← Quay lại trang sách

PHẦN BA NHỮNG CON TÀU ĐEN VÀO SÁT BỜ

10-12 tháng Bẩy năm 1853

Q uyết định mang đậm tính cách Nhát Bán chống lại bọn ngoại xâm bằng bất cứ giá nào, được tuyên hố rất hùng hồn vào mùa hè năm 1853 và đã được một kinh nghiệm trong lịch sử đất nước ủng hộ mạnh mẽ. Dưới sự lãnh đạo của Shogun, người Nhật đã từng đẩy lùi rất nhiều cuộc tiến công của người Mông Cổ du cư thuộc bộ lạc của Kublai Khan, những kẻ đã quét sạch Trung Hoa và toàn bộ châu Á hồi cuối thế kỷ thứ mười ba. Năm 1281, khi một đoàn thuyền hùng mạnh mang theo đạo quân một trăm bốn mươi ngàn quân Mông cổ được gửi tới bờ biển Nhật Bản để nhấn chìm những cuộc khởi nghĩa thì mọi việc hầu như đã hỏng cả. Nhưng vào lúc cuối cùng thì kamikaze, một cơn gió định mệnh đã nổi lên và làm vỡ tan những con thuyền Mông cổ, nhấn chìm quá nửa đội quân. Được cứu thoát khỏi bàn tay kẻ thù vô cùng hùng mạnh một cách dường như kỳ diệu như vậy càng làm củng cố thêm lòng tin của người Nhật Bản vào dòng máu thuần khiết tương truyền được truyền trực tiếp từ thân mặt trời cho tổ tiên của mình đã góp phần hun đúc nên đặc tính dân tộc vẫn tiếp tục được duy trì cho đến tận bây giờ.

Sức mạnh dân tộc càng được củng cố thêm khi vịShogun hùng mạnh và thành công nhất, ShogunTokwaga Yeyasu đã thống nhất toàn bộ đất nước dưới sự lãnh đạo của mình vào đầu thế kỷ thứ mười bảy.

Triều đại quân sự này, mặc dù vẫn nhìn nhận vị trí tối cao về tinh thần của Hoàng đế nhưng vẫn duy trì được sức mạnh tuyệt đối trong suốt hai trăm năm năm tiếp theo đó, và tác phẩm đầu tiên của họ là thành công trong việc duy trì luật lệ tàn bạo quét sạch tất cả những người Thiên chúa giáo ra khỏi đất nước và đóng kín cửa ngăn cách Nhật Bản với toàn bộ thế giới bên ngoài cho đến tận giữa thế kỷ thứ mười chín. Những đạo luật khác cũng được ban bố vào thời gian đó đòi hỏi tất cả các daimyo , các lãnh chúa phong kiến cứ hai năm thì một năm phải về sống ở kinh đô chính trị Yedo. Họ cũng phải để vợ con và gia đình lại trong thành phố như là những con tin mỗi khi họ trở về lãnh địa của mình để đảm bảo là sẽ không rắp tâm làm phản. Chính luật lệ hà khắc và nghẹt thở đó đã khiến cho Nhật Bản thu mình lại lâu đến thế. Trong suốt hơn hai trăm năm không hề có cuộc chiến tranh lớn nào chạm được đến cuộc sống thanh bình của triều đại Tokugawa- nhưng chính giấc ngủ triền miên trong sự cô lập phi tự nhiên đó đã khiến Nhật Bản tụt hậu một cách nghiêm trọng so với những bước chân lịch sử của phần còn lại của thế giới và trở nên hoảng sợ đến thế khi bóng dáng của những con tàu chiến chay hơi nước của Mỹ xuất hiện.

Những người từ Hợp chủng quốc Hoa Kỳ vượt Thái Bình Dương tới để mở toang một nước Nhật đóng kín suốt bao lâu chính là một cái gì đó thuộc về lịch sử nghiệt ngã, bởi vì có thể trước đó đã có một cuộc di cư theo hướng ngược lại. Có những bằng chứng chứng tỏ rằng ít nhất có một bộ lạc người Indian đã tuyệt giống, những cư dân đầu tiên của lục địa Châu Mỹ, có thể bắt nguồn từ những hòn đảo của Nhật Bản. Một dòng hải lưu xích đạo lớn, dòng Kuro Shiwo - Dòng suối đen của Nhật Bản chảy bao quanh quần đảo Nhật Bản rồi tiếp tục chảy thành một dòng lớn qua quần đảo Aleutian và đảo Alaska đến Oregon và California. Suốt hàng ngàn năm có không biết bao nhiêu thuyền mành và các thuyền đánh cá đã từ bờ biển Châu Á đã bị hút vào Kuro Shiwo bởi những trận cuồng phong phương đông và quay cuồng trôi qua bắc Thái Bình Dương để rồi vỡ vụn trên bờ biển miền Tây nước Mỹ. Những nét giống nhau giữa một số bộ lạc người da đỏ Bắc Mỹ và người Nhật khiến ngươi ta đưa ra giả thuyết mạnh mẽ rằng những cuộc di cư thời tiền sử có thể đã đi theo con đường hàng hải tự nhiên này. Cả hai dân lộc cổ đại này đều có chung những tín ngưỡng, thói quen và những mê tín dị đoan giống nhau, cả hai đều có những tôn thờ chung đối với thần mặt trời và nhứng thế lực khác của thiên nhiên. Một số từ giống nhau có thể tìm thấy trong ngôn ngữ Indian và Nhật Bản. Những huyền thoại xung quanh một số con vật, ví dụ như con cáo, luôn luôn giống nhau. Một số vật thiêng của người Indian, những cây thập tự và những chữ tượng hình cũng gợi lên mạnh mẽ về chữ viết Nhật Bản thời cổ, nhưng dù cho con đường trên biển này có hình thành hay không những liên hệ trực tiếp giữa những người Nhật Bản và Indian chính cống thì cả hai dân tộc rõ ràng đều có chung tổ tiên là những người Mongolian ở Bắc Á và vì thế có giòng máu giống nhau.

Nhưng lực lượng hải quân hùng mạnh của Mỹ di chuyển theo chiều ngược lại - từ Hợp chủng Hoa Kỳ đến Nhật Bản vào năm 1853-lại đại diện cho những kẻ đã hoàn thành gần xong công cuộc chinh phục và chiếm đoạt những người Indian ở Bắc Mỹ trên mảnh đất quê hương của họ.

Nếu những người dân Nhật Bản đang lo âu theo dõi hạm đội Mỹ từ những pháo đài trên đảo của họ biết rằng đã từng có những cuộc đan xen lịch sử rối rắm như vậy, có thể họ sẽ cảm thấy mạnh mẽ hơn khi tiến hành cuộc kháng chiến chống lại cuộc xâm lăng của những người da trắng hùng mạnh, giống như những người anh em xa xôi của họ đã từng can đảm tiến hành trên vùng đất rộng lớn của miền Bắc Mỹ. Bởi vì Nhật Bản là một chuỗi những hòn đảo đầy núi non đã được xây đắp và củng cố thêm bởi văn hoá và sự đoàn kết dân tộc của nhân dân Nhật Bản cho nên nó càng khó bị bẻ gãy và khuất phục hơn - nhưng sự thức tỉnh đột ngột và nhận thức thực tế về lực lượng quân sự cũng như sức mạnh công nghiệp của nước ngoài cũng làm họ hoảng sợ và rối loạn, mặc dù theo một cách khác. Đối với những người khôn ngoan nhất trên đất nước Nhật, mối nguy hiểm này trở nên rất rõ ràng khi mà hạm đội quái gở gồm những tàu chiến nhả khói đen tiếp tục ngạo nghễ thả neo đầy doạ dẫm trong Vịnh Yedo vào ngày thứ ba thắng thế.