← Quay lại trang sách

Chương 10

BẢN THẢO

WOLFE - SÓI GIÀ GIAN ÁC

Tác giả: Maggie Rose

CHƯƠNG 2: NỖI HỔ THẸN CỦA JESSIE TOUT

Thoạt nhìn, Jessica (Jessie) Tout, nạn nhân thứ hai, không quá khác biệt so với cô Zoe trầm tính và khiêm nhường. Nhưng Jessie lại là một người ham gây chú ý, một blogger và một nhà báo bình thường, chủ đề chính của cô là kích thước cơ thể. Jessie, nếu chúng ta tin vào những gì cô ấy viết, không hề xấu hổ vì mình béo.

Công việc chính của Jessie là giải quyết các đơn từ khiếu nại cho một công ty bảo hiểm ở Bristol, nhưng cô mơ ước một sự nghiệp lớn lao với ngòi bút của mình, và được mời về làm ở một trong những tòa báo hàng đầu đất nước. Trong khi chờ đến ngày ấy, cô phụ trách một chuyên mục trên báo địa phương, gọi là “Xác quyết của Chim Mập”. Mọi người đều bảo, chuyên mục này khá nổi. Cô đã có hơn mười nghìn người theo dõi trên Twitter.

Ổ phạm vi khá nhỏ bé ấy, Jeasie đã trở nên nổi tiếng. Cô không ngại chĩa mũi dùi vào những người mà cô gọi là “bọn kỳ thị người béo”. Cô gây ra nhiều tranh cãi, cũng như châm ngòi cho nhiều cuộc khẩu chiến trên mạng, blog của cô thu hút lượng bình luận cực lớn, nhưng không phải lúc nào cũng là những bình luận ôn tồn và biết nghĩ. Các “tút” của cô ấy không tránh khỏi những tràng chửi rủa, căm ghét và đe dọa. Hiếm có ngày nào mà không có ồn ào xảy ra. Tất nhiên tất cả những điều này đều diễn ra trên mạng. Không có giả thiết kẻ thù trên mạng của Jessie đã đưa cuộc chiến ra ngoài đời.

Cô còn cha mẹ và hai người anh chị em ruột, quan hệ bạn bè của cô cũng rất rộng. Cô sống một mình, trong một căn hộ nhỏ trên tầng cao nhất của một ngôi nhà cổ ở ngoại ô Glifton.

Lưu ý: Mầm mống nằm ở đây chăng? Một tài khoản Twitter bệnh hoạn đã đẩy vấn đề đi quá xa? Phát hiện ra sở thích rình rập và giết phụ nữ béo?

Jessie ăn mặc để gây chú ý. Cô nhuộm tóc đen tuyền, luôn trang điểm kỹ lưỡng và mặc những trang phục rất chất, thu hút mọi ánh nhìn. Thùng thình nhưng đẹp và phong cách dường như chính là gu của cô.

Đánh cắp Jessie Tout

Khoảng giữa buổi sáng thứ Bảy, ngày 6 tháng 7 năm 2013, Jessie đã nhắn tin cho ba người bạn của mình, bảo rằng cô ấy có một cuộc hẹn ăn trưa “hoành tráng”. Không muốn kể quả nhiều, cô thừa nhận đó là một người đàn ông xa lạ, rằng, thật ra, đó là một cuộc hẹn hò giấu mặt. Cô quả quyết với bạn bè rằng cả cô và anh ta đều hoàn toàn tỉnh táo. Họ gặp nhau ở công viên trung tâm thành phố rối sẽ cùng đi bộ đến một nhà hàng gần đó. Cô sẽ luôn luôn được ở chỗ đông người và hoàn toàn an toàn. Tất cả đều là gợi ý của anh ta, cô cũng nói thêm, mặc dù cô chưa từng gặp anh ta trước đây, nhưng họ đã liên lạc với nhau trong nhiều tháng.

Theo những gì bạn bè của Jessie biết, cô đã đi gặp người đàn ông đó như dự định, và cuộc hẹn rất ổn. Người bạn thân nhất của cô ấy nhận được ba tin nhắn khác trong chiều thứ Bảy đó.

3:15 chiều: Mới ăn trưa xong. Phê vật! Đang ra biển chơi. Mọi chuyện ngon lành làm.

5:47 chiều: Hình như mình yêu rồi! 7:18 chiều: Anh ấy còn biết nấu ăn nữa cơ!

Đó là điều cuối cùng chúng ta nghe được từ Jeseie.

Hạ sĩ Điều tra Pete Weston tham gia phá án

Mãi tối thứ Hai, mọi người mới nhớ ra Jessie, khi mẹ cô, bà Linda Tout, gọi điện tới chỗ làm của Jessie và được tin cô không tới công ty. Linda lấy chìa khóa của mình để vào căn hộ của Jessie, nhưng không thấy dấu vết nào của con gái. Bà và chồng bà, cả hai cùng đích thân đi trình báo con gái họ đã mất tích. Điều tra viên lấy lời khai của họ là Hạ sĩ Điều tra Pete Weston.

Có cái gì đó trong vụ mới này làm “Giác quan người Nhện” của Hạ sĩ Điều tra Weston thấy ngứa ngáy. Không rõ anh nhận ra có mối liên hệ giữa vụ của Jessie và Zoe khi nào, nhưng chúng ta đều biết, những nỗ lực thuyết phục các sếp trên của anh về mối liên kết giữa hai vụ án đó đã không được đếm xỉa tới trong suốt một thời gian.

Không có dấu hiệu ẩu đả, xô xát ở căn hộ của Jessie. Trên thưc tế, không có dấu hiệu nào cho thấy có người từng ở đó vì cô ấy đã rời khỏi nhà vào giờ ăn trưa hôm thứ Bảy. Máy tính của cô đã được đưa về sở cảnh sát để phục vụ điều tra. Những gì điều tra viên tìm thấy trên máy tính đã đóng góp những manh mối quan trọng cho công tác điều tra. Qua máy tính của Jessie, phía cảnh sát đã gặp Harry Wilson.

Harry là ai?

Mối quan hệ của Jessie với người đàn ông tên Harry bắt đầu bằng một tin nhắn riêng trên Facebook, trong tin nhắn, anh ta chúc mừng cô về bài viết mới nhất trên blog của cô. Là một bác sĩ, anh ta viết, từ lâu mình đã nhận thấy những nguy cơ về sức khỏe khi một người nào đó hơi thừa cân ở một tỷ lệ phần trăm nhất định đã bị cường điệu lên quá mức. Nếu mọi người tuân thủ một chế độ ăn uống lành mạnh, chế độ tập luyện phù hợp và không chơi thuốc, uống rượu bia, họ có thể khỏe mạnh như bất kỳ ai. Quan điểm những phụ nữ siêu gầy mới là đẹp hiện nay chỉ là thị hiếu xã hội và là cái cớ cho thói bạo hành tinh thần mà thôi, không hơn. Chính xác những gì Jessie muốn nghe!

Harry dường như rất quyết tâm giúp đỡ và ủng hộ cô. Anh ta gửi kèm liên kết dẫn đến một bài nghiên cứu. Giọng điệu trong tin nhắn của anh ta đầy vẻ tôn trọng, chuyên nghiệp và không bới móc. Ngôn ngữ mà anh ta sử dụng, các thuật ngữ kỹ thuật anh ta đưa ra, gợi lên rằng anh ta đúng như những gì mình giới thiệu anh ta đích thực là một bác sĩ y khoa. Nhưng mặt khác, bất cứ ai có não và có thời gian để nghiên cứu qua một chút có lẽ cũng viết được y hệt thế.

Jessie đã trả lời anh ta. Tất nhiên cô sẽ làm thế. Cô là một phụ nữ trẻ, không hài lòng với chính mình, dù cô tuyên bố điều ngược lại, và đây là một người đàn ông thông minh đang nói với cô rằng cô đúng, anh ta ca ngợi quan điểm của cô và kỹ năng viết của cô.

Cuộc trò chuyện được tiếp tục qua ứng dụng tin nhắn Facebook. Toàn bộ tin nhắn đã được in ra đầy đủ trên một tờ tuần báo sau phiên tòa xử Wolfe, và sau đây là phần tóm lược:

Jessie: Điều khiến tôi đặc biệt nản là ý nghĩ nhất định phải có một lý do đằng sau việc tăng cân. Người phụ nữ đó phải là người dễ tổn thương, tự đánh giá thấp mình, không chắc chắn về vị trí của mình trên thế giới này. Ăn uống luôn luôn bị coi là cách để họ bù đắp, là một cơ chế tự vệ. Anh đã bao giờ bị người ta suy diễn đủ chuyện chỉ vì ngoại hình của mình chưa?

(Cô đang cố tìm cách để xem anh ta trông như thế nào. Anh ta để hình đại diện trên Facebook là ảnh một chú cún Husky cực kỳ dễ thương.)

Harry: Tôi cũng đã gặp vấn đề về thừa cân. Mẹ tôi là một đầu bếp tuyệt vời và giờ ăn luôn luôn là giờ trọng đại trong nhà chúng tôi. Hồi cấp hai, tôi bắt đầu chơi bóng bầu dục và chuyển được phần lớn số cân thừa thành cơ. Mặc dù vậy, tôi vẫn nhớ rất rõ chuyện một nhóm các cậu choai choai có thể ngay lập tức ra tay xử bất kỳ ai có đặc điểm khác biệt với nhóm của họ. Chúc may mắn với tờ Bristol Post! Nếu thành công, nhớ báo cho tôi biết nhé.

(Anh ta rất đồng cảm vôi cô, nhưng đồng thời cũng tỏ ý cho cô biết mình là người khá hấp dẫn. Anh ta luôn luôn gạ cô hồi âm khi kết thúc cuộc hội thoại. Bằng cách thể hiện giản dị, không chút hăm dọa, anh ta giữ cuộc trò chuyện luôn ở trạng thái mở.)

Thật không may, những trao đổi trên Facebook chẳng cung cấp được nhiều thông tin cho phía cảnh sát, ngoài việc Jessie bị rình rập. Trang Harry Wilson là tài khoản giả mạo, được lập bằng cách dùng máy tính có địa chỉ IP không bao giờ lần ra được. Ảnh đại diện và ảnh bìa (cover photos) toàn được lấy từ internet. Anh ta có một số ít “bạn bè”, chỉ 24 người, và tất cả bọn họ, sau đó đã được cảnh sát liên lạc, đều không biết anh ta là ai. Như chuyện vẫn thường xảy ra trên Facebook, họ đã chấp nhận yêu cầu kết bạn một cách bừa bãi.

Harry và Jessie đã nói chuyện trên Facebook được vài tháng trước khi cô đề nghị họ trao đổi địa chỉ email. Jessie sau đó đã lập một thư mục email được đặt tên, rất đơn giản, là Harry. Trong đó, cô lưu trữ. tất cả các tin nhắn của anh ta, được gắn cờ với nhiều màu sắc khác nhau. Cảnh sát không thể tìm ra ý nghĩa của mỗi màu cờ và tôi chỉ có thể hình dung được rằng họ đã không tới hỏi những thiếu nữ thiếu thốn tình cảm. Các màu cờ khác nhau biểu thị mức độ khích lệ, ở khía cạnh lãng mạn, của những thông điệp đó đối với Jessie.

Các cuộc trao đổi vẫn toàn vấn đề chuyên môn. Anh ta đã giúp cô tra cứu (mặc dù người ta có ấn tượng rằng cô đang cố lấy cớ để liên lạc với anh ta - đa phần những gì cô hỏi, cô đều có thể tự tìm trên Google được). Anh ta đọc và sửa các bài viết trên blog và các bài báo, luôn có sự cân bằng tuyệt vời giữa lời phê bình hữu ích và những lời khen ngợi. Anh ta khuyến khích cô nộp bài cho các tờ báo quốc gia.

Tới cuối tháng 5, khao khát muốn đưa mối quan hệ này tiến xa hơn của cô ngày càng trở nên rõ ràng. Cô bắt đầu trò chuyện về cộng đồng đồng tính. Cô đang cố gắng tìm hiểu liệu anh ta có phải là gay hay không. Anh ta từng nhắc tới một cô bạn gái cũ.

Cuộc gặp mặt vào ngày thứ Bảy hôm đó đã được ghi lại trong email. Cờ đỏ.

Harry: Anh rất muốn gặp em. Anh đã từng nhắc tới việc này từ rất lâu trước đây nhưng mà a: anh không muốn em thấy e sợ và b: là một chuyên gia y tế anh thực sự cần phải thận trọng về cách người đối diện nhìn nhận mình. Nghe có vẻ cổ lỗ kinh khủng khi bận tâm về “danh tiếng” anh biết, nhưng trong ngành của anh, mất danh tiếng có thể đồng nghĩa với phá sản.

Jessica: Chúng ta sẽ gặp nhau ở đâu?

Harry: Đừng cho anh địa chỉ của em. Anh không muốn em có chút lo lắng nào cả. Thế chỗ The Downs, gần sân chơi trẻ em thì sao? Chúng ta có thể đi bộ đến A1 Bacio trên đường Nữ hoàng.

Jessie: Tuyệt đấy ạ. Em không ra ngoài trước 12:45 được, thế có ổn không?

Cuộc hẹn

Jessie đến đúng giờ hẹn, cô mặc một chiếc váy màu táo xanh và vài người trong công viên đã trông thấy cô. Ba người trong số họ nhớ cô ấy đã nói chuyện với một người đàn ông, mặc dù các mô tả họ đưa ra khá mơ hồ và mâu thuẫn. Một nhân chứng khác cho biết cô đã nhìn thấy Jessie tựa vào rào, ở khu vực vui chơi của trẻ em, trò chuyện với một người phụ nữ.

Nhà hàng Ý được nhắc tới trong cuộc trò chuyện qua email không có ký ức gì về Jessie và người bạn đồng hành đã tới đó vào giờ ăn trưa cả. Họ còn không nhận được yêu cầu đặt bàn nào dưới tên Harry Wilson hay Jessie Tout, cũng không có trường hợp nào đã đặt mà không tới.

Tại phiên tòa, luật sư đã nhấn mạnh ý kiến cho rằng bất kỳ ai dụ dỗ được những phụ nữ trẻ thông minh này sẽ phải sở hữu được sức quyến rũ chết người, có thế là ở ngoại hình đẹp. Rất hiếm phụ nữ chịu vào xe của một người lạ mặt có vẻ ngoài đáng sợ, nhưng nếu (đoạn, quay lại nhìn Hamish đang đứng ở vành móng ngựa) đứng trước một người đàn ông đẹp trai như tài tử điện ảnh, chúng ta có thể độ lượng tới mức nào?

Chúng ta gắn vẻ đẹp ngoại hình và sự tử tế lại với nhau. Không tranh luận. Chúng ta chỉ đơn giản là đã luôn làm thế.

Việc tìm kiếm Jessie được tiếp tục, nhưng ở giai đoạn này, không ai công khai liên kết vụ mất tích của cô với vụ của Zoe. Chỉ có Hạ sĩ Điều tra Pete Weston tích cực theo đuổi giả thuyết đó, anh dành phần lớn thời gian để cố thiết lập mối liên hệ giữa hai người phụ nữ, để tìm ra cho được một người quen biết cả hai.

Và rồi Jessie được tìm thấy. Vào ngày 22 tháng 10 năm 2013, một đoàn thám hiểm hang động tình cờ bắt gặp một thi thể nằm ở khoảng mười lăm mét dưới lòng đất, trong một cái hang gần Thung lũng Burrington, khoảng hơn 6 km về phía bắc tính từ hẻm Gheddar. Thi thể đã trở thành tâm điểm hoạt động của đám côn trùng bị dìm trong nước và đang phân hủy rất mạnh. Jessie có thể đã vào trong hang như những phụ nữ đẫy đà khác của vùng Somerset, nhưng lại không rời khỏi hang như họ.

Thi thể không mặc quần áo, dù không có bằng chứng xác định đây là tội ác liên quan đến tình dục, cũng cho thấy khả năng này. Không có nguyên nhân tử vong rõ ràng. Một số xương trên thi thể, bao gồm hộp sọ, có dấu hiệu chấn thương, nhưng không thể xác định được chấn thương xảy ra trước hay sau thời điểm tử vong.

Cuộc điều tra của cảnh sát đã gặp một chút may mắn. Một mẫu nhỏ băng dính, chỉ dài khoảng 2.5cm, bám vào tóc Jessie đã được tìm thấy. Cảnh sát suy đoán nó dính trên sàn nhà của kẻ giết người. Tóc của Jessie dài và dày. Kẻ giết người đã không nhìn thấy nó.

Trên mẩu băng dính có các sợi thảm và hai sợi lông ngắn, màu trắng, sau đó đã được xác định là lông chó. Các sợi vải cũng được xác định nhanh chóng và cảnh sát giờ đã biết mình phải tìm một người nuôi chó trắng và sở hữu một chiếc BMW 6 series.