không.

Thế nhưng, Ichinose chợt xanh mặt.

Là đá ruby đó anh. Đẹp đúng không?

Không có ở đây. Đó là một chiếc nhẫn vàng có đính đá ruby. Nó đã biến đi đằng nào rồi. Trong đầu Ichinose lóe lên một suy nghĩ.

Quả nhiên Yukari đã bị sát hại. Hung thủ đã mang chiếc nhẫn đi vì sợ trên đó còn lưu lại chứng cứ. Vậy thủ phạm là ai? Người yêu mới đã tặng Yukari chiếc nhẫn. Có lẽ là cậu nghiên cứu sinh Kato sống ở phòng bên cạnh.

Ichinose nghĩ rằng mình nên báo cáo tất cả với Kuraishi, bởi đây là thông tin quan trọng giúp nhận biết vụ này là tự sát hay án mạng. Nếu giấu biến đi, anh sẽ không xứng làm thanh tra nữa. Dù anh đã cầu mong đây là một vụ tự sát. Không, đến giờ anh vẫn mong là vậy. Nhưng thế không có nghĩa là anh sẽ để một vụ giết người biến thành tự sát…

Ichinose lơ đãng nhìn vào khoảng không, ánh mắt anh đột nhiên dừng lại.

Cuốn sổ tay… đang nằm ở góc trong cùng của cái kệ đựng CD, lẫn với một số cuốn sách khác. Cuốn sổ tay của Yukari đang nằm ở đó.

Danh thiếp của anh Ichi, em đã dán vào sổ tay rồi đấy. Chỉ cần chĩa danh thiếp của anh ra cho mấy ông khách lẵng nhẵng bám đuôi em là đám đó rút lui ngay.

Cơn rùng mình quay trở lại. Nó sẽ hủy hoại chính anh mất…

Ichinose chợt yếu lòng.

Giả sử Kato không phải là thủ phạm thì sao? Chính Ichinose sẽ trở thành đối tượng tình nghi, là kẻ giết người vì ngoại tình. Anh sẽ bị cả gia đình lẫn nơi làm việc chối bỏ. Có khi nào chuyện đó sẽ xảy ra không? Vì một người con gái đã chết, liệu có cần hy sinh một kẻ còn phải sống tiếp như anh?

Không, ở thời điểm hiện tại, vẫn chưa rõ Yukari có phải bị sát hại hay không. Yukari đã bị người yêu nói lời chia tay nên quyết định vứt chiếc nhẫn đi hoặc cất ở nơi mà cô sẽ không bắt gặp nó lần nào nữa chẳng hạn. Cũng có khả năng lắm chứ.

Tóm lại là, dù anh có trình báo thông tin lên Kuraishi đi nữa, sẽ vẫn không rõ đây có phải một vụ giết người hay không. Tuy nhiên, rất có thể thông tin trình báo sẽ đẩy cuộc sống của Ichinose đến bờ vực cheo leo.

… Sao anh lại ngu ngốc thế chứ.

Ichinose cắn chặt răng.

Anh vững dạ. Nhờ đó, anh đã quyết định được mình nên làm gì tiếp theo.

Ichinose liếc nhìn Kuraishi. Ông ta đang chú tâm theo dõi việc thu thập dấu chân. Fukuzono cũng thế. Phải làm ngay thôi.

Ichinose nín thở, lê chân vòng ra sau lưng hai người. Anh chậm rãi cúi người xuống, đưa tay vào cái kệ. Ichinose dùng ngón tay kéo cuốn sổ ra. Chính lúc ấy, anh cảm thấy có luồng gió thổi qua bên má. Tiếng bước chân báo hiệu ai đó vừa mở cửa đi vào.

“Xin lỗi đã đến muộn”.

Bác sĩ pháp y, Yatabe Katsunori xuất hiện.

Là vị “bác sĩ trẻ”, chưa đầy ba mươi tuổi.

… Anh có bị bắt gặp không…?

Trong túi quần Ichinose, bàn tay đầy mồ hôi đang giữ lấy cuốn sổ nhỏ.