← Quay lại trang sách

Chương 26

BẢO CÁO TÂM LÝ PHẠM NHÂN HAMISH WOLFE

THỰC HIỆN BỞI RIGHARD RIDELL

Giới thiệu

Tôi được chỉ định thực hiện đánh giá tâm lý phạm nhân Hamish Wolfe vào tháng 8 năm 2014, khoảng ba tuần trước thời hạn mở phiên tòa xét xử anh ta. Nói tôi cảm thấy có chút thiếu sót trong khâu chuẩn bị là đã nói giảm - tôi gần như chẳng có lấy một cơ hội để đọc hồ sơ vụ án nhưng tôi tự tin vào khả năng đưa ra nhận định liệu Hamish Wolfe có đủ năng lực hành vi để ra tòa hay không của mình.

Ngoại hình và thái độ

Đã được nghe rất nhiều về ngoại hình điển trai của Hamish Wolfe, tôi rất tò mò muốn biết người đàn ông đó trong đời thực có đúng như những lời đồn đại đang lan truyền mạnh mẽ và nhanh chóng trên cả các phương tiện truyền thông truyền thống lần truyền thông xã hội hay không. Ấn tượng đầu tiên của tôi là việc bị tạm giam vài tháng có vẻ đã ảnh hưởng lớn đến ngoại hình của anh ta. Anh ta cao, nhưng có vẻ ngoài một người đã sụt cân khá nhiều và khá nhanh. Da anh ta tái ngắt, mà nếu tôi là bác sĩ riêng của anh ta, chắc chắn tôi sẽ phải chú ý đặc biệt; mắt anh ta vằn lên những tia đỏ ngầu và bàn tay run rẩy mỗi khi không chủ động kiểm soát. Dưới mắt phải và xung quanh miệng anh ta sưng tấy. Anh ta cử động rất thận trọng, như đang đau đớn lắm.

Tôi bắt đầu, như thường lệ, bằng cách giải thích các tham số và mục đích của cuộc phỏng vấn. Anh ta không có phản ứng nào bằng lời, nhưng ngay lập tức bắt tay vào gấp origami (tôi đã được chuẩn bị tinh thần về việc này nhờ báo cáo của bác sĩ Okonjo). Một lần nữa, vẫn theo thủ tục thường lệ, tôi mào đầu bằng cách hỏi anh ta những câu về tình hình gia đình và những năm tháng hoa niên của anh ta. Tôi rất ngạc nhiên (tôi cũng đã lên tinh thần cho trường hợp anh ta im lặng, không hợp tác như những gì bác sĩ Okonjo đã trải qua), khi anh ta trả lời ngay lập tức, dù không được nhã nhặn. Anh ta bảo với tôi rằng tôi có thể thu thập được tất cả những thông tin cần thiết từ các hồ sơ và rằng anh ta không định chia sẻ về tuổi thơ của mình.

(Tới lúc này, tôi xin phép được dùng lại mẹo của bác sĩ Okonjo và trích lại một đoạn ghi âm như dưới đây.)

Bắt đầu đoạn ghi:

HAMISH WOLFE: Tôi muốn nhờ anh xin lỗi bác sĩ Okonjo giúp tôi, anh không phiền chứ?

BS. RIDELL: Dĩ nhiên. Nhưng tôi có thể hỏi tại sao anh thấy cần phải xin lỗi bác sĩ Okonjo không?

HAMISH WOLFE: Tôi đã rất thô lỗ với cô ấy. Cô ấy không đáng bị như thế. Nhờ anh nói giúp với cô ấy là tôi rất lấy làm ân hận.

BS. RIDELL: Tại sao anh lại nghĩ mình đã thô lỗ với cô ấy?

HAMISH WOLFE: Tôi lúc đó đang rất tức giận. Tôi đã trút lên cô ấy. Tôi không nên làm thế.

BS. RIDELL: Tại sao anh lại tức giận?

HAMISH WOLFE: Nhin tình cảnh của tôi này, Dick. Tôi đảm bảo anh sẽ biết ngay mà.

(Lúc ghi âm, tôi không bảo với Hamish Wolfe gọi tôi bằng tên thật hay tên tục gì cả, nhưng tôi bỏ qua việc này.)

BS. RIDELL: Anh có hay xả giận, bằng lời nói, khi tức giận không?

HAMISH WOLFE: Không phải tất cả chúng ta đều vậy sao?

BS. RIDELL: Anh đã bao giờ làm tổn thương thân thể người khác khi tức giận chưa?

HAMISH WOLFE: (nhe răng cười) Anh nghĩ làm sao tôi có mấy vết thâm tím này?

BS. RIDELL: Cái gì khiến anh tức giận vậy?

HAMISH WOLFE: Đồ đầu đất! Một câu hỏi hết sức ngớ ngẩn.

BS. RIDELL: Bây giờ anh đang tức giận sao?

HAMISH WOLFE: (nâng cổ tay lên để tôi thấy sợi xích mắc anh ta vào bàn) Chớ lo, Dick. Tôi không động được vào người anh từ chỗ này đâu. và tôi chỉ cần chộp mắt mạnh một phát thôi, mấy con rối ở ngoài kia sẽ xông vào xử lý ngay.

BS. RIDELL: Anh đang gấp cái gì vậy? (Lúc này, “tác phẩm” origami của anh ta đang thành hình, nhưng vẫn khó mà nhận ra nó là cái gì.)

HAMISH WOLFE: Con chồn.

BS. RIDELL: Anh đã làm tổn thương những người không đáng bị như vậy bao giờ chưa?

HAMISH WOLFE: Rồi.

(Tôi nghĩ, rất đáng để nói rõ ra rằng thái độ của Wolfe đã thay đổi vào thời điểm này. Tôi thấy dường như có một sự hối tiếc thực sự đã hiện lên trên gương mặt anh ta.)

BS. RIDELL: Anh có thể kể cho tôi được không?

HAMISH WOLFE: Không.

BS. RIDELL: Anh cảm thấy thế nào khi mọi người hỏi mình về bốn nạn nhân? Anh có nghĩ họ đáng phải nhận được những gì đã xảy ra với họ?

HAMISH WOLFE: Ngoài sự thật là chính họ đã dẫn tôi tới đây, tôi không nghĩ gì về họ cả. Họ không cùng tần số với tôi.

BS. RIDELL: Anh đang nói rằng anh không nghĩ về họ như những con người?

HAMISH WOLFE: Tôi đang nói rằng tôi chỉ nghĩ đến họ trên phương diện họ ảnh hưởng đến tôi. Và, vâng, tôi thực sự nhận thức được rằng mình vừa mô tả một triệu chứng cổ điển của chứng thái nhân cách.

BS. RIDELL: Anh có tự nhận mình là một người thái nhân cách không?

HAMISH WOLFE: Dick, tôi sẽ giúp anh tiết kiệm một chút thời gian. Tôi, tại thời điểm này, cũng như trong quá khứ, không hề mắc bất kỳ dạng thức nào của bệnh tâm thần cả. Tôi chắc chắn anh đã kiểm tra hồ sơ y tế của tôi. Nếu anh chưa, chà, thì thật nhục nhã, anh không xứng đáng với số tiền kếch sù mà các anh thu làm lệ phí cho thứ thối tha mà các anh gọi là đánh giá sức khỏe tâm thần. Tôi cũng không bị loạn trí. Tôi không nghe thấy tiếng nói. Không có con chip nào được cài trong đầu tôi. Tôi chưa bao giờ bị người ngoài hành tinh bắt cóc. Tôi không bị ấu dâm hồi còn bé, tôi cũng không đi hành hạ những con vật nhỏ. Tôi hoàn toàn hiểu các khái niệm về đúng -sai và biết quá rõ rằng nếu tôi nhờn với luật pháp đất nước này, luật pháp đất nước này sẽ chồm lên và đợp vào mông tôi. Bây giờ, cầm lấy con chồn của anh và cút khỏi đây ngay!

Đoạn ghi âm kết thúc.

Kết luận

Sẽ là dối trá nếu tôi nói rằng tôi hài lòng với kết quả của buổi phỏng vấn với Hamish Wolfe. Tôi nhận thấy rõ tinh thần bất hợp tác, tức giận và cả thái độ rất hung hãn của anh ta. Điều tôi có thể tự tin khẳng định là anh ta hiểu rất rõ khả năng có thể đứng trước toà, và theo lời anh ta, anh ta tuyên bố mình đủ năng lực hành vi để đứng trước tòa. Tôi không có gì cần phải nói thêm nữa.

THUỘC SỞ HỮU CỦA CẢNH SÁT AVON VÀ SOMERSET.

Số tham chiếu: 544/45.2 Hamish Wolfe.